Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 138:

Chương 138:Chương 138:
Chương 138:
"Nguyễn Mai đi theo em, cô ấy quen biết luật sư Hồ, có thể hỗ trợ cùng nhau tìm." Tô Vân Thiều nhìn Bộc Tử Duyệt và Tô Y Y có chút do dự: "Ba hồn là hình người, có thể dễ dàng nhận ra từ ảnh chụp của luật sư Hồ. Hai người không nhìn được, hay là thôi đi.”
Bộc Tử Duyệt: "Không phải có mắt Âm Dương tạm thời sao?"
Tô Y Y: "Em cũng muốn giúp chị và luật sư Hồ!"
"Hai ngày nay trời cứ mưa suốt, không có mặt trời, hai người mở mắt Âm Dương tạm thời có thể sẽ thấy khó chịu."
Nam thuần dương, nữ thuần âm, sức chống cự của đàn ông với âm khí càng mạnh hơn. Vào những ngày không có mặt trời, Tô Vân Thiều không tán thành chuyện mở mắt Âm Dương cho phái nữ.
Cô làm tròn bổn phận mà nhắc nhở, không nghĩ tới hai người kia lại không thèm để ý chút nào.
Bộc Tử Duyệt nói: "Mạng người vô cùng quan trọng, một chút khó chịu này tôi có thể chịu được."
Tô Y Y: "Mạng của luật sư Hồ vẫn quan trọng hơn!"
Thấy hai người kiên trì và thiện lương như thế, Tô Vân Thiều chỉ đành phải đáp ứng.
Mưa rơi càng lúc càng lớn, ào ào đập lên lớp kính của cửa xe. Trên đường, dòng người che ô với đủ mọi màu sắc, bước đi vội vàng, còn có người tránh mưa ở dưới mái hiên của các cửa hàng dọc theo hai bên đường.
Tòa nhà văn phòng của công ty luật nằm ở mảnh đất phon hoa, gần đó có ngân hàng, trung tâm mua sắm, tàu điện ngầm lớn nên lượng người vô cùng nhiều.
Tới phía dưới công ty luật, Bộc Tử Duyệt dừng xe lại, cầm lấy ô che mưa.
Tô Vân Thiều nâng tay lên, trước khi ra tay thì dặn dò một câu: "Tìm người thì cứ tìm người thôi, tuyệt đối đừng tùy tiện tìm người khác để hỏi."
Người thường không nhìn thấy Thai Quang của Hồ Bình Bình, có hỏi cũng vô dụng thôi.
Ở trong trạng thái mắt Âm Dương, người trả lời còn có khả năng không phải là người nữa.
Ý thức được điều này, Bộc Tử Duyệt và Tô Y Y đều nghiêm túc gật đầu.
Tô Vân Thiều mở mắt âm dương tạm thời ra, hai người thấy Nguyễn Mai đột nhiên xuất hiện ở trong xe, không nhịn được mà hít vào một hơi lạnh, lại nhìn qua Tô Vân Thiều rồi hít thêm một hơi lạnh nữa.
Bộc Tử Duyệt: "Tôi nghe đội phó Tần nói quỷ có gương mặt trắng bệch, sao Nguyễn Mai vẫn bình thường như thế này?"
Tô Y Y: "Em thấy sắc mặt của cô ấy cũng không kém chị là bao, rất hồng hào."
"Quỷ càng lợi hại thì càng giống người." Nguyễn Mai có thể gạt chân một người độc ác như ba Chúc dưới cái nắng mặt trời gay gắt, những quỷ hồn bình thường sao có thể sánh bằng?.
Tô Vân Thiều nhắc nhở thêm lần nữa: "Hai người không thể phân biệt được người với quỷ, chỉ cần chuyên tâm tìm người thôi, đừng tìm ai để hỏi cả, nhớ chưa? Đi thôi."
Nguyễn Mai đã gấp đến độ không nhịn được nữa, xuyên qua thân xe, chạy nhanh vào trong công ty luật.
Bộc Tử Duyệt và Tô Y Y một nam một bắc, phía Tô Y Y còn có hệ thống hỗ trợ, tốc độ lại càng nhanh hơn một chút.
Tô Vân Thiều bắm vài đốt ngón tay, không tính ra được kết quả nào rõ hơn ngoài khu vực vòng quanh công ty luật này.
Cô tính sai chỗ nào rồi sao? Về mặt trận pháp thì cô còn tính là tinh thông, ngoài ra cũng có thể xem tướng, nhưng cái chuyện bám đốt ngón tay này thì thật sự... ho thẹn với sư phụ đã dạy dỗ và giải thích kỹ càng quá.
Mặc dù trong trí nhớ khiếm khuyết của cô không có bóng dáng của sư phụ, nhưng một thân bản lĩnh này không phải tự dưng mà có được, đương nhiên là phải có sư phụ dạy, có lẽ còn có sư huynh sư tỷ, các sư thúc và sư bá nữa.
Không thể tính ra được kết quả, Tô Vân Thiều chọn đại một phương hướng rồi đi tìm.
Nếu kết quả của bam đốt ngón tay và suy đoán đều chỉ ra khu vực xung quanh công ty luật, ba người một quỷ các cô dùng thêm một chút thời gian là có thể tìm được.
Trong lúc bọn họ đi tìm Thai Quang, những người khác cũng đang rất nỗ lực.
Lôi Sơ Mạn và Trần Tinh Nguyên đi điều tra người nhà của Nguyễn Mai, muốn biết bình thường Nguyễn Mai sống như thế nào, có kết oán gì với người ta không, có khả năng bị người ta trả thù không. Triệu Tình Hoa và Hứa Đôn thì đi điều tra cách sống của Hồ Bình Bình, đối xử với người nhà bên chồng, với con cái như thế nào, xem có phải những người trong các vụ án mà Hồ Bình Bình đã từng giải quyết có đến nhà cô ấy gây phiền phức hay không.
Tần Giản và Bách Tinh Thần chung một nhóm, hai người bọn họ cũng có thủ sẵn chút thuật phòng thân, Cau Tử giúp bọn họ lái xe cũng có thân thủ rất tốt, nhóm này cùng đi điều tra gã đàn ông bạo lực gia đình thì hợp lý và an toàn hơn.
Hai nhóm đi điều tra Nguyễn Mai và Hồ Bình Bình tiến triển tương đối thuận lợi, nhưng bên chỗ Tần Giản với Bách Tinh Thần lại phiền phức hơn nhiều.
Tiếng tăm của gã đàn ông bạo lực gia đình ở khu dân cư cực kỳ tệ, mọi người nói gã ta không có công việc làm đứng đắn gì, cả ngày chỉ biết ăn chơi lêu lỗổng cũng không kiếm việc đàng hoàng nào để làm, lại còn hay uống rượu đánh bài, uống say thua tiền thì tâm tình không tốt sẽ về nhà đánh vợ đánh con.
Nơi này là một khu chung cư cũ đã hơn ba mươi năm, cách âm rất kém, âm thanh nhà ai cãi nhau đánh nhau đều có thể truyền được đến mọi ngóc ngách trong khu, cho nên hàng xóm đều biết rất rõ chuyện nhà của gã ta.
Câu Tử cầm theo giấy chứng nhận đến đây dò hỏi tình hình. Tan Gian va Bach Tinh Than chia ra một người đứng nghe ở cách đó không xa, người còn lại lấy lý do điều tra xã hội để dò hỏi.
Hàng xóm láng giềng cũng không hề có sự cảnh giác với người xa lạ, nội dung trong câu trả lời còn nhiều hơn cả những gì mà bọn họ muốn hỏi nữa.
Bà dì hàng xóm nhiệt tình: "Nhà bọn họ ấy à, tạo nghiệt dữ lắm. Thằng chồng thì không có công ăn việc làm, cả nhà toàn dựa vào cô vợ mở siêu thị kiếm chút tiền. Trời còn chưa sáng cô ấy đã phải rời giường làm việc, lo liệu sinh hoạt cho mọi người trong nhà, buổi tối siêu thị đóng cửa còn phải về giặt quần áo, quét dọn nhà cửa, chưa bao giờ được ngủ trước một hai giờ cả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận