Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1002:

Chương 1002:Chương 1002:
Chuong 1002:
Đương sự Tô Van Thiều vậy mà suýt chút nữa cũng tin là thật, đương nhiên Cố Phóng giả cũng phải đi điều tra.
Dưới tình huống này, rất nhanh truyền đến tin tức Cố Phóng giả đã từng xuất hiện ở đâu.
Ngày nhận được tin tức, đúng lúc Tô Vân Thiều vừa thi giữa kì xong, ra khỏi trường liền vội vàng chạy về nhà, mang theo Bút Phán Quan và kiếm Lôi Minh, thông qua quỷ môn của Diêm Vương nhanh chóng chạy tới hiện trường.
Nơi đó có tên là thôn Trường Thọ. Tin tức phát hiện ra Cố Phóng giả là có người đã báo cáo khi các phái Huyền Môn lục soát khắp nơi, nhưng khi đến tận nơi Tô Vân Thiều cảm thấy tính xác thực của tin tức này vẫn còn phải xác nhận lại.
Vốn tưởng rằng thôn Vân và thôn Cổ ngăn cách với thế giới bên ngoài nhiều năm đã đủ hẻo lánh rồi không nghĩ tới thôn Trường Thọ lại càng hẻo lánh hơn
Thôn Trường Thọ nằm trên một hòn đảo nên người dân địa phương tự đặt tên là đảo Trường Thọ.
Xung quanh đảo Trường Thọ quanh năm có sóng gió và lốc xoáy rất lớn, thuyền ra vào khó khăn nên chỉ có thể nhân lúc thời tiết tốt, gió êm sóng lặng mới có thể đi ra ngoài bổ sung vật tư.
Nơi đây không có cảnh sắc hay đặc sản gì đáng để thưởng thức, không khai thác du lịch, giao thông cũng không thuận lợi, cuộc sống của cư dân trên đảo rất đơn giản mộc mạc.
Lúc này đây, Vân Tiêu, Vân Đình, Đào Yêu, Bách Hiểu Thử và các quỷ sai đều đi theo tới.
Vân Tiêu, Vân Đình biến thành hai con rắn nhỏ chui vào trong bụi cỏ, đám quỷ sai biến cơ thể thành trong suốt và đi trước kiểm tra tình hình của toàn bộ hòn đảo.
Nơi này lạc hậu thì lạc hậu thật nhưng vẫn có tín hiệu, chỉ là tốc độ mạng vô cùng kém, Tô Vân Thiều gửi tin tức báo bình an cho người nhà nhưng cả hai lần cũng không gửi đi thành công.
Cô đứng giữa sườn núi, từ xa nhìn ra bờ biển, nơi đó có một bến tàu nhỏ, nhỏ đến mức không có đủ chỗ để neo thuyên.
Đúng lúc này, phía xa xa có một chiếc thuyền nhỏ tiến về phía này.
Trước khi đến đây, Cao Nhiên đã giới thiệu với cô rằng đảo Trường Thọ không có dịch vụ du lịch, người tới nơi này rất ít, cho nên lúc này ai lại ngồi thuyền nhỏ đến đảo Trường Thọ chứ?
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Tô Vân Thiều dù có nheo mắt lại cũng không thấy rõ, huống chỉ Đào Yêu có thị lực kém hơn một chút và Bạch Hiểu Thử càng kém hơn nữa lại càng không nhìn thấy.
"Sơn nhân tự có diệu kế." Bách Hiểu Thử búng tay một cái, xoa xoa hai má, lấy ra một cặp kính viễn vọng từ trong không gian.
Sau đó Tô Vân Thiều nhìn thì phát hiện đó cũng không phải là thuyền nhỏ bình thường, mà là một chiếc ca nô, người lái ca nô là một người lạ, ngồi phía sau là ba người Tuệ Tâm, Khúc Vu Hoa, Phương Hữu Đức.
Đầu troc và Phật bào của Tuệ Tâm rất dễ nhận biết, Khúc Vu Hoa thường ngày mặc Hán phục cuối cùng cũng thay trang phục bình thường bởi thời tiết tháng mười hai quá lạnh, Phương Hữu Đức nhìn qua dáng người khôi ngô cường tráng nhất nhưng lại say sóng, đầu tóc rối tung ghé vào mép thuyền nôn khan.
Tô Vân Thiều: "..."
Tô Vân Thiều trả kính viễn vọng lại cho Bách Hiểu Thử.
Bách Hiểu vẫn dùng nguyên hình của con hamster nhỏ, hai móng vuốt nho nhỏ cầm lấy kính viễn vọng lớn gap máy lần so với người nó, cả người ghé vào trước một cái kính kiểm tra ca nô, đang nhìn thì không biết vì sao lại nhắc mông lên, cái đuôi nhỏ cũng venh lên.
Thấy thế, Tô Vân Thiều suýt chút nữa không cưỡng lại được mà lấy tay chọc mông của nó.
Bách Hiểu Thử suýt chút nữa không giữ được mông, còn đang cảm thán: "Chậc chậc, nhìn người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài, chỉ có ưu điểm lớn là có dáng người cường tráng."
Người trong Huyền môn mà bị say sóng, nói ra ai sẽ tin chứ?
Đào Yêu không có hứng thú đối với cái này, nhìn bờ biển dài không thấy điểm cuối của đảo Trường Thọ mà cảm thấy phiền muộn, khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng: "Vân Thiều, nơi này mạng yếu quá, có muốn gọi Kim Trường Không tới đây không?"
Đảo Trường Thọ tuy là một hòn đảo nhỏ nhưng cũng chiếm diện tích 10 km vuông. Nếu như trên đường di phát hiện ra cái gì cần truyền tin, Vân Tiêu, Vân Đình cùng nhóm quỷ sai vì để thuận lợi hanh dong nen khong mang theo điện thoại di động để liên lạc thì thật sự rất bắt tiện.
Nếu Kim Trường Không chiếm cứ không trung, dùng nhãn lực và tốc độ bay lượn của cậu ta, có thể thu hết những chuyện xảy ra phía dưới vào mắt, cũng thuận tiện trở về truyền tin tức.
Bách Hiểu Thử đã ở bên người Tô Vân Thiều hơn nửa tháng rồi cũng chưa gặp qua anh bạn đại bàng vàng kia, nghe nói là bận đi kiếm tiền mua sữa bột cho Tuyết Đoàn Tử, à không đúng, phải nói là đi làm nhiệm vụ cho bên quân đội.
Suy nghĩ theo phương hướng của Đào Yêu, Bách Hiểu Thử đề nghị: "Tôi có thể hợp tác với cậu ta, dùng kính viễn vọng nhìn xem bên kia, tốc độ càng nhanh hơn một chút, mang theo trận bàn có thể tạo ra ảo trận, thôn dân của đảo Trường Thọ ở phía dưới và Cố Phóng giả cũng sẽ không nhìn thấy chúng ta."
Đào Yêu vẫn phải ở lại bên người Tô Vân Thiều để tùy cơ ứng biến, chỉ có thể sử dụng trận bàn có thể tạo ra ảo trận, lúc trước đã lấy được từ trong tầng ham bí mật của Cố Phóng giả, cũng đủ để sử dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận