Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1241:

Chương 1241:Chương 1241:
Chuong 1241:
Tô Van Thiều: "Hình như nước R muốn có được công nghệ này thì phải?"
"Cô đang nghi ngờ lần này Abe Shota đến Hoa Hạ là vì công nghệ này sao?"
"Cũng có thể là vậy."
Biên Vệ Đông thận trọng trả lời: "Công nghệ này được sử dụng nhiều trong quân sự và hàng không vũ trụ, mọi quốc gia đều muốn có được nó, và nước R cũng không ngoại lệ.”
Hai người họ ngồi ở ghế sau một hỏi một đáp, trong cuộc trò chuyện còn đề cập đến rất nhiều bí mật quốc gia khiến dáng vẻ của hai người ngồi ở ghế lái và ghế phụ lái trông cứ như là gặp quỷ Vậy.
Đúng thật là thân phận và năng lực của Tô Vân Thiều đủ để nhận được sự đối đãi đặc biệt của người khác, nhưng liệu cô có đủ tư cách nói chuyện ngang hàng với người lãnh đạo của một nước hay không? Câu trả lời là không đủ.
Sau khi trò chuyện thêm vài câu, Biên Vệ Đông cười nói: "Chuyện chính đã bàn xong, cô không mời tôi vào thăm quan một lát sao?"
Tô Vân Thiều: "Tất nhiên rồi."
Hai người họ ngồi trên xe nói chuyện hết nửa tiếng, đợi đến khi họ ra khỏi xe thì tất cả mọi người đều đã di chuyển đến không gian gấp trong sân nhà rồi.
Chiếc xe hơi mui kín chạy vào trong sân, đi qua ranh giới giữa sân thật và không gian gấp, Biên Vệ Đông hạ cửa số xuống, cảm thấy đôi mắt mình không đủ dùng.
"Cô mang hết một nửa thế giới vào đây luôn hay sao?!"
Tháng tư ở thủ đô đã am hơn những vẫn còn rất lạnh, nhưng trong không gian này đã sớm đến mùa xuân, trăm hoa đua nhau khoe sắc, khung cảnh tràn đầy sức sống. Các loài động vật nhỏ đi qua đi lại giữa rừng trúc đầy hoa cỏ, sống một cuộc sống vô cùng vui vẻ.
Biên Vệ Đông nhìn mấy bé gấu trúc, hồ ly trắng, báo tuyết, rắn chạy tung tăng trên đồng cỏ, rồi lại nhìn sang những chú rái cá biển đang phơi nắng bên bờ hồ, nhịn gần nửa ngày bỗng mở miệng nói: "Chẳng khác nào một vườn bách thú của động vật quý hiếm nhỉ?!"
Tài xế ngồi ở ghế lái: "Có cần điều tra không ạ?"
Người phụ nữ ngồi ở ghế phụ lái: "Anh phải hỏi là có muốn vuốt lông không mới đúng!”
Tô Vân Thiều: "..." Hiểu rồi, lập tức thu xếp ngay!
"Viên Viên, Nhu Mễ, Vân Tiêu, Vân Đình, Tuyết Đoàn Tử ơi, mấy em mau tới bờ hồ đi."
Tài xế lập tức hiểu ý của Tô Vân Thiều, cho nên cũng lái xe đến gan hồ, rồi dừng lại cách đó khoảng hai trăm mét để không làm phiền đàn rái cá biển đang ngồi ở ven hồ.
Biên Vệ Đông xuống xe, nhìn chằm chằm vào những bé động vật lông xù đang un ùn kéo tới vây quanh Tô Vân Thiều.
"Vân Vân?" Viên Viên để Tuyết Đoàn Tử ở trên đầu rồi chạy tới, phát hiện ánh mắt nóng rực của Biên Vệ Đông, nó không khỏi nghiêng đầu, góc nghiêng khiến Tuyết Đoàn Tử từ từ trượt xuống.
"Cần thận!" Biên Vệ Đông theo bản năng vươn tay ra đỡ, nhưng lại không đỡ được gì.
Có lẽ là do Tuyết Đoàn Tử đã quen với việc làm nhà trên đầu của Viên Viên, nên dù Viên Viên có lắc lư như thế nào thì Tuyết Đoàn Tử cũng sẽ dùng móng vuốt báu chặt lấy đầu của nó.
Chỉ là phương pháp này có hơi tốn lông, có lẽ vì thế mà mảng lông trên đầu của Viên Viên có phần thưa thót.
Biên Vệ Đông nắm mở bàn tay không chạm được bắt cứ thứ gì của mình, cũng không cảm thấy ngượng ngùng.
Tô Vân Thiều bảo chúng tập hợp lại một chỗ, chỉ vào Biên Vệ Đông và hỏi: "Các em biết người này chứ?"
Vân Tiêu, Vân Đình thường xuyên biến thành vòng tay đi theo Tô Vân Thiều, do đó hiếm khi xem TV. Rái cá biển thường ngày chỉ thích ăn uống và phơi nắng, chỉ có Viên Viên và Nhu Mễ là hay xem TV chung với mẹ Tô thôi.
Tuy nhiên, mẹ Tô thích nhất là xem các bộ phim truyền hình có tình tiết ức chế hoặc thể loại tổng giám đốc giàu có và quyền lực, bà ay vừa xem vừa chế nhạo biên kịch viết kịch bản ảo không chịu nổi. Bởi vậy chúng thật sự không biết Biên Vệ Đông là ai cả.
Bách Hiểu Thử hơi giật mình: "Ủa? Đây không phải người lãnh đạo tối cao của Hoa Hạ chúng ta hay sao? Sao người này lại tới đây vậy?"
Vừa nghe được thân phận của Biên Vệ Đông, các yêu quái âm thầm giật nảy mình.
Bọn họ đều là những con thú "ai nuôi là ở tù mọt gông”, cho nên việc chúng có thể ở lại bên cạnh Tô Van Thiều hay không nhiều khi còn phải xem ý của người này như thế nào.
Viên Viên lập tức ôm bé Tuyết Đoàn Tử xuống khỏi đầu mình và nhét vào trong tay của Biên Vệ Đông, sau đó lại đưa bàn tay gấu đáng yêu của mình qua: "Tui cho ông nắm tay và cho ông sờ lông nè, ông đừng chia cắt tụi tui với Vân Vân nha?”
Là một người Hoa Hạ chân chính, Biên Vệ Đông cũng từng có ước mơ được vuốt ve quốc bảo, nhưng ông ấy không ngờ có một ngày giấc mơ ay lại trở thành hiện thực.
Ông ấy dùng một tay ôm bé Tuyết Đoàn Tử, một tay nắm tay gấu của Viên Viên, trịnh trọng nói: "Tên của các bạn đã nằm trong hộ khẩu của cô ấy rồi, chúng tôi không có lý do gì phải chia rẽ các bạn với cô ấy cả."
Tuy rằng cứ cách may năm là người lãnh đạo của Hoa Hạ sẽ thay đổi một lần, nhưng lời hứa hẹn này của ông ấy vẫn có tác dụng trong một thời gian nhất định, Viên Viên cảm thấy nếu bây giờ việc "bán thân" của mình và bé Tuyết Đoàn Tử có tác dụng thì chắc người lãnh đạo đời kế tiếp cũng không phải là ngoại lệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận