Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 879:

Chương 879:Chương 879:
Chương 879:
Tô Vân Thiều quyết định tìm thời gian tới thẳm mỹ viện thêm lần nữa, cô phải nhìn xem hai chiếc đèn lồng màu đỏ kia rốt cuộc có gì khác thường, nếu có thể, tốt nhất là được vào trong nhìn một lượt.
"Anh có biết những người đó thu thập hồn phách của những người bị hại de làm gì không?"
Mã Cảnh Huy bĩu môi: "Không cần nghĩ cũng biết là chúng chẳng làm được việc gì tốt đẹp rồi."
Cùng lúc đó trong lòng anh ta giật mình kinh ngạc, ôi, không biết tại sao mình có thể nói ra lời này? Giống như cái miệng không chịu sự điều khiển của não bộ vậy? "Tôi ghét nhất loại người như nặn kem đánh răng này, hỏi một câu thì chỉ trả lời đúng một câu." Mẹ Tô cười dữ tợn, tay trái bà cằm một lá bùa gọi sét, tay phải cầm một lá bùa lửa,"Thành thật một chút đi, đừng đợi tôi phải hỏi, biết gì thì nói hét ra!"
Hiện trường có nhiều yêu quái và quỷ sai như vậy, quan trọng nhất chính là có Tô Vân Thiều tọa trần ở đây, Mã Cảnh Huy căn bản trốn không thoát, mẹ Tô cũng dựa thế mà cáo mượn oai hùm.
Khỏi phải nói, y vào con gái mà tác oai tác quái mới thoải mái làm sao.
Mã Cảnh Huy:!!!
Trong nháy mắt, anh ta nhớ tới trải nghiệm bi thảm bị sét đánh tới cháy cả tóc, lại nhìn bùa gọi sét và bùa lửa trong tay mẹ Tô mà ánh mắt ngập tràn sự cảnh giác và sợ hãi, cái cổ không ngừng giật giật.
"Cho dù bà có dùng lửa thiêu sét đánh, tôi cũng không biết gì đâu, tôi cũng không thấy được, làm sao biết được họ thu thập hồn phách để làm gì? Dù sao thì sau khi những hồn phách kia bị đèn lồng đỏ hút đi thì tôi cũng không bao giờ gặp lại họ nữa, nếu không phải đã tan biến thì chắc là đi đầu thai rồi."
Tô Vân Thiều đã hỏi một lần rồi, nhưng bây giờ cô vẫn muốn hỏi lại lần nữa: "Vì sao anh lại ở trong thảm mỹ viện? Bên trong chỉ có một mình anh là quỷ hồn sao?"
Mã Cảnh Huy không muốn trả lời nữa, nhưng bởi vì Tô Van Thiều hỏi quá đột ngột, cho nên trên mặt anh ta để lộ một chút sự kinh ngạc.
Lúc Nguyễn Mai còn đi theo luật sư ly hôn - Hồ Bình Bình, cô ấy đã gặp qua cảnh rất nhiều gia đình cố gắng che giấu việc xấu trong nhà, nên chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn ra được Mã Cảnh Huy đang che giấu chuyện gì đó.
Cô biết được nhược điểm của bùa nói thật, đương nhiên sẽ không để Mã Cảnh Huy tìm ra sơ hở, vội vàng chỉ ra: "Đại nhân, anh ta còn có việc chưa nói!"
Tô Vân Thiều cũng đã phát hiện ra, lấy từ trong túi ra một lá bùa lốc xoáy, dịu dàng nói với mẹ Tô: "Mẹ, đây là một lá bùa lốc xoáy bản thu nhỏ, mẹ có muốn thử không?"
"Muốn!" Mẹ Tô vội vàng cất bùa gọi sét và bùa lửa mình từng thích vào trong túi, nhận lấy bùa lốc xoáy mình vừa mới yêu: thích, khẩn trương sải bước đi ra ngoài,'Vân Khê, Cát Nguyệt, đi thôi, cùng dì đi gọi lốc xoáy nào!"
Cảm giác có thể hô gió gọi mưa như tiên nhân trong tiểu thuyết tiên hiệp này thật là tuyệt vời!
Mã Cảnh Huy cũng không nghi ngờ gì, bùa của Tô Vân Thiều chắc chắn có thể gọi được lốc xoáy, vội quỳ rạp trên mặt đất, tóm lấy ống quần Tô Vân Thiều xin tha: "Đại sư, tôi không dám nữa, ngài tha cho tôi đi!"
Tô Vân Thiều chưa cần động chân, Viên Viên đã dùng một chân đạp cánh tay của Mã Cảnh Huy ra, "Không cho anh động vào Vân Vân của tôi!"
Không thể coi thường sức lực của thú hoang dã, dù Viên Viên vẫn là một con non, nhưng sức lực không hề nhỏ, chỉ một đạp đã khiến cánh tay của Mã Cảnh Huy vang lên một tiếng "răng rắc".
Vân Khê, Cát Nguyệt, Thiện Nhi và Ngạc Nhi yên lặng khiêng Mã Cảnh Huy đi ra ngoài.
Tô Vân Thieu liền nghe thấy bên ngoài truyền ra tiếng gió, cùng với tiếng kêu gào thảm thiết Mã Cảnh Huy nhưng rất nhanh đã bị gió lốc cuốn đi, cùng với... tiếng cười giòn tan và tiếng cảm than đầy kinh ngạc của mẹ Tô. Mẹ Tô: "Ha ha ha, con gái của tôi thật sự quá trâu bòt"”
Chờ đến khi Mã Cảnh Huy bị khiêng vào lần nữa, cả thân quỷ đã nằm liệt trên mặt đất, không thể bò dậy nổi.
Nguyễn Mai tỏ vẻ hung ác mà chất vấn: "Thành thật chưa? Nếu tiếp tục không thành thật, lát nữa chúng tôi sẽ dùng ba loại bùa kia lần lượt "hầu hạ" anh, đến khi nào anh chịu nói thật mới thôi!"
Mã Cảnh Huy khóc lóc thảm thiết: "Tôi nhất định sẽ nói thật!"
Một người đàn ông to lớn lại khóc lóc thảm thiết làm nhòe hết cả lớp trang điểm, thật sự rất khó coi, Tô Vân Thiều đã dùng một ít âm khí để khôi phục lại diện mạo ban đầu của Mã Cảnh Huy. "Nói đi."
"Nói cái gì?" Mã Cảnh Huy thật sự không biết.
Nguyễn Mai lại cho anh ta một phạm vị rất rộng lớn: "Anh biết gì thì nói hết ra!"
Mã Cảnh Huy buôn rau không thôi, anh ta biết được nhiều thứ như vậy, không biết phải bắt đầu từ đâu? Đành hỏi dò: "Vậy, tôi bắt đầu nói từ nguyên liệu chế tạo ra dầu xác nhé?"
Nguyên liệu làm dầu xác... Chỉ năm chữ ngắn ngửi lại làm lòng Tô Vân Thiều tram xuống.
Đến cuối cùng là vì sinh mạng của những phụ nữ kia trong mắt kẻ đứng sau thâm mỹ viện không đáng là gì, hay là vì tất cả sinh mạng trong mắt người nọ đều không đáng là gì? Chỉ khác mấy chữ nhưng ÿý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận