Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 314:

Chương 314:Chương 314:
Chuong 314:
Bách Tinh Than:【 Người do chú và dì sắp xếp à? }
Tô Vân Thiều: 【Di Hồng. ]
Vừa biết đó là người của dì Hồng - người đã tặng vòng tay huyết ngọc có vấn đề cho Tô Vân Thiều, mọi người lập tức không làm loạn nữa.
Lôi Sơ Mạn: [ Từ khi biết trang sức tốt sẽ có vấn đề, hoặc là tớ không dùng, hoặc là dùng những đồ cũ, chứ không dám tùy tiện mua đồ mới. ]
Triệu Tình Họa: Í Nhà tớ kinh doanh cái này, tớ còn rất sợ người nhà sẽ bị trúng chiêu. 】
Tô Vân Thiều: [ Tớ đã dùng khuc g6 dao bi set danh ma nha họ Hứa cho làm thành mấy chuỗi vòng hạt gỗ, số lượng không nhiều lắm, mỗi người các cậu có thể lấy một ít, gỗ đào dùng để trừ tà, gặp phải trang sức có vấn đề nó sẽ nóng lên. ]
Hứa Đôn: [ Chị Vân mãi đỉnh! }
Triệu Tình Họa: 【 Vân Thiều, tớ yêu cậu chết mắt!!! 】
Trong khi các thành viên trong nhóm liên tục gửi tin nhắn "mãi đỉnh" và những lời cảm ơn, Tô Vân Thiều đã nhận được điện thoại của Tần Sóc.
Tần Sóc hạ thấp âm thanh nói thật nhỏ: "Người nọ mặt ngoài không có vấn đề gì, nhưng anh ta phát lên quá nhanh. Một năm trước vẫn là một thanh niên khởi nghiệp thất bại, từ khi chuyển từ lĩnh vực quen thuộc là thực phẩm sang lĩnh vực đầu tư mà anh ta không hiểu chút nào, sau đó anh ta đầu tư vào cái gì là thắng lợi cái đó, chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủn đã mua được biệt thự, xe sang, mở công ty."
Tốc độ kiếm tiền quá chênh lệch của Cù Nguyên Thanh đã bị đám người trong giới thượng lưu tại thành phố B chú ý, ai cũng đang đoán xem rốt cuộc anh ta đã dùng thủ đoạn gì.
Trước khi tiếp xúc với Huyền môn, cùng lắm thì Tần Sóc chỉ nghĩ có phải Cù Nguyên Thanh được vị cao thủ nào đó khai sáng hay không, sau này khi tiếp xúc với đủ loại thủ đoạn kỳ lạ của Huyền môn rồi, anh đã có lý do để nghi ngờ: "Chẳng lẽ anh ta đã thỉnh quỷ nhỏ về nhà?"
Quỷ nhỏ được xem như là vị thần thu hút sự giàu có, nếu Cù Nguyên Thanh thỉnh quỷ nhỏ về, đã có thể lý giải được có một số việc.
Tô Vân Thiều: "Chưa chắc."
Trong Huyền môn, có quá nhiều cách để tạo ra "thần tài", giúp kiếm tiền, hút tài lộc, quỷ nhỏ chỉ là một trong số đó.
Buổi chiều hôm sau, Tô Vân Thieu đến quán cà phê Tinh Nguyệt như đã hẹn trước.
Cô đến sớm hơn mười phút, Cù Nguyen Thanh da mac au phuc, di giày da ngồi chờ sẵn, dùng máy tính bảng xem cái gì đó, trước mặt anh ta đặt một ly cà phê lạnh còn chưa tan đá.
Tô Vân Thiều ngồi xuống phía đối diện, Cù Nguyên Thanh cất máy tính bảng sang bên cạnh, mỉm cười dịu dàng: "Chào buổi chiều, Tô tiểu thư."
"Ngài Cù ." Tô Vân Thiều gật đầu tỏ ý xin chào, rồi quay sang nói với phục vụ vừa di tới, Nước chanh, cảm ơn."
Cù Nguyên Thanh nhìn đồng hồ, có chút ngạc nhiên,"Tô tiểu thư tới sớm quá, tôi còn tưởng rằng..."
Anh ta cười cười, không nói tiếp. Tô Van Thiều hiểu ý anh ta, cùng anh ta diễn kịch,"Không phải mỗi một cô gái đều thích để đàn ông chờ đợi."
Cù Nguyên Thanh sửng sốt một chút, nụ cười trên môi càng rộng hơn: "Dì Hồng nói em là con gái của bạn thân dì ấy, rất đặc biệt, lúc nhìn thấy ảnh của em thì tôi còn chưa phát hiện ra, giờ gặp mặt mới biết được..."
Anh ta cố ý dừng lại ở đây, ánh mắt nhìn Tô Vân Thiều trở nên sâu sắc hơn,"Em thật sự rất đặc biệt."
Tô Vân Thiều: "..." Đến sơn hơn mười phút, không để anh ngồi chờ một tiếng đồng hồ là đặc biệt rồi 2? Vậy thì tiêu chuẩn của anh đúng là thấp thật. Cô nở một nụ cười ngượng ngùng nhưng không mát lịch sự, cũng không nói gì nữa.
Người phục vụ đưa tới nước chanh kịp thời, phá vỡ bầu không khí khó xử do cách thả thính sến, súa cũ rích của Cù Nguyên Thanh gây ra.
Nhận thấy Tô Vân Thiều không thích loại kịch bản này, Cù Nguyên Thanh nhanh chóng thay đổi kịch bản: "Trước tiên tôi sẽ tự giới thiệu một chút, tôi là người thành phố J, ở trung tâm thành phó, vành đai số hai và vành đai số ba đều có nhà, có hai chiếc xe, còn có công ty của chính mình, thu nhập khoảng A8. 5."
A có nghĩa là asset (tài sản), những con số sau đó đại diện cho trị số giá trị, số thập phân đó chính là biểu thị số tiền cụ thể, A8. 5 chính là mức thu nhập năm ngàn vạn.
Tô Vân Thiều: "Tôi là trẻ vị thành niên, chưa đi làm, không có thu nhập, không nhà, không xe, không công ty, mọi thứ trong nhà được giao lại cho người anh trai sang năm sẽ tốt nghiệp đại học của tôi, nếu anh trai không cần thì giao cho em gái, ai bảo tôi mới từ bên ngoài trở về, không được anh trai và em gái yêu thương chứ.”
Cù Nguyên Thanh: "..."
Diêm Vương - Người đang trốn ở nơi nào đó nghe lén: "Phụt-”
Tốc độ che miệng của anh ta cực nhanh, nhưng Tô Vân Thiều mới vừa ngồi xuống đã ngửi thấy mùi hoa bi ngan thoang thoảng toa ra từ sau lưng, sao có thể không biết anh ta đang ở đây chứ? Ngửi được rất rành mạch, rõ ràng luôn.
Có người nào đó ngoài mặt giả vờ không để ý, ở sau lưng người ta lại đi dò la tin tức, sau đó còn trốn việc đi nghe lén.
Khóe miệng của Cù Nguyên Thanh hạ xuống một chút, anh ta dựa theo kế hoạch đã được thiết kế từ trước đó, tiếp tục nói: "Tôi không để ý đến việc em có nhà, có xe và tài sản hay không, tôi nói cho em biết những chuyện đó, chỉ vì muốn chứng minh tôi có năng lực để em có thể tiếp tục duy trì cuộc sống như bây giờ sau khi gả cho tôi mà thôi." "Xin lỗi cho tôi nói thẳng." Tô Vân Thiều giơ ba ngón tay lên, nụ cười lịch sự trên mặt đã biến mắt.
"Thứ nhát, tôi đến gặp anh là vì ngại thân phận cháu trai của bạn thân mẹ tôi, chỉ thế thôi."
"Thứ hai, điều gì đã khiến anh sinh ra ảo giác là nhà họ Tô cần liên hôn với nhà họ Cù vậy?"
"Thứ ba, cũng là điều quan trọng nhất: Tôi! Trẻ vị thành niên! Anh xác định muốn cùng một trẻ vị thành niên bàn bạc về vấn đề kết hôn sao?"
Tác giả có lời muốn nói: Tô Vân Thiều: Tôi đã nhập sẵn dãy số 110 rồi, chuẩn bị gọi đi thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận