Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 236:

Chương 236:Chương 236:
Chuong 236:
Kẻ trộm mộ nuốt nước miếng cái "ực", ngoan ngoãn giơ tay lên đầu hàng: "Tôi sẽ nghe lời mà, cô có thể cho tôi giữ lại cả hai được không?”
Ban nãy hoảng quá chỉ lo cắm đầu chạy trốn, hơn nữa nơi này còn tối thui nữa, cũng chẳng có ai bật đèn, cho nên gã ta không phát hiện ra phía sau còn có nhiều người như thế.
Lúc này thấy kiếm gỗ đào và kiếm đồng tiền rồi, gã ta mà không nhận ra được thân phận của những người này mới là lạ đó. Chạy trốn trước mặt của những người trong Huyền môn ấy hả, thôi thôi, gã ta chưa chán sống đến mức đó đâu.
Quách Uyễển Thanh khẽ đung đưa thanh kiếm: "Vậy phải xem anh nghe lời đến mức nào rồi."
"Nghe mà, tôi nhất định sẽ nghe lời mà!" Mặt kẻ trộm mộ rầu như mắt số gạo, gã ta quay người lại, khi đụng tới biểu cảm "đã khuyên anh có thái độ hợp tác rồi mà không chịu nghe” của Cao Nhiên, gã ta tức tới mức thiếu điều muốn bật khóc, tham nghĩ: Trên người của anh trống huơ trống hoác thế kia thì sao tôi biết anh là người trong Huyền môn được!
Biết nhóm người này tới đây để cứu người, kẻ trộm mộ tự nhận mình cũng nằm trong phạm vi "người" cho nên an tâm hơn, gã ta khom người đi trước dẫn đường, vừa đi vừa nhỏ giọng nói: "Nơi mấy người đứng ban nãy là đường vào mộ thôi, vẫn còn cách mộ xa lắm, kế tiếp chúng ta sẽ đi tới hành lang, chen ngang xíu nha, thật ra "đường vào mộ” và "hành lang" đều là những lối đi cả thôi."
"Đường vào mộ được xây là để công nhân xây huyệt mộ dễ ra vào khi đang thi công, cho nên độ rộng, độ cao và hình dạng của nó không được chăm chút cho lắm. Bình thường thì là thế, nhưng khu mộ này cứ kỳ quái thế nào ấy, đường vào mộ thì được xây rất bằng phẳng và gọn gàng, hành lang thì lại có những hình tròn, còn nối với nhau thành một vòng tròn nữa." Tô Van Thiều: "Khoan đã!"
Hằng Thuật: "Chờ chút!"
Tô Vân Thiều và Hằng Thuật nhìn nhau một cái, cả hai đều thấy được sự nghiêm túc trong mắt đối phương cho nên gật đầu với nhau, sau đó cùng đi đến bên cạnh kẻ trộm mộ.
"Vẽ lại cấu trúc của huyệt mộ cho chúng tôi xem.”
"À ừ." Kẻ trộm mộ mò mẫm trên người mình nhưng lại không tìm được bắt kỳ thứ gì, những thứ gã ta giấu trong người đã rớt sạch trong lúc chạy trốn rồi.
Tô Vân Thiều mở chức năng đèn pin trong di động lên, sau đó đưa cái túi và chiếc bút được chấm chu sa qua. Ke trộm mộ nhận lấy bút xong thì bắt đầu vẽ, gã ta bắt đầu từ phòng mộ chính, vừa vẽ vừa nói.
"Thông thường thì phòng mộ chính là nơi có diện tích lớn nhất, được xây thành hình vuông, lưng xoay về phía Bắc, mặt hướng về phía Nam, còn phòng ở phía Tây và phía Đông là phòng bên, hay còn gọi là phòng phụ, phía Bắc là phòng sau, phía Nam là hành lang, bên ngoài hành lang là đường vào mộ. Hiện giờ tôi chỉ mới tới phòng mộ chính của ngôi mộ này thôi, nhưng tôi phát hiện có nhiều thường thức không thể áp dụng ở chỗ này được."
"Người xưa rất xem trọng chuyện trời tròn và đất vuông, cho nên lúc xây dựng lăng mộ cũng sẽ tuân thủ theo nguyên tắc này, phần phía trên đa số đều là hình tròn, phía dưới thì hình vuông, nhưng nơi này lại ngược hoàn toàn, nơi nên tròn nó không tròn, nơi nên vuông thì nó lại tròn, quái đản hết sức!"
Khu vực đường vào mộ thì có thể du di, nhưng hành lang hình tròn, phòng mộ chính cũng hình tròn, phía trên thì lại là hình vuông, huyệt mộ này cứ như bị xây ngược toàn bộ vậy.
Điểm kỳ quặc nhất chính là cấu trúc của nó được xây theo lối "trên lớn dưới nhỏ", phòng mộ chính vốn là nơi có diện tích lớn nhất thì lại nhỏ, cực kỳ nhỏ luôn.
Cho nên sau khi kết hợp những chỉ tiết này lại, họ nhận ra nơi này có hình dạng như một cái pheu.
Tô Vân Thiều híp mắt lại, xem ra là do có người xây dựng huyệt mộ sau đó mượn thế đất và địa khí ở đây để nuôi ra con huyết thi ngàn năm này.
Hằng Thuật cũng nhìn ra được chuyện này, anh ta đang giải thích cho những người không hiểu trận pháp nghe.
"Lúc xây huyệt mộ, có người đã sử dụng Tụ Âm trận, Tụ Linh trận, Phong Linh trận để tụ tập âm khí và linh khí, sau đó mượn thế đắt và địa khí ở xung quanh để nuôi cương thi, tuy nói là huyết thi ngàn năm nhưng chỉ sợ là còn chưa tới ngàn năm thật đâu.”
"Ngôi mộ này có lịch sử ngàn năm thật đó!" Kẻ trộm mộ ra sức thu hút sự chú ý, gã ta không cho phép bất kỳ ai dám nghi ngờ về kiến thức chuyên môn của mình!
"Trộm rồng đổi phượng." Tô Vân Thiều hỏi kẻ trộm mộ: "Anh gặp được bao nhiêu con cương thi?"
Kẻ trộm mộ đáp: "Nhiều lắm."
Gã ta không ngừng lặp lại cụm "trộm rồng đổi phượng" trong đầu, sau đó đột nhiên ngộ ra: "Tôi hiểu rồi!"
Những người khác không hiểu mô tê gì, thế là giục gã ta: "Anh hiểu cái gì?"
"Mau nói coil"
"Còn úp úp mở mở nữa là tôi đánh anh đó!"
Hiện tại kẻ trộm mộ đâu còn sợ đám người tốt "mặt ngoài thì hung hăng nhưng thực chất chỉ đi vào để cứu người" này nữa đâu, gã ta nhìn Tô Vân Thiều và nói: "Lúc bên này còn chưa khai quật ra huyệt mộ thì chúng tôi đã nhận được tin tức mà tới rồi, cho nên tính ra chúng tôi mới là những người tới sớm nhất, sau khi dùng xẻng Lạc Dương xúc đất lên và thấy màu đỏ thì chúng tôi biết ngay đây là một ngôi mộ lớn.”
"Vì sao thấy màu đỏ thì là mộ lớn?" Quách Uyễn Thanh không hiểu.
"Bởi vì màu đỏ là chu sa, ở thời cổ đại chu sa quý lắm đấy, những ai có thể dát chu sa trên phần nóc thì đều là người có tiền cả." Kẻ trộm mộ giải thích, sau đó tiếp tục nói: "Sau khi chúng tôi tiến vào thì phát hiện bên trong huyệt mộ có dấu vết bị đào bới, có cái còn mới có cái thì đã cũ, nhưng đa số vật bồi táng thì vẫn còn y nguyên."
Cao Nhiên ngắt lời gã ta: "Người nọ tới đây không phải là vì tiền tài mà là vì cương thi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận