Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 465:

Chương 465:Chương 465:
Chuong 465:
Trong mấy năm gan nay, có nhát nhiều phim điện ảnh quay au quay bừa, toàn chỉ dựa vào một đám diễn viên xinh đẹp mới nỗi, dựa vào sự vung tiền của đám người hâm mộ để làm thành tích của phòng bán vé, còn kịch bản, phối diễn, kỹ xảo thì đều là một mớ bòng bong, danh tiếng nát bươm.
Nếu như ở trong giới điện ảnh có nhiều người quan tâm việc phải có trách nhiệm với khán giả như Địch đạo diễn chứ không phải chỉ biết tới làm sao để kiếm thật nhiều tiền thì khán giả sẽ có nhiều phim điện ảnh để xem hơn, ngành điện ảnh cũng sẽ phát triển mạnh mẽ hơn rồi.
Xét thấy thái độ làm việc của Địch đạo diễn rất nghiêm túc, ngay cả người rất ít xem phim như Tô Vân Thiều cũng muốn ủng hộ thành tích phòng vé cho ông ấy: "Chờ sau khi phim của ông chiếu thì tôi sẽ dẫn người tới xem để ủng hộ."
Ngọc Bạch Y cũng dùng hành động thực tế chứng minh bản thân sẽ ủng hộ cho Địch đạo diễn: "Tôi sẽ mời bạn học của mình đi xem phim của ông."
"Ha ha ha, được đó." Địch đạo diễn không cảm thấy hai người họ chỉ nói xã giao, cũng bởi vì thế mà ông ấy cảm thấy mình nhất định phải quay ra một bộ phim thật tốt mới được. Ông ấy cũng muốn để cho những nhà đầu tư vẫn luôn khinh thường những bộ phim điện ảnh có kinh phí thấp và đám đồng nghiệp phải lé mắt.
Tô Vân Thiều đứng ở trước cửa sơn động, cảm nhận mùi ở bên trong, quả nhiên có một chút yêu khí nhàn nhạt. Bởi vì vẫn chưa xác định được tình huống thật sự của con Xà Yêu kia cho nên cô không muốn Địch đạo diễn và Ngọc Bạch Y cùng di vào trong mạo hiểm.
"Địch đạo diễn và cậu Ngọc, hai người đứng ở ngoài chờ tôi, nếu như gặp chuyện gì thì nhớ la lớn lên hoặc là gọi điện thoại cho tôi cũng được. Nếu như tôi chưa tới kịp thì hãy nhanh chân chạy trước di
Địch đạo diễn không chịu: "Sao lại thế được? Tôi còn định thương lượng phí diễn viên với con trăn lớn đó nữa mà.”
Ngọc Bạch Y lại đồng ý: "Được."
Đứng trước cửa sơn động, Tô Vân Thiều hỏi Ngọc Bạch Y: "Cậu có cầm theo bùa sắm sét và bùa lửa không đấy?"
"Có đầy đủ cả đây." Ngọc Bạch Y vỗ vỗ túi tiền: "Thứ có thể cứu mạng lúc cần thiết, tớ luôn luôn mang theo bên người mỗi lần đi ra ngoài, cách sử dụng cũng đều đọc mỗi ngày, cậu cứ yên tâm."
"Được." Tô Vân Thiều mở tính năng đèn pin của điện thoại lên rồi đi vào trong sơn động. Địch đạo diễn vội vàng kéo Ngọc Bạch Y lại: "Cậu Ngọc, bùa sắm sét với bùa lửa là cái gì thế?"
Hai người đứng ở ngoài không có việc gì làm nên Ngọc Bạch Y lầy bùa sắm sét và bùa lửa ra cho Địch đạo diễn xem, còn thuận tiện kể cho ông ấy nghe chuyện lần trước Tô Y Y và Phó Diệp xém tí nữa là bị lệ quỷ hại chết, cũng nhờ bùa ngọc bình an và bùa sắm sét mới có thể thoát được.
Địch đạo diễn nghe thế thì hai mắt sáng ngời, trầm trồ nói: "Phim của tôi có thể thêm vào một nhân vật thiên sư nữa đó, sắm sét hay lửa gì cũng không cần dùng tới hiệu ứng đặc biệt, chỉ cần đại sự quăng một cái bùa ra là được, hàng thật trăm phần trăm, không lừa già dối trẻ."
Ngọc Bạch Y: "..."
"Ông có mơ cũng không được đâu."
"Tại sao?" Địch đạo diễn la lớn: "Đề tài tốt như thế sao lai không thể quay thành phim được cơ chứ? Đáng tiếc lắm luôn ấy."
Ngọc Bạch Y hết cách đành phải nói cho Địch đạo diễn về sự tồn tại của đội đặc biệt, cùng với một số chính sách có liên quan tới giới Huyền môn của chính phủ, làm cho Địch đạo diễn nghe xong vừa mê vừa tiếc tại sao mình có mà không thể làm gì được, cuối cùng đành phải đau lòng mà buông tha cho một đề tài tốt như thê. Vì vậy Tô Van Thiều đang lục lọi tới lui bên trong sơn động thì nghe được tiếng khóc loáng thoáng của Địch đạo diễn.
"Ông chủ, tôi muốn quay phim, hu hu hu.”
Tô Van Thiều: ???
Cô thật sự không hiểu được cách làm việc của những người làm nghệ thuật, lắc lắc đầu, sau đó lại tiếp tục đi về phía có yêu khí nồng đặc.
Trên đường đi cô còn di qua những cái động rất rộng lớn, sông ngam chạy ở hai bên dưới lòng đất, những đoạn măng đá ni tiếp nhau, những cây trụ đá, thạch nhũ, còn có thể thấy được những cái thạch hoa trong suốt xinh đẹp. T6 Van Thieu can than ne tranh những cái thạch nhủ phải tốn trăm nghìn năm mới có thể hình thành được.
Cô lại đi thêm tầm mười phút, nghe được tiếng giọt nước nhỏ xuống tảng đá, cũng nghe được tiếng một vật đang bò trên mặt đắt.
Tô Vân Thiều đi về phía âm thanh đó, điều kỳ lạ là thứ đó hình như không chạy trốn mà dường như nó còn đang đi về phía Tô Vân Thiều, khiến cho cô có chút hoang mang khó hiểu.
Xà Yêu không sợ người, không có ý định tan công con người, con Xà Yêu trong đoạn phim quay được dường như đang lén quan sát con người, có phải là do nó tò mò muốn biết con người đang làm gì nên mới đi ra ngoài hay không?
Tô Vân Thiều nghĩ như thế nên quyết định thử một lần.
Cô không đi về phía đó nữa mà làm như đi lâu bị mệt nên ngồi xuống tại chỗ nghỉ ngơi, còn nhặt một viên đá rồi gõ xuống mặt đắt.
Hơn nữa không phải gõ bậy bạ lộn xộn mà gõ theo nhịp bài hát "Ngôi sao nhỏ”.
Tai của Tô Vân Thiều rất thính và nhạy, cô nghe được lúc bước chân của cô dừng lại thì con trăn cũng không di chuyển nữa, nhưng chờ tới khi cô gõ bài hát ra thì con trăn lại tăng tốc trườn tới, dường như rất vội vàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận