Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1155:

Chương 1155:Chương 1155:
Chương 1155:
"Tê ——" Cô không lừa tôi chứ?
Tô Vân Thiều lắc đầu: "Tôi không nói dối."
Khán giả: "..."
Ban giám khảo: "..."
Mới vừa rồi cô mới nói mình không chung nhóm với các thí sinh ở bên ngoài cung điện đấy!
Huyết thi ngàn năm sững sờ tại chỗ, tựa hồ đang nhìn Tô Vân Thiều trong trạng thái xuất thần, hồi lâu sau, cuối cùng nó mới mở miệng nói: Người nọ nuôi dưỡng rất nhiều cương thi ở đây, quấy ray Vân đế an nghỉ, ông ta rất mạnh, có rất nhiều bảo bối, tôi không đánh lại ông ta. Tô Van Thieu:??3?
"Cô không phải là huyết thi ngàn năm đầu tiên mà tôi nhìn thấy, tôi không tin cô không đánh thắng được người nọ."
Cho dù Cố Trường Trạch có mạnh như thế nào, nhưng trong tình huống ông ta không thể sử dụng được sét trời, chỉ cần huyết thi ngàn năm liên hợp với những con huyết thi ngàn năm khác và đám cương thi bên trong lăng mộ này, Tô Vân Thiều không tin không thể khiến Cố Trường Trạch bị thương nặng.
Huyết thi ngàn năm có chút sốt ruột: Ông ta đi đường vòng ở bên kia, cương thi bị nhốt trong đó không ra được, mà chúng tôi cũng không thể vào trong đó. Lời này cũng khớp với lời kể của Hải Tử.
Tô Vân Thiều chân thành đề nghị: "Ông ta đã mang theo nhiều cương thi như vậy, quấy rầy Vân đế an nghỉ, cô có muốn liên thủ cùng chúng tôi để đối phó với ông ta không, hoàn toàn đuổi ông ta ra khỏi nơi này?”
Khán giả: "..."
Ban giám khảo: "..."
Vẫn là cô dụ dỗ người tal
Huyết thi ngàn năm lắc đầu: Tôi không thể rời khỏi nơi này, tôi phải ở lại đây.
Tô Vân Thiều suy nghĩ một hồi, cũng không có việc gì.
"Nếu đã như vậy, cô có thể kiềm chế những con cương thi khác được không? Để chúng nó đừng quấy ray chúng tôi tìm kiếm ra người đứng sau màn đó."
Huyết thi ngàn năm gật đầu: Được.
Nó ngửa đầu rồi gào lên một tiếng, khán giả nhìn thấy đám cương thi mà Quách Uyễn Thanh và Tuệ Tâm đang đối phó ở bên ngoài cung điện đã lùi dần, để lại một con đường ở giữa.
"Cảm ơn." Tô Vân Thiều chắp quyền hành lễ, một tay câu lấy nguyên khí, đóng nắp quan tài của năm quan tài còn lại, hơi cúi người xin lỗi: "Xin lỗi đã quấy ray giấc ngủ của các vị."
Rồi cô xoay người rời đi, nhưng tay còn lại vẫn cầm chặt lấy kiếm Lôi Minh, không hề thả lỏng. Huyết thi ngàn năm này thoạt nhìn có thể trao đổi, lại dễ nói chuyện, nhưng ai mà biết liệu nó có thể đột nhiên lao tới tấn công cô từ sau lưng hay không.
Cho đến khi Tô Vân Thiều đi từ điện chính ra, lúc đóng cửa sảnh cô vẫn có thể nhìn thấy huyết thi ngàn năm kia vẫn quay mặt về hướng mình đứng, cũng không trở lại quan tài dường như nó muốn tận mắt nhìn thấy cô rời đi thì mới yên tâm được.
Tô Vân Thiều khép cửa điện lại, gọi Quách Uyễển Thanh và Tuệ Tâm: "Đi, chúng ta đi đến nơi có trận pháp lớn.”
Quách Uyễn Thanh: "Được."
Tuệ Tâm: "Cô đã tìm được manh mối gì chưa?" Dù số lượng cương thi ở bên ngoài có hơi nhiều một chút, nhưng chúng không mạnh lắm, hai người bọn họ vẫn có thể vừa chém giết cương thi vừa chú ý động tĩnh bên trong, nên họ đều nghe thấy những lời Tô Vân Thiều nói.
Tô Vân Thiều vừa đi vừa kể lại tình huống bên trong điện chính: "Cô ấy hẳn là cung nữ hầu hạ Vân đề lúc sinh thời, trấn giữ cung điện của Vân đề."
"Kích thước và hình dáng của cung điện vừa rồi trông không giống như tâm điện ( nơi vua chúa nghỉ ngơi ), cũng không giống thư phòng (phòng sách, phòng làm việc )." Quách Uyễn Thanh không hiểu,"Cô còn nói bên trong đó có chuông nhạc, đàn, trống, chẳng lẽ đó là nơi chuyên cất giữ các loại nhạc cụ sao?”
Tuệ Tâm: "Irên bức bích họa kia cũng không đề cập đến chuyện Vân đề yêu thích âm nhạc, nhưng lại có cung nữ trấn giữ một cung điện chuyên cất giữ các loại nhạc cụ, hình như có gì đó không thích hợp lắm."
Tô Vân Thiều biết có gì đó không ổn, nhưng cô không có ý định tìm hiểu thêm.
Quấy ray người khác đang yên giác đã là tội lỗi rồi, hiện giờ bọn họ còn quấy ray tới một vị nữ đề có công đức vô lượng nữa, thật sự hỗ thẹn.
"Cho dù lúc sinh thời Vân đế thật sự yêu thích âm nhạc, e rằng cũng sẽ không vẽ lên trên bức bích họa kia."
Những bức bích họa ca tụng công đức kia rõ ràng là do những người sùng bái Vân đế vẽ nên, huống hồ không gian trong điện phụ có hạn, chỉ miêu tả công đức lúc sinh thời của Vân đế còn không đủ rồi, sao còn chỗ để vẽ cả sở thích của ngài?
Tuệ Tâm và Quách Uyên Thanh cũng hiểu được điều này, nên không hề nhiều lời.
Ba người xông về phía có trận pháp lớn nhất, trên đường họ gặp được vài con cương thi đi đơn lẻ thì đều cố gắng phớt lờ, nếu không phớt lờ được thì cũng tuy tiện ra tay de dọn đường.
Thấy ba người đội Tô Vân Thiều sắp chiến đấu với BOSS, khán giả nhanh chóng chuyển sang màn hình của thí sinh nước mình, một số người trong số đó vẫn đang nghỉ ngơi, một số thì đã ra khỏi cung điện để tiếp tục chiến đấu với cương thi, những thí sinh mạnh nhất của các đội thi nước D, F và R cũng đã ởi ra khỏi cung điện.
Lúc đầu, khán giả không biết họ đang di đâu, nhưng sau khi di được một đoạn, khán giả phát hiện ra những thí sinh kia đã đụng phải đội của Tô Vân Thiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận