Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1092:

Chương 1092:Chương 1092:
Chuong 1092:
Tuệ Tâm giả vờ như không nghe thấy: "Đường nhân quả trên người cô ấy tương đối ít, nhưng cũng có mấy đường màu đỏ."
Phương Hữu Đức: "Quỷ sai của tôi phát hiện ra một số chỉ tiết nhỏ, thức ăn của trưởng thôn không giống của chúng tôi, bát đũa của bà ấy cũng là do Ái Nhi chuẩn bị và rửa sạch, giống như là cố ý phân biệt với chúng tôi vậy."
Nếu có vấn đề, vậy thì tìm cả hai người!
Tô Vân Thiều đã biết nhiều nội tình như vậy cũng không có tâm tư hỏi từng câu mội.
Trước đó còn muốn hỏi thêm một người nữa, chính là người sau khi đi theo cha mẹ Ái Nhi dọn đến Cố gia thôn ở phía tây lại trở về, là bác gái đã từng bắt chuyện với Khúc Vu Hoa.
Nhà bác gái cách nhà trưởng thôn rất gần, lúc ba người Tuệ Tâm đi giếng mỏ còn chạy qua hỏi đường.
Mấy người quay người trở về, quỷ sai của Phương Hữu Đức đi trước dò đường, phát hiện bác gái ở nhà nên vội vàng trở về báo cáo.
Dưới sự dẫn dắt của quỷ sai, bốn người đi vào nhà bác gái, Tô Vân Thiều dán lên một lá bùa nói thật, mở ra một trận bàn, trực tiếp biến bác gái thành tế phẩm ném vào vòng xoáy màu đen. Dựa theo suy đoán lúc trước, tế phẩm trước hết là bị trói lại ném ở từ đường, không ăn không uống hai ba ngày, sau đó thông qua vòng xoáy màu đen dịch chuyển đến cung điện huyết tế, sau khi hoàn thành xong huyết tế thì lại đưa thi thể lên cho người trong thôn Trường Thọ giải quyết, cho nên cô cũng để cho bác gái kia nhanh chóng tự mình trải qua một quá trình giống như vậy.
Sau một vòng, bác gái đã bị làm cho khiếp sợ hoảng hốt.
Tô Vân Thiều nhân cơ hội hỏi: "Lúc trước tại sao bà lại từ Cố gia thôn ở phía tây trở lại thôn Trường Thọ?"
Biểu tình trên mặt bác gái có chút suy sụp: "Không trở về sẽ chết!"
"Là trưởng thôn ra tay sao?"
"Đương nhiên là bà tal Tôi tận mắt nhìn thấy bà ta ăn hết mấy người đó, tôi không muốn chết, tôi không muốn bị ăn thịt!"
"Bà cũng ăn sao?”
"Không ăn sẽ chết!" Bác gái lặp lại câu nói đó, như thể đang rất sợ hãi.
Ở đây chẳng thu hoạch được gì ngoài việc biết được trưởng thôn và bác gái kia đều ăn thịt người nên bốn người không để ý tới bà ta nữa, quay người đi thẳng đến nhà trưởng thôn.
Tô Vân Thiều triệu hồi Ngao Khả Tâm đang nghỉ ngơi trong vòng tay gỗ hòe bị sét đánh, nói may câu với cô ấy.
Ngao Khả Tâm biết rằng nếu muốn đi dọa Cố Linh Hoa thì tốt nhất là phải làm cho bà ta sợ tè ra quân, nên đã liên tục gật đầu đồng ý.
Ngao Khả Tâm chưa từng dọa ai bao giờ nhưng bởi vì năm đó cô ấy đã bị Cố Linh Hoa làm hại nên trong lòng chất đầy phẫn uất, lúc biết được muốn mình dọa Cố Linh Hoa thì đã vui vẻ đồng ý, nhưng thật ra cũng không biết phải làm cái gì mới tốt.
Cô ấy muốn xin Tô Vân Thiều chút lời khuyên, nhưng cuối cùng vẫn là đám yêu quái và quỷ sai đã góp ý cho cô ấy, bên ngoài nhìn qua thì các yêu quái rất dễ thương nhưng lại lần lượt đưa ra những ý tưởng rất xau xa.
Đào Yêu: "Tôi có thể tạo ra một ảo cảnh, để cho bà ta trải qua cảm giác bị cắt thịt, cô có thể biến thành cái người cầm dao kia, bảo đảm sẽ dọa bà ta tè ra quần cho mà xeml”
Vân Đình: "Tôi có thể biến ra bản thể giúp cô dọa bà ấy, không có mấy người phụ nữ nào mà không bị rắn lớn dọa sợ đâu!"
Kim Trường Không: "Tôi có thể dùng bản thể mo bà ta, mo lên người bà ta nhiều thêm máy cái lỗ thủng!"
Bách Hiểu Thử: "Tôi có thể triệu hồi nhóm chuột đàn em bao vây nhà bà ta, mỗi một chuột đàn em sẽ cắn bà ta một cái, nhất định có thể hu chết bà ta!" Vân Tiêu thường ngày ngoan ngoãn nhất cũng lên tiếng: "Kỳ thật cô không cần làm cái gì đâu, chỉ cần xuất hiện với bộ dạng vốn có này cũng đủ dọa bà ta rồi.
Người làm chuyện trái lương tâm thì trong lòng luôn bat an, tố chất tâm lý kém một chút thì cũng không cần hỏi, chỉ cần chịu một chút kích thích là có thể tự mình nói ra hết.
Tô Vân Thiều cũng không biết đám nhóc yêu quái nhà mình từ khi nào mà trở nên hư hỏng như vậy nữa, không phải là học theo cô đó chứ? Chắc chắn là không rồi!
Lúc bọn họ đến đó, Ái Nhi đang đỡ trưởng thôn đứng ở trong sân, như thể đã sớm đoán được. Trưởng thôn với vẻ mặt già nua khom lưng chống gậy, rõ ràng mắt bị mù vậy mà vẫn nhìn chính xác về hướng bọn họ đang di tới,"Các người đến đây là để điều tra thôn chúng tôi sao?”
Khúc Vu Hoa cười nói: "Thôn Trường Thọ nếu như trong sạch thì sẽ qua được cuộc điều tra, trưởng thôn có gì mà phải sợ chứ?"
"Xem ra các người đã biết không ít." Trưởng thôn cười toét miệng, hàm răng thưa vàng, đầu ngón tay chống gậy cũng bị ố vàng, vừa nhìn đã biết là một người nghiện thuốc lá.
Khúc Vu Hoa không biết đây có phải là ảo giác của mình hay không mà luôn cảm thấy lúc trưởng thôn há miệng, giống như có một cỗ mùi tanh khó ngửi truyền ra từ trong miệng.
Cô ấy liếc nhìn Tuệ Tâm, Phương Hữu Đức và Tô Vân Thiều, vốn định từ trong biểu cảm của bọn họ nhìn xem họ có ngửi được mùi tanh giống mình hay không, lại cảm thấy tất cả mọi người đã trải qua nhiều chuyện rồi, cũng không nhất định sẽ ở trước mặt kẻ địch biểu lộ ra điều gì, kết quả lại thấy ba người bọn họ đều nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận