Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 244:

Chương 244:Chương 244:
Chuong 244:
Hiện tại, họ tạm thời vẫn chưa tìm ra mục đích của đối phương, nhưng không cần nghĩ thì cũng biết đó chẳng phải chuyện tốt lành gì.
Một con huyết thi được huyết tế hai mươi năm, vẫn chưa làm ra trò trống gì mà đã sở hữu sức mạnh to lớn như thế, nếu có thêm vài con tương tự như vậy xuất hiện nữa, huyền môn đã sa sút chắn chắn sẽ không gồng gánh nỗi.
Lần này nhờ trùng hợp chạm trán một Mễ Tư Thần không thích giết người, cộng thêm một Tô Vân Thiều biết nói tiếng cương thi đã tình nguyện đứng ra làm cầu nối cho huyết thi và con người nên mọi người mới có thể an toàn rút lui.
Chứ lỡ đâu gặp phải một huyết thi cuồng giết chóc, hoặc là thần trí mơ màng, chỉ muốn giết người, không muốn thương lượng mặc cả, vậy thì trò chơi xem như chấm hét.
Để có thể đối đầu với tai họa không lâu nữa sẽ ập xuống trong tương lai, bọn họ cần phải dốc sức rèn luyện, trau dồi, nâng cao thực lực của bản thân, nếu trong lúc này có thể tìm được manh mối về kẻ đứng sau tất cả chuyện này thì càng tốt.
Chính vì thế, Quách Uyển Thanh đã nhịn đau mà chặn số wechat của anh đẹp trai vừa thông đồng được chưa bao lâu, thầm hạ quyết tâm trước khi thực lực được nâng lên tầm cao mới sẽ không đụng vào nam sắc, ít nhất cũng phải đạt đến cấp độ ngang với Tô Vân Thiều thì mới có thể yên tâm chơi đùa với người đẹp được.
Phương Hữu Đức nhớ lại sự bát lực của chính mình và quỷ sai khi đối diện với huyết thi ngàn năm, nên anh ta đã quyết định sẽ kiếm một quỷ sai mạnh mẽ hơn cũng như phương pháp có thể giúp anh ta nâng cao thực lực.
Khoảnh khắc bị Mễ Tư Thần đánh gục xuống đất, Hằng Thuật suýt chút nữa tưởng rằng bản thân sẽ chết, lúc ấy, điều duy nhất hiện lên trong đầu anh ta là cái chết của mình sẽ dẫn tới sự thất truyền của một số trận pháp. Hiện tại, lo lắng đến việc vẫn chưa làm rõ được mục đích của kẻ đứng sau, nên anh ta quyết định sẽ vì môn phái cũng như vì Huyền môn mà dốc hết toàn lực bồi dưỡng các đệ tử có thiên phú về trận pháp.
Trải qua cuộc chiến lần này, Cao Nhiên không chỉ báo cáo với cấp trên về sự việc đã xảy ra mà còn nhắc tới tầm quan trọng cũng như sự cần thiết của việc mở rộng quy mô của Bộ đặc thù, và quan trọng nhất vẫn là cần tìm cho ra biện pháp đối phó với cái tên ngắm ngằm nuôi dưỡng huyết thi kia.
Nếu đối phương có thể nuôi được một con huyết thi, vậy thì ông ta hoàn toàn có thể tạo ra con thứ hai, thứ ba, vậy nên họ cần tập trung điều tra những người phụ nữ thuần âm trong cả nước cũng như điều kiện để nuôi huyết thi, cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất để bóp chết mối nguy hại từ trong trứng nước.
Tuệ Tâm sâu sắc nhận thức được tu vi của mình vẫn chưa đủ, quyết định sẽ vào thâm sơn cùng cốc để rèn luyện, nâng cao tu vi của bản thân.
Trong giờ phút nguy cấp, lựa chọn của mỗi người không ai giống ai.
Cũng may trái tim những người này vẫn hướng về muôn dân, dù biết rõ con đường phía trước sẽ rất gian nan nhưng không một ai lùi bước, thật không thẹn với thiên phú và bản lĩnh huyền môn mà họ mang trong người.
Tô Vân Thiều chúc một câu "Thuận buồm xuôi gió" rồi tiễn họ đi, còn bản thân thì tạm thời ở lại.
Mễ Tư Thần đã trải qua năm tháng cuối cùng của cuộc đời trên giường bệnh, một ngày ba bữa ăn toàn những món thanh đạm, sau đó lại bị nhốt trong quan tài tận hơn hai mươi năm nên bây giờ cô ay thật sự rất nhớ mùi vị của đồ ăn.
Tô Vân Thieu mua rất nhiều đồ về phòng, sau đó đặt xuống trước mặt Mễ Tư Thần một núi thức ăn nhanh như nước ngọt, khoai tây chiên, gà rán, hamburger... đợi Mễ Tư Thần ăn uống no say xong, ca hai mới bước vào vấn đề chính.
"Cô vẫn luôn nằm trong quan tài, chưa từng gặp mặt người bày trận ư?”
"Đúng vậy." Lúc này, Mễ Tư Thần đã ăn no, đang từ tốn nhắm nháp một miếng khoai tây chiên: "Tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng trực giác mách bảo rằng người đó khá nguy hiểm, thế nên mỗi lần người bày trận tới, tôi đều sẽ giả vờ như chưa tỉnh."
Tô Vân Thiều bắt được một từ khóa quan trọng: "rực giác?”
"Đúng thế." Mễ Tư Thần chấm miếng khoai tây chiên cho đẫm sốt cà chua rồi sung sướng cho vào miệng, vừa nhai vừa ồm ồm trả lời: "Gần đây tôi mới cử động được, còn lúc trước thì toàn bị nhốt trong quan tài, nắp quan tài toàn bị đậy kín nên tôi đâu có nhìn thấy gì đâu, chỉ đành dựa vào cảm giác và thính giác để nhận biết thôi. Có lẽ trực giác của tôi cũng nhờ đó mà tôi luyện ra được đầy."
Khả năng cao là vậy.
Trong môi trường không có lợi cho mình, sinh vật sẽ tự kích phát tiềm năng và phát triển những năng lực tương ứng de thích nghi với hoàn cảnh xung quanh.
Tô Vân Thiều lam bẩm một câu "Kẻ phù hợp nhất sẽ sống sót", xem như đã chấp nhận giả thuyết này: "Vậy cô có thể cảm nhận được có bao nhiêu người đã đi vào huyệt mộ không?” "Nhiều lắm." Mễ Tư Thần cam khoai tây chiên lên, đếm từng người một: "Một người bày trận, một người dẫn người sống vào, một người lấy vật tùy táng và rất nhiều người dẫn theo cương thi ra ngoài, mà mỗi lan đến không phải cùng một nhóm người, tóm lại, tôi chưa bao giờ đếm nên cũng không biết cụ thể có bao nhiêu người nữa.”
Phiền phức rồi đây.
Điều này chứng tỏ kẻ đứng sau bày mưu tính kế không chỉ có một, mà là bắt tay hợp tác với vô số người, thậm chí rất có thể đó là một tổ chức khổng lò.
Tô Vân Thiều: "Cô có nghe thấy họ nói gì với nhau không? Không cần nhớ hết đâu, vài ba câu cũng được."
"Có lần người bày trận đã dẫn theo một người phụ nữ xuống đây, người phụ nữ ấy đứng trước nơi để đồ tùy táng mà chọn tới chọn lui hồi lâu, cuối cùng, lúc cô ta rời đi, tôi nghe thấy tiếng loảng xoảng vang lên, hẳn là đã vác theo cả một bao ngọc ngà châu báu lớn đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận