Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 504:

Chương 504:Chương 504:
Chuong 504:
Tô Van Thiều: "..." Nói như vậy có nghĩa là kiếp trước hai người họ không có con gái rồi.
Vì tò mò nên cô đã buộc miệng hỏi: "Vậy có con trai không?”
Diêm Vương sững sờ, sau đó anh duỗi ngón tay trắng nõn, lạnh lẽo từ trong ống tay áo dài màu đen ra chọc nhẹ vào mũi của Tô Vân Thiều: "Sức khỏe của em không tốt nên rủi ro khi sinh con quá lớn, anh không nỡ.”
Say thai và sinh con đều quá hao tổn nguyên khí. Ở kiếp trước, sức khỏe của Tô Vân Thiều suy nhược đến mức có thể chết ngay trên bàn mổ, cho nên Diêm Vương cùng lắm cũng chỉ ôm cô, cho dù có kìm nén đến chết thì anh cũng không dám mạo hiểm để cô mang thai được.
Hai người họ đang thì thầm với nhau, bởi vì nội dung hội thoại đã bị lược đi từ "kiếp trước" nên Vân Tiêu, Vân Đình và Sâm Sâm đã hiểu lầm khi chỉ nghe được nửa câu sau.
"Van Vân, chị có em bé sao?" Trên tay Sâm Sâm là vài hạt giống nhỏ màu đen dính đầy bùn đất, nó cần thận khép hai cái tay nhỏ lại rồi lon ton chạy tới tặng cho Tô Vân Thiều.
"Có em bé rồi thì phải ăn uống cho thật bổ vào. Vân Vân, chị ăn hạt giống của Sâm Sâm đi."
Tô Vân Thiều còn chưa kịp giải thích rằng mình không mang thai thì Vân Tiêu và Vân Đình ở bên kia đã như con ruồi mắt đầu. Hai bé trăn đang cuống cuồng tìm kiếm thứ gì đó ở mọi ngóc ngách trong 6 trăn.
Vân Tiêu: "Em trai ơi, nó nằm ở đâu rồi?"
Vân Đình: "Em cũng không nhớ nữa, liệu nó có bị lẫn trong đống đá quý vừa nãy không nhĩ? Á á á, hay là chúng ta đập nguyên cái tổ đi? Sau khi đập nát hết thì sẽ dễ tìm hơn đó."
"Các em đang tìm cái gì vậy?” Tô Vân Thiều hỏi: "Có cần chị giúp không?”
Vân Tiêu nhanh chóng bò về, hình thoi màu đỏ ở giữa trán của nó lộ ra rồi áp vào trán Tô Vân Thiều: "Tìm cái này, cho em bé." Tô Van Thiều: "..."
Vân Tiêu gửi hình ảnh qua cho cô, cô đang bận tiếp nhận hình ảnh nên đã bỏ lỡ cơ hội giải thích.
Đó là một viên ngọc phát ra ánh sáng trắng êm dịu sao? Ngọc ư? Hay là đá?
Chỉ nhìn bằng mắt thường thì cô thực sự không thể phân biệt được rốt cuộc đó là thứ gì, cô chỉ nhìn thấy Vu Diệu đặt thứ phát sáng đó vào trong tổ thông qua góc nhìn của Vân Tiêu.
Hai con trăn nhỏ, một vàng một con bạc thỉnh thoảng sẽ dùng đầu và đuôi để đẩy nó, thứ đó lập tức trở nên tối tăm và vỡ vụn sau khi bị chơi đùa, sau đó Vu Diệu sẽ mang một viên mới đến. Tô Van Thiều chưa từng thấy qua thứ đó, vì vậy cô đã nói với Diêm Vương về những đặc điểm liên quan: "Anh có biết thứ đó không?”
Diêm Vương sửng sốt: "Đó là linh thạch."
Linh thạch là sự kết tinh của linh khí, tương đương với việc phong ấn linh khí vào trong một viên đá để tiện sau này lấy ra dùng.
Trước khi trận chiến Huyền môn xảy ra, người trong Huyền môn đều dùng linh khí để tu luyện, khi linh khí trong cơ thể cạn kiệt thì họ sẽ dùng linh thạch để tăng tốc độ hồi phục linh khí, điều này tương tự với những gì được mô tả trong tieu thuyết tu chân và tu tiên đang thịnh hành trên thị trường. Tô Van Thiều: "Nếu em nhớ không lầm thì vào khoảng ba trăm năm trước, linh khí của thế giới này đã bắt đầu tan biến với tốc độ ngày một nhanh, sau đó nhanh chóng trở nên cạn kiệt trong vòng hai trăm năm, cuối cùng được thay thế bởi nguyên khí."
Sự thay thế giữa linh khí và nguyên khí khác với sự thay đổi vua chúa của một nước, chức vị vua chúa là do người có tài nắm giữ, nếu người này chết đi thì sẽ có người khác thay thế ngay lập tức, con cái và họ hàng của vị vua trước vẫn có thê ở lại.
Còn cuộc chiến giữa linh khí và nguyên khí giống như hai ngọn lửa khác nhau đang tranh giành một đống củi vậy, bên nào có nhiều củi hơn thì chắc chắn sẽ cháy mạnh hơn, bên nào có ít củi thì sớm muộn gì cũng bị dập tắt.
Những người trong Huyền môn tu luyện nguyên khí thay cho linh khí cũng đã được hai trăm năm rồi, không ngờ vẫn còn có linh thạch bị sót lại.
Cảm giác này còn lạ lùng hơn cả việc triều đại trước đã bị diệt vong hơn hai trăm năm, nhưng thế hệ sau của triều đại trước lại xuất hiện và nói rằng: "Ngôi vua của các ngươi không chính thống, tôi phải quay về cướp quyền!"
Diêm Vương gật đầu: "Đúng vậy."
Vì đã nhắc đến chuyện này nên anh đã giúp vợ sắp xếp lại tuyến thời gian trong ký ức sai lệch của mình luôn: "Ba trăm năm trước, linh khí bắt đầu giảm mạnh. Hai trăm năm trước, Huyền Môn đã xảy ra cuộc náo loạn giữa các phái về việc nên tu luyện bằng linh khí hay nguyên khí, cuộc nội chiến kéo dài gần năm mươi năm, thương vong và tổn thất quá lớn, cộng với việc nguyên khí chiếm thế thượng phong nên Huyền môn buộc phải đổi sang tu luyện bằng nguyên khí. Tám mươi năm sau, chính là vào thời điểm xây dựng đất nước, nguyên khí đã trở thành nguồn tu luyện chủ đạo."
Tính toán thời gian thì cũng đã hơn bảy mươi năm kể từ khi nguyên khí hoàn toàn thay thế cho linh khí.
Trong một thời gian dài như vậy, thế mà linh khí mỏng manh đến mức không có cảm giác tồn tại gì vẫn luôn kiên cường giữ vững doanh trại, để lại tia lửa duy nhất sao?
Tô Vân Thiều cảm thấy rất tò mò.
Cô chưa từng thấy qua linh thạch, chỉ từng nghe kể vài câu cho nên ấn tượng về nó trong cô cũng chẳng sâu. Tô Vân Thiều thấy Vân Tiêu và Vân Đình tìm mãi vẫn chưa ra, cho nên cô đã nhờ Diêm Vương tìm cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận