Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 394:

Chương 394:Chương 394:
Chương 394:
"Đây là cái gì thế?" Mẹ Thời vội vàng che miệng, sợ quấy ray Tô Vân Thiều chữa trị.
Tô Vân Thiều nói: "Là máu bằm đã bị tôi đánh tan, hẳn là được lưu lại từ vết thương cũ, đội trưởng Thời có sức khỏe tốt và tốc độ khôi phục cũng nhanh, chảy một ít máu cũng có thể thúc đẩy chức năng tạo máu, sẽ không có ảnh hưởng gì."
Mọi người nghe xong đều thở phào nhẹ nhõm, bọn họ suýt nữa cho rằng đó là trứng của cổ trùng.
Cho máu chảy khoảng một phút thì máu đã trở lại màu đỏ tươi.
Tô Vân Thiều cho toàn bộ nguyên khí tụ lại ở miệng vết thương, vết thương trên cổ tay nhanh chóng ngừng chảy máu. Thời Luyện nhận lấy hộp thuốc do quản gia đưa cho, rắc một ít bột thuốc lên trên, dùng băng gạc quấn lại vài vòng.
Tô Vân Thiều: "Trong cơ thể của đội trưởng Thời đã không còn cổ và trứng của cổ nữa, anh ấy đang hồi phục rất tốt, hôm nay tôi sẽ mang kiếm Lôi Minh về."
Vừa dứt lời, kiếm Lôi Minh đã vui mừng mà kêu leng keng.
Kể từ khi được tạo ra thì đây là lần đầu tiên nó rời xa chủ nhân lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể trở về!
Cho dù mẹ Thời có miễn cưỡng đến đâu thì bà cũng biết rằng kiếm Lôi Minh là đồ của Tô Van thiều, cô có thể cho họ mượn trong thời gian lâu như vậy cũng đã tốt lắm rồi.
"Lôi Minh, sau khi trở về phải ngoan ngoãn nghe lời nha."
Kiếm Lôi Minh gật gật đầu và dựa vào bên người Tô Vân Thieu.
Xem biểu hiện của nó, trí tuệ không thua gì đứa trẻ ba bốn tuổi, khó trách khi nó nỗi nóng lại thích chém quần áo.
Ông Thời gật đầu với quản gia, quản gia xoay người rời đi, mang đến ba hộp quà, lần lượt mở ra.
Hộp quà đầu tiên là tổ yến, hộp quà thứ hai là một miếng kim loại và hộp quà thứ ba là khúc gỗ hòe bị sét đánh. Ông Thời: "Tô tieu thư đã cứu Thời Luyện, có ân tình rất lớn với gia đình chúng tôi, mong cô nhận tổ yến này về cùng ăn với mẹ và em gái, cũng là cảm ơn sự giúp đỡ của em gái cô ngày hôm đó. Miếng kim loại này là để tặng cho kiếm Lôi Minh, cảm ơn nó mấy ngày nay đã chăm sóc và bảo vệ cháu của tôi, còn giúp nó tập luyện hồi phục thân thể."
"Khúc gỗ cuối cùng... Chúng tôi vốn muốn tìm một khúc gỗ đào bị sét đánh để làm vỏ kiếm cho Lôi Minh, nhưng chỉ tìm được một khúc gỗ hòe bị sét đánh, kém hơn gỗ đào rất nhiều, hi vọng sẽ có ích cho Tô tiểu thư.
Tô Vân Thiều chỉ cảm thấy không hỗ là bậc trưởng bối, tổ yến thì tặng cho Y Y, miếng kim loại thì tặng cho kiếm Lôi Minh, gỗ hòe bị sét đánh thì cho cô, mỗi món quà đều phân chia rõ ràng làm cô không có lý do gì để từ chối.
Điều quan trọng nhất là: hai món quà cuối cùng đã thực sự chạm đến đáy lòng của cô làm cô không thể từ chối được.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
"Thật không dám giấu giếm, đúng là tôi đang rất cần thứ này, vậy nên tôi sẽ nhận lấy."
Quản gia gói từng hộp quà lại và đặt chúng sang một bên.
"Nếu ông Thời đã tặng những món quà hợp ý của tôi như vậy thì tôi cũng nên tặng lại ngài một món quà" Tô Vân Thiều cười nói "Chắn ông Thời cũng không thích những món đồ bình thường đâu nhỉ."
Ông Thời ”..." Không, tôi thích lắm, bùa yên tĩnh lần trước rất tốt.
Tô Vân Thiều: "Vài ngày nữa tôi sẽ lại đến, lúc đó sẽ bố trí Tụ Nguyên trận và tứ tượng trấn nhà, nguyên khí sẽ giúp người sống trong nhà cảm thấy thoải mái hơn. Về lâu về dài sẽ có rất nhiều chỗ tốt, tứ tượng sẽ bảo vệ ngôi nhà và mọi người, ngăn chặn ma quỷ và vật âm tà bên ngoài tiến vào."
Sau trận kinh sợ này, người nhà họ Thời đã tiếp xúc với thế giới Huyền môn, họ cũng rất cảnh giác với những thứ không nhìn thấy được.
Món quà này cộng thêm bùa Bình An có thể đảm bảo an toàn cho người nhà họ Thời, chính là đúng với ý nguyện của bọn họ nên bọn họ cũng khó lòng từ chối.
Ông Thời thầm lắc đầu, đây quả là một người không muốn làm người ta chịu thiệt.
Quà đã đưa xong cũng đến lúc nói lời tạm biệt.
Ngay khi Tô Vân Thiều chuẩn bị đứng dậy, Thời Luyện đột nhiên nói: "Đại sư, chúng ta làm giao dịch công đức đi."
Tô Vân Thiều hơi giật mình,"Là Tinh Tỉnh đã nói với anh sao?"
Thời Luyện cũng không nói "Nếu đại sư thiếu công đức, tôi là người được cứu thì cũng nên cho", chỉ nói "Lấy tính tình của đại sư, cần công đức nhất định sẽ dùng cho việc chính đạo, tôi hi vọng mình có thể làm ra một chút cống hiến".
Một tắm lòng cao thượng như vậy, ngay cả Tô Vân Thiều cũng phải xấu ho nếu từ chối. Cô do dự một chút, cũng không nói gì về bút Phán Quan, chỉ nói sơ qua một chút tình hình.
"Tôi vốn muốn dùng công đức để sửa chữa một món đồ vật, là chuyện cá nhân của tôi mà thôi, nhưng gần đây tôi biết được trong Huyền môn có rất nhiều thành phần bại hoại, có một số người tôi không thắng nổi, cho nên chuyện này đã có chút cấp bách, cảm ơn đội trưởng Thời đã nguyện ý tặng cho tôi công đức.” Đã xác định muốn lấy, Tô Vân Thiều cũng không khách khí, cô lấy từ trong túi ra một lá bùa vàng, lập tức viết một phần thỏa thuận chuyển nhượng công đức.
Trong khi cô đang viết, Thời Luyện không ngừng thúc giục cô: "Đại sư, hãy lấy nhiều hơn đi, lỡ như trong Huyền môn xảy ra hỗn chiến, tôi cũng coi như là cống hiến ra một phần sức lực của mình, phải không? Nói không chừng tôi có thể nhận lại gấp đôi, gấp ba công đức."
Lời này chính là để Tô Vân Thiều bớt áy náy, nếu anh ta thật sự quan tâm đến công đức, chẳng lẽ còn cho đi dễ dàng vậy sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận