Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 300:

Chương 300:Chương 300:
Chuong 300:
T6 Van Thieu trong giac mo không nói gì, giơ tay đẩy Trường Tôn Thụy sang một bên, đồng thời kích nỗ ba mươi sáu lá bùa gọi sắm sét, sét giăng đầy trời, sắm rung chuyển đất, ba mươi sáu tia sét màu tím đen đánh thẳng xuống khiến cho đỉnh thép, xích sắt, khóa lớn và cả huyết thi trong quan bị cháy thành tro.
Trường Tôn Thụy ngước mắt lên nhìn, tận mắt nhìn thấy cơ thể của mình bị sắm sét đánh nát thành tro bụi, cậu không hề sợ hãi chút nào, thậm chí cậu nhóc còn chủ động tiến về phía trước một bước.
Nếu không phải Tô Vân Thiều tay nhanh mắt le vội vàng kéo cậu nhóc lại, sợ rằng cả Trường Tôn Thụy cũng bị sét đánh thành tro tàn giống như thi thể của cậu nhóc.
Tiếng sắm ngừng lại, những tia sét cũng biến mắt hoàn toàn.
Trường Tôn Thụy lộ ra vẻ mặt thất vọng, ngay sau đó dường như cậu ra đã nghĩ đến điều gì đó, quay lại nhìn về phía thanh kiếm trong tay Tô Vân Thiều.
Cậu nhóc ngắng đầu, nở nụ cười: "Chị, chị có thể giúp tôi không?"
Tô Vân Thiều im lặng một lát, cùng Tô Vân Thiều trong giac mơ đồng thanh hỏi: "Cậu muốn tôi giúp cậu thế nào?" Giây phút ấy, trong lòng cô đã cảm nhận được. .
Quả nhiên, Trường Tôn Thụy nâng cánh tay nhỏ lên nắm lấy tay cô, giống như cảnh tượng mà bỉ ngạn hoa đã để cô nhìn thấy, cậu nhóc chủ động đưa thanh kiếm lên ngực của chính mình...
Trước khi tan thành tro bụi, cô nhìn thấy được Trường Tôn Thụy lộ ra một nụ cười thanh thản, nghe thấy cậu nhóc nói: "Cảm ơn chị."
Tỉnh giấc, Tô Vân Thiều nằm ở trên giường, rất lâu cũng không thể bình tĩnh lại.
Bởi vì cô biết, nếu mình không được sống lại không bởi vì chuyện của Tô Y Y và Phó Diệp mà tới công viên giải trí thần bí tại thành phố S, rất có thể Trường Tôn Thụy đã rơi vào kết cục bi thảm như trong giấc mơ kia.
Người thân chết hết, chỉ còn một mình cậu nhóc trên đời, bị ép buộc mà trở thành công cụ cho kẻ đứng trong bóng tối, đến chết đi còn phải mượn tay của người khác. .
Tô Vân Thiều ngồi dậy, hít mấy hơi thật sâu rồi lây di động ra.
Tô Vân Thiều: [ Kiếp trước Trường Tôn Thụy chết trong tay em phải không? ]
Diêm Vương: Í Em nhớ ra được à? ]
Diêm Vương: [ Cũng không hẳn như vậy, người thân của cậu ta tưởng rằng đã cứu được cậu ta hoá ra lại bị người khác lợi dụng, phải chết thảm trước mắt cậu ta, nếu đã đủ sức lực thì cậu đã sớm chết cùng với họ rồi, nên đành phải mượn thanh kiếm của em. ]
Tô Vân Thiều: [ Công viên giải trí nhà họ Hứa xây riêng cho cậu ta bị chính cậu ta phá huỷ à?]
Diêm Vương: [ Cũng gần như thế. ]
Tô Vân Thiều không biết kiếp trước đã xảy những chuyện gì để dẫn tới nhiều bi kịch như vậy, nhưng đáng mừng là, kiếp này cô đã không giẫm lên vét xe đổ đó.
Trường Tôn Thụy đã thoát khỏi trói buộc, có thể mang theo ký ức đi đầu thai một lần nữa, Hứa Lâm Lang, Hứa phu nhân và Hứa Nac vẫn sống khỏe mạnh và bận rộn làm từ thiện để tích cóp công đức.
Bốn người nhà họ Hứa được đoàn tụ, ba thế hệ của nhà họ không phải chia lìa.
Thấy Tô Vân Thiều mãi không trả lời, Diêm Vương gửi tin nhắn tớ: 【 Đang suy nghĩ cái gì thế? ]
Tô Vân Thiều: 【 Sinh thần bát tự của Trường Tôn Thụy là hệ thủy, mộc, chẳng có gì đặc biệt, so với cô gái có ngày sinh thuần am như Mễ Tư Thần thì bình thường hơn rất nhiều, cũng dễ dàng tìm được một đồng người có sinh thần bát tự như vậy, sao cứ nhất quyết phải chọn cậu ta để trở thành Quỷ Vương hoặc huyết thi222 ]
Tô Vân Thiều: [ Người nữ sinh vào ngày thuần âm và người nam có mệnh thuỷ, mộc được nuôi dưỡng thành huyết thi đều chỉ là máy cách cấp tốc, vậy mà người nọ còn nuôi được nhiều Quỷ Vương với huyết thi bằng cách đó, mà xác suất thành công lại cao đến mức thái quá. ]
Tô Vân Thiều: [ Nếu lựa chọn cách cấp tốc này có thể là do người đó không có nhiều thời gian lắm, ít nhất có thể giải thích được một nửa. Cho dù là Quỷ Vương hay là huyết thi, đều không thể giúp người này kéo dài sinh mệnh, người này mất hơn hai mươi năm vất vả để bố trí như vậy, rốt cuộc là vì cái gì? ] Diêm Vương không trả lời, Tô Vân Thiều cũng không thèm để ý.
Sở dĩ cô lựa chọn Diêm Vương là bởi vì bên cạnh cô chỉ có anh ta là đối tượng biết chuyện và tâm sự được, Diêm Vương bị Thiên Đạo khống chế, có nhiều chuyện không thể tiết lộ ra ngoài, cho nên cô càng phải dựa vào chính mình nhiều hơn.
Trong lòng Tô Vân Thiều rất phức tạp, không muốn ngủ tiếp, cô bước xuống giường để chuẩn bị chế tạo kiếm gỗ đào từ khối gỗ đào bị sét đánh.
Vừa bước xuống, cô đã dẫm phải thứ gì đó mềm mềm, cô cúi đầu nhìn xuống, chẳng biết từ khi nào Đào Yêu đã ngủ trên tắm thảm bên cạnh giường của cô, thân mình nhỏ bé cuộn tròn thành một quả bóng nhỏ, nhìn rất đáng thương.
Ban ngày phơi nẵng, buổi tối lại ngủ ngon lành, cậu ta sống thảnh thơi như vậy mà còn muốn trưởng thành dựa vào yêu nguyên sao.
Tuy yêu nguyên có nhiều công dụng, nhưng số lượng lại ít, người trong Huyền môn ai cũng muốn có, cơ hội có được yêu nguyên đã Ít nay càng thêm ít.
Tô Vân Thiều cúi người bế Đào Yêu lên, đặt cậu lên chiếc sô pha đơn ở bên cạnh cửa số, cô kéo rèm ra để ánh trăng từ bên ngoài lọt vào, chiếu thẳng lên người Đào Yêu.
Lục đục như vậy mà Đào Yêu cũng không bị đánh thức, cậu ta chỉ trở mình một cái, cả người như lọt thỏm vào chiếc gối ôm mềm mại.
Vân Khê đang xem phim là người đầu tiên bỏ tai nghe xuống và bay tới "Đại nhân mất ngủ sao2"
Nguyễn Mai và Cát Nguyệt cũng lần lượt bỏ máy tính bảng và tai nghe xuống,"Đại nhân không ngủ được sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận