Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1025:

Chương 1025:Chương 1025:
Chuong 1025:
Hiện trường lập tức yên tĩnh.
Gió đêm thổi qua ào ào, ánh trăng lạnh lẽ chiếu lên người, làm cho người ta cảm thấy ớn lạnh.
"Ăn, ăn thịt người?" Nguyễn Mai giật mình đến mức nói lắp, con ngươi trợn trừng sắp rơi cả ra ngoài,"Đám người này có tật xấu gì vậy? Chẳng nhẽ để che giấu thân phận bộ tộc ăn thịt người của mình chăng?”
Kim Trường Không không hiểu: "Mùi vị của thịt người ngon lắm sao? Con người ăn thịt người để làm gì? Trong tự nhiên có rất ít loài động vật ăn thịt đồng loại của mình." Vân Tiêu và Vân Đỉnh cùng đồng thanh: "Chúng tôi chưa từng ăn thịt người bao giờ, cũng không biết."
Đào Yêu cười nhạo: "Điều này chỉ có thể chứng minh rằng những con người kia còn chẳng bằng động vật hoang dã, giết chết con non, giết người thân, giết hại rồi ăn thịt cả đồng loại, ha ha."
Hành vi phạm tội chồng chất, cũng chẳng kém tên Cố Phóng giả đoạt cả xác con trai ruột của mình là bao.
Cho dù là chuyện khó tin như người ăn thịt người thế này, cũng không có bất cứ người, yêu hay quỷ nào nghi ngờ tính chân thực của thông tin này, điều này làm cho Bách Hiểu Thử cảm thấy mình và các anh em chuột nhỏ của mình được tôn trọng, trong lòng anh ta thầm vui mừng.
"Tuổi thọ của chuột bình thường không dài, tin tức mà các anh em chuột nhỏ của tôi có thể hỏi thăm đều là trong những năm gần đây, còn tin tức từ những năm trước chỉ là lời truyền lại, thật thật giả giả lẫn lộn, chỉ có thể coi là tư liệu có tính chất tham khảo nhất định mà thôi."
Không phải mọi con chuột có tuổi thọ ngắn đều có thể có được cơ hội như Bách Hiểu Thử, có thể tìm thấy được một con chuột có tư duy rõ ràng đã rất hiếm rồi, nhưng cũng may là số lượng chuột sống trên đảo Trường Thọ nhiều, lại nghe được nhiều thứ, sau khi tổng hợp và bổ sung những đoạn thông tin ngắn lại thì mới ra được những suy đoán cuối cùng để báo cáo với Bách Hiểu Thử.
"Các anh em của tôi cũng không dám chắc chắn là bọn họ có phải là tộc ăn thịt người hay không, chỉ được nhìn thấy cảnh bọn họ ăn thịt người, ném xương người đi, thế nào? Có muốn đi xem không?" Hỏi thì hỏi như vậy, nhưng Bách Hiểu Thử vẫn tự giác đi lên phía trước, tỏ vẻ sẽ dẫn đường cho mọi người.
Tô Vân Thiều là người đầu tiên đi theo Bách Hiểu Thử: "Đi!"
Bách Hiểu Thử không tiện biến thành một anh chàng đẹp trai cao một mét chín trước mặt Diêm Vương, càng không thể dùng hình dạng một chú chuột hamster nhỏ trốn trong túi của Tô Vân Thiều được, vì thế anh ta đành bàn bạc với Kim Trường Không xem cậu ta có thể chở mình đi một đoạn đường hay không.
Ban ngày bọn họ đã phối hợp tốt như vậy, Kim Trường Không muốn bay đến nơi đó, cũng không ngại cho một chú chuột hamster nho nhỏ "quá giang" một đoạn đường, mặc dù Bách Hiểu Thử thật sự có hơi vướng víu.
"Đi lên đi."
Sau khi Bách Hiểu Thử nhảy lên, thật cần thận mà dịch mông ở trên móng vuốt của Kim Trường Không, nỗ lực tìm kiếm một cái nơi không gây cộm mông, đáng tiếc là móng vuốt của đại bàng thật sự không có thịt.
Đương nhiên, về điểm này, chính anh ta cũng rất giống đại bàng.
Bách Hiểu Thử rất muốn ngôi lên phần lưng được bao phủ bởi lớp lông mềm mại của Kim Trường Không, nhưng Kim Trường Không nói ngồi như vậy sẽ ảnh hưởng tới việc bay lượn của cậu ta, ban ngày họ còn phải làm việc bận rộn, nên Bách Hiểu Thử thực sự không rảnh để ý đến sự thoải mái, nhưng mà bây giờ... Anh ta lôi từ trong không gian ra một sợi len, rồi buộc lên trên móng vuốt của Kim Trường Không.
Kim Trường Không: ”... Tên nhãi nhà anh lại còn muốn "an cư" luôn trên móng vuốt của tôi đây à? Đừng được đẳng chân rồi lại đòi lên đằng đầu nhé!
Bách Hiểu Thử trang bị thêm sợi len xong thì đi lại một vòng để xem xét, sau khi phát hiện mình đã có chỗ đặt mông thoải mái thì vội vàng lấy từ trong không gian ra một miếng thịt khô thơm nức mũi de hối lộ tài xế.
"Người anh em, thử một miếng không?"
".. Được!" Kim Trường Không coi như đó là tiền xe.
Tô Vân Thiều phát hiện ra hai người bọn họ đang ăn thịt với nhau, bèn hỏi xin Bách Hiểu Thử một chút để chia cho Vân Tiêu, Vân Đình và Đào Yêu. Yêu quái có thể ăn bất cứ món gì chúng muốn, còn đám quỷ sai nếu muốn ăn chỉ có thể đợi cung phụng xong thì mới được ăn, mà trên đường di thì không tiện cung phụng, hơn nữa các cô ấy còn có chuyện cần quan tâm, vì thế cũng không để ý tới chút đồ ăn vặt này.
Hơn nữa lúc nãy họ còn vừa mới nhắc tới đề tài ăn thịt người xong, tạm thời không muốn ăn bắt cứ loại thịt gì, để tránh lại liên tưởng lung tung.
Nguyễn Mai: "Tôi vốn cho rằng chuyện ăn thịt người là một chuyện rất khó hình dung, không ngờ nó lại có thật.”
Cát Nguyệt: "Vốn tưởng rằng việc đem con ruột của chính mình đi hiến tế đã đáng sợ rồi, ai ngờ còn có việc an thịt người còn đáng sợ hơn, bản tính của con người thực sự ích kỷ và ác độc đến nỗi không thể tưởng tượng nỗi."
Thiện Nhi: "Khi còn ở trong giấc mơ của Tiểu Tiểu tôi không hề nhìn thấy được mấy thứ này, cho nên không biết Tiểu Tiểu có biết và sợ việc ăn thịt người này hay không, hay việc ăn thịt người chỉ mới bắt đầu trong mấy năm gần đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận