Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 977:

Chương 977:Chương 977:
Chuong 977:
Diêm Vương liếc mắt nhìn đùi mình một cái, hệ thống nhanh chóng thu hồi dữ liệu xúc tu, không biết vì sao, nó luôn cảm thấy ánh mắt của Diêm Vương đặc biệt sắc bén, Thống sợ hu hu hul
"Khi Số Sinh Tử làm ra phản ứng, em có thể cảm nhận được sự tôn tại của khí linh không?”
"Không thể."
Cho đến khi Sổ Sinh Tử khom lưng hành lễ trước mắt mình, Tô Vân Thiều cũng chưa cảm nhận được gì, cô còn tưởng đó là một cuốn sách có chức năng thần kỳ gì đó. Đến kiếm Lôi Minh của cô còn có linh trí nhất định, thì chuyện một thượng cổ Thần Khí có thể sinh ra khí linh là hết sức bình thường.
Tiếp theo, Diêm Vương không nói gì nữa, chỉ dùng mắt ý bảo "em tự mình trải nghiệm đi”.
Hệ thống cảm giác mình đang nghe một nửa câu chuyện xưa thì hết rồi, tim phổi ngứa ngáy, khó chịu vô cùng.
Mà Tô Vân Thiều đã hiểu được ý của Diêm Vương, chỉ là cô bị suy đoán của chính mình dọa sợ, hệ thống cũng sốc theo.
"Hệ thống là phần khí linh bị mất của Bút Phán Quan sao?"
Hệ thống [ Sao có thể chứ?! ]
Nó chắc chắn mình là sản phẩm công nghệ của nền văn minh cao hơn, nếu không sao lại không có bất cứ sản phẩm khoa học kỹ thuật nào tương tự như nó xuất hiện trong nền khoa học kỹ thuật hiện nay chứ?
Huống chỉ thuốc trắng da và dầu mọc tóc, ... mấy thứ này có lẽ phải mắt máy năm sau khi khoa học kỹ thuật và y học tiến bộ mới có thể nghiên cứu ra, còn nói gì đến dung dịch chữa trị, đây nhất định không phải thứ mà khoa học kỹ thuật hiện tại có thể chế tạo được!
Tô Vân Thiều cũng cảm thấy không đúng lắm,"Nếu hệ thống là khí linh, tại sao Bút Phán Quan đã chưa đến chín phần rồi mà nó còn chưa chịu trở về?"
Chắc sẽ không đến mức ghét bỏ cái thân thể rách nát tả tơi kia, cho nên không muốn quay trở về chứ?
Diêm Vương: "Vậy thì em phải đi hỏi khí linh."
Máu chốt hiện tại là Tô Vân Thiều không thể giao lưu được với khí linh, cũng chính là hệ thống, chỉ có thể thông qua Tô Y Y để truyền đạt một số vấn đề nhỏ, à không đúng, cả những vấn đề lớn nữa.
"Nếu hệ thống là khí linh, hiện tại nó nhận Y Y làm chủ, vậy có phải chủ nhân của Bút Phán Quan đã biến thành Y Y rồi không?"
Nhưng Tô Y Y là một người bình thường không có một chút thiên phú nào về huyền học, Thần Khí Bút Phán Quan ở trong tay Tô Y Y chỉ là một cây bút lông bình thường mà thôi, căn bản không có tác dụng gì.
Diêm Vương bật cười, nhéo mũi của Tô Vân Thiều: "Em cho rằng vì sao anh lại để Bút Phán Quan ở chỗ của em?"
Tô Vân Thiều buột miệng nói ra: "Không phải vì muốn em tích góp công đức để khôi phục lại Bút Phán Quan sao?"
Chờ đến khi nhìn thấy ánh mắt vui vẻ của Diêm Vương, cô mới bỗng nhiên hiểu ra: "Kiếp trước anh đã đưa Bút Phán Quan cho em, phải không?”
Bút Phán Quan đã nhận chủ từ kiếp trước, cho nên dù nó đã vỡ vụn đến mức mất đi cả khí linh, cũng phải ở lại bên cạnh chủ nhân, chỉ chủ nhân mới có thể sửa lại nó. ... Cô đã mơ hồ hiểu ra vì sao lúc trước Diễm Vương lại thúc giục cô sửa lại Bút Phán Quan như đòi mạng rồi.
Sửa lại Bút Phán Quan cần một lượng lớn công đức, mà lúc đó cô sinh sống tại một nơi dân cư thưa thớt như thôn Nguyện, còn rất vừa lòng với hiện tại, sống cuộc sống lười biếng rất vui vẻ, không có cách nào để thu hoạch công đức, cũng không có bất cứ ý chí tiến thủ nào.
Tuy nhiên, trí nhớ của cô dần dần được khôi phục theo thời gian và tu vi cao cường cũng chậm rãi quay trở lại, chỉ là quá trình này diễn ra quá chậm.
Khi đó cô hoàn toàn không nhận ra Diêm Vương, nhìn thấy Diêm Vương giống như nhìn thấy một người xa lạ có thực lực mạnh mẽ không thể đắc tội. Dưới tình huống như vậy, nếu Diêm Vương dám tỏ ra quen thuộc với cô, điều đầu tiên cô làm chắc chắn là đi tìm hiểu mối quan hệ giữa mình và Diễm Vương.
Bởi vậy, Diem Vương mới phải lấy thân phận chủ nợ, chứ không phải bạn trai để xuất hiện trước mặt cô.
Chỉ có như vậy, anh mới có thể thúc giục cô làm việc một cách hợp tình hợp lý được.
Có lẽ là Diêm Vương cũng sợ ban than noi nhieu thanh dai,cho nên khi ấy mỗi lần gặp nhau anh đều nói rất ít, còn cố ý dùng giọng điệu lạnh lùng để che giấu.
Cho dù là như vậy... Tô Vân Thiều nheo lại mắt: "Anh vẫn luôn dùng giọng điệu của cấp trên để nói chuyện với em, là bởi vì anh vốn dĩ đã là cấp trên của em sao?"
Cô chỉ là một con người bình thường, lấy Bút Phán Quan để làm gì?
Trừ khi kiếp trước cô đã trở thành Phán Quan, thành cấp dưới của Diêm Vương.
Diêm Vương phủi phủi lớp bụi vốn không tồn tại trên quần áo,"Đây là bộ lễ phục ngày mai anh sẽ mặc trong lễ trưởng thành của em, em thấy thế nào? Đẹp không?"
"Đừng hòng nói lảng sang chuyện khác!" Tô Vân Thiều không để mình bị người khác xoay vòng vòng.
Diêm Vương thở dài: "Vậy em muốn anh nói cái gì đây? Những chuyện đó đã xảy ra từ kiếp trước, em cũng chẳng còn nhớ, mà Thiên Đạo thì không cho phép anh nói tới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận