Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 280:

Chương 280:Chương 280:
Chương 280:
Hàng phòng ngự cuối cùng đã bị câu nói này phá vỡ.
Hứa Nặc - một người đàn ông hơn 60 tuổi, người giàu có nhất thành phố S, giờ đang ôm lấy những người quan trọng nhất trong đời mình, đó là vợ, con gái và cháu ngoại của ông, vừa khóc vừa nói: "Ông ngoại thật lòng xin lỗi con!"
Người nhà họ Hứa không thèm để ý tới ai mà ôm nhau khóc lớn, đến mức khiến Tô Vân Thiều cũng phải thấy ngại ngùng, liên tục lùi lại vài bước, các bạn nhỏ cũng lùi lại theo cô, để lại không gian riêng cho người nhà họ Hứa.
Cả nhóm trốn dưới một bóng cây phía xa, xoay lưng về phía người nhà họ Hứa, để nhà họ Hứa sau khi lấy lại tâm trạng sẽ không cảm thấy xấu ho khi bị người ngoài nhìn thấy cảnh cả nhà khóc lóc.
Tô Y Y lén nhìn về phía Hứa Lâm Lang,"Tớ cảm thấy trạng thái tỉnh thần của mẹ Thụy Thụy dường như có vấn đề."
"Tự tin lên, bỏ chữ dường như đi, chính là có vấn đề." Lôi Sơ Mạn ngắt lời cô ấy,"Tớ đã nhìn thấy những người mẹ sau khi mắt đi con trai đã trở nên điên dại, cô ấy cũng chẳng khác họ là bao."
Phó Diệp: "Han là cô ấy đã tự nhận định nguyên nhân con trai mắt là do mình, đã tự trách rất nhiều lần, kéo dài tới hơn hai năm, tinh thần của cô ay cũng sụp đỗ rồi."
"Không chỉ như vậy." Cái Khiết nhắc nhở mọi người,"Vừa rồi các cậu có chú ý tới mẹ Thụy Thụy đã nói một câu "mẹ nên ly hôn với Trường Tôn Triết từ lâu, ngay từ lần đầu tiên anh ta ngoại tình rồi" không?"
Triệu Tình Họa kinh ngạc mà "A" một tiếng,"Người ta bảo một khi đã ngoại tình lần đầu thì sẽ còn vô số lần sau, có thể cô ấy đã từng tha thứ cho việc Trường Tôn Triết ngoại tình, hoặc là do cô ấy thật sự không quan tâm, hoặc là quan tâm quá mức, cá nhân tớ tin vào về phía sau hơn."
Mọi người: "Tan thành!”
Tô Vân Thiều cũng tán thành,"Nhà họ Hứa là nhà giàu số một thành phố S, cũng không cần phải liên hôn thương nghiệp, chỉ có một lý do duy nhất khiến Hứa Lâm Lang phải làm như vậy: Cô ấy thích Trường Tôn Triết."
Bởi vì thích, cho nên cô ấy mới thứ tha cho anh ta khi anh ta ngoại tình và phạm sai lầm, bởi vì thích, cho nên cô ấy vẫn luôn chờ đợi kẻ lãng tử này quay đầu, cho đến khi phải trả một cái giá quá lớn, cô ấy mới không thể không tỉnh lại.
Hứa Đôn lắc đầu: "Người ta đều bảo sau khi trở thành mẹ thì người phụ nữ sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, đây lại chờ đến khi con trai mất rồi thì mới biết hối hận, còn không phải là..." Nhớ tới câu nói vừa rồi của Tần Giản, cậu ta rất tự nhiên mà nhắc lại" Sự hối hận muộn màng còn rẻ rúng hơn cả ngọn cỏ dại."
Trần Tinh Nguyên chửi thê: "Cậu không thể tha cho cỏ dại nhà người ta được à? Cứ loại tình cảm gì tới muộn thì đều so sánh với cỏ dại, cậu đã hỏi qua ý của nó chưa? Cỏ dại có đồng ý cho các cậu mang đi so sánh chưa?”
Mọi người: "..." Cậu là nhát!
Cuộc thảo luận về vấn đề hôn nhân của Hứa Lâm Lang và Trường Tôn Triết đã dừng lại ở đây, cũng chẳng còn lời nào để nói, thay vào đó chính là làm thế nào để xử lý Trường Tôn Triết.
Tần Giản xắn tay áo vốn chẳng tồn tại, thở phì phò nói: "Không đánh cho anh ta một trận, tớ thật sự không thể nuốt trôi cơn tức này!"
Không thể đụng tới người nhà họ Hứa, chẳng lẽ cậu còn không thể đụng tới người cha khốn nạn kia sao?
Hệ thống vội vàng nhắc nhở:
[ Ký chủ, quỷ anh, quỷ anh! }
Tô Y Y lập tức ôm lấy cánh tay của Tô Vân Thiều, chớp đôi mắt đáng yêu, ý đồ cố tỏ ra đáng yêu của cô ấy đã bộc lộ rất rõ ràng: "Chị, Trường Tôn Triết là người cha khốn nạn như vậy, làm người phụ nữ khác lớn bụng rồi lại buộc người ta phá thai, chị nói xem có thể vì vậy mà quỷ anh ra đời hay không?"
Tô Vân Thiều: "..." Khi tôi không nghe thấy, có phải các người muốn xúi giục quỷ anh đi hành hạ Trường Tôn Triết không?
"Chỉ có một số trường hợp thôi, không phải lúc nào cũng có, cho dù quỷ anh có thực sự ra đời đi chăng nữa, nó cũng không nhất định phải ám lên người cha mình."
Rốt cuộc, vẫn chỉ có những người mẹ đã có hành vi phá thai mới phải gánh chịu hậu quả.
So với người cha chỉ cung cấp duy nhất một con tinh trùng, đứa trẻ đã ở trong cơ thể mẹ mình một thời gian, nảy sinh ra tình cảm rồi lại bị vứt bỏ, khả năng quỷ anh tới tìm mẹ mình vẫn cao hơn.
Thai kỳ càng nhỏ, tâm trí của đứa nhỏ càng kém phát triển, càng có nhiều khả năng bị bản năng chi phối hơn, rất khó nói trước quỷ anh có đi tìm cha mình báo thù hay không.”
Huống hò...
Tô Vân Thiều ngăn cản bọn họ: "Đứa trẻ nhỏ như vậy không hiểu chừng mực, nếu chẳng may thất bại mà bị thương nặng, có khả năng nó sẽ bị dính nhân quả và tội nghiệt, sau này xuống âm phủ sẽ không được đầu thai vào chỗ tốt."
Vì một người cha chẳng ra gì mà đánh đổi cả kiếp sau của mình, không đáng.
"Chẳng lẽ cứ thế mà bỏ qua cho người cha tồi như vậy sao?" Nếu thực sự phải làm như vậy, có thể Tần Giản sẽ giận đến mức cả kỳ nghỉ hè này đều đứng ngồi không yên. Ngọc Bạch Y đưa ra ý kiến dự phòng,Vân Thiều, chúng ta và Trường Tôn Triết không có quan hệ nhân quả, không thể can thiệp vào, nhưng mẹ của Thụy Thụy thì sao? Cô ấy bị hại thảm như vậy, cũng không được sao?”
Tô Vân Thiều nhắm một mắt mở một mắt: "... Cũng được."
"YESI" Mọi người nắm tay, vỗ tay chúc mừng.
Không bao lâu sau, người nhà họ Hứa đã lấy lại được cảm xúc, rửa mặt sạch sẽ, còn dùng một viên đá lạnh đắp lên đôi mắt đã khóc đến mức sưng đỏ, thoạt nhìn đã có tinh thần hơn một chút.
Mọi người lại tụ họp một lần nữa, giả vờ như trước đó chưa từng phát sinh ra chuyện khóc lóc kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận