Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1006:

Chương 1006:Chương 1006:
Chương 10606:
"Ở đây có nhiều trẻ con không? Dọc đường đi đến đây tôi cũng không thấy được mấy người."
"Ngày mai có không khí lạnh tràn về, có thể sẽ có mưa lớn, các thôn dân đều đi đào khoai lang hết rồi."
Không biết là vô tình hay cố ý, Ái Nhi không trả lời câu hỏi về mây đứa trẻ, Khúc Vu Hoa cũng làm bộ như không thèm để ý, cũng không hỏi thêm nữa.
Cửa phòng tầng hai mở rộng, lúc nào cũng thông gió.
Căn phòng thông gió quanh năm lẽ ra không có mùi, nhưng Khúc Vu Hoa lại ngửi thấy một mùi gì đó rất kì lạ, không nói rõ được là mùi gì, có chút để ý.
Ái Nhi lấy từ trong tủ ra một bộ bốn món đầy đủ màu hồng phán, tốc độ thu dọn còn nhanh hơn lúc ở bên dưới.
Trực giác của Khúc Vu Hoa cảm thấy Ái Nhi cũng không muốn ở lâu cùng mình, nhưng cũng có thể là bởi vì cô ấy muốn ở dưới nhìn Tuệ Tâm thêm vài lần.
Cô ấy cũng muốn lợi dụng thân phận đều là con gái với nhau để thăm dò vài câu từ Ái Nhi, trong lòng thầm xin lỗi Tuệ Tâm, dứt khoát bán đứng đồng đội của mình: "Ái Nhi, cô thích Tuệ Tâm đúng không?”
Ái Nhi quay ngoắt đầu lại, lỗ tai đỏ bừng, còn cứng miệng: "Không có chuyện đó, cô đừng có nói bậy!"
"Nam nữ yêu thích nhau là chuyện bình thường thôi mà, thích một người thì có gì phải xấu hỗ chứ?"
"Dù sao, dù sao thì tôi cũng không làm được." Tâm trạng Ái Nhi sa sút, động tác thu dọn cũng theo đó chậm lại.
"Tại sao lại không?” Khúc Vu Hoa vẫn không tin,"Bởi vì anh ấy là hòa thượng sao? Yên tâm đi, hiện tại hòa thượng cũng có thể kết hôn sinh con đây."
"Không phải cái này." Ái Nhi lắc đầu, không nói tiếp.
Khúc Vu Hoa nắm lấy tay áo cô ấy làm nũng,"Ái Nhi tốt bụng thỏa mãn lòng hiếu kỳ của tôi đi mal Cô chỉ nói một nửa đã khiến tôi tò mò muốn ngứa cả tim gan rồi, nếu cô không nói ra câu trả lời thì đêm nay tôi chắc chắn sẽ mắt ngủ đó."
Hành động như một đứa trẻ này đã được cô ấy luyện tập rất kĩ, cho dù là đôi mắt ướt át, thoạt nhìn giống mắt hạnh tròn xoe ngây thơ hay giọng điệu nũng nịu thì ngay cả sư phụ Kỳ Hồng Liên vốn là người nghiêm khắc bồi dưỡng đệ tử cũng không chịu nỗi, chớ đừng nói chỉ là người lần đầu tiên tiếp xúc.
Quả nhiên Ái Nhi không chịu được bản lĩnh làm nung của Khúc Vu Hoa: "Anh ấy là người nơi khác, trong thôn chúng tôi không cho cưới người bên ngoài." "Thôn các cô còn co loại phong tục kỷ quái như vậy sao?” Đã là thời đại nào rồi còn duy trì tập tục không kết hôn với người ngoài thôn, Khúc Vu Hoa cảm thấy chỗ này có thể có vấn đề.
"Vậy cũng không sao, cô cũng có thể chỉ yêu đương mà không kết hôn cũng được."
Ái Nhi: 222
Trên mặt lộ vẻ khiếp sợ, như thế cũng được sao?
"Thế cô chưa từng ra khỏi đảo à? Người bên ngoài đều như vậy mà, hợp nhau thì ở cùng một chỗ, không hợp thì chia tay, làm gì cứ phải có một đối tượng thì nhất định phải kết hôn chứ?" Khúc Vu Hoa tùy tiện nói ra lời của một cô nàng cặn bã, Cuộc đời con người ngắn ngủi như vậy, không kết giao với nhiều người đàn ông, làm sao biết ai thích hợp với mình nhất được?"
Bộ dạng ôm ngực đau lòng của Khúc Vu Hoa quả thực làm cho Ái Nhi sợ không nhẹ, cầm theo bốn món đồ mới thay ra liền chạy đi mắt.
Khúc Vu Hoa cười to, ghé vào cửa vẫy tay với Ái Nhi: "Ái Nhi à, tôi lúc nào cũng hoan nghênh cô tới học hỏi kinh nghiệm yêu đương đó nha, ha ha.”
Bước chân của Ái Nhi dừng lại rồi chạy càng nhanh hơn.
Khi vừa xuống lầu nhìn thấy Tuệ Tâm đứng đối diện, mặt cô ấy lập tức đỏ bùng lên, không thèm chào tiếng nào đã chạy đi. Tuệ Tâm: ”"..."
Khúc Vu Hoa lau bụi trên đầu giường gỗ, lúc cúi cuống thì vô tình nhìn thấy thứ gì đó rơi xuống ở khe hở giữa đầu giường và vách tường nên đã dời tủ đầu giường ra, phát hiện đó là một tờ giấy gói kẹo cao su, còn rất sạch SẼ.
Khúc Vu Hoa tiện tay vò giấy gói thành một cục ném vào trong thùng rác, dời tủ đầu giường lại, lau bàn xong liền đi xuống.
Thời điểm mà ba người đến đây, đã qua giờ cơm trưa nhưng vẫn còn hơi sớm để tới giờ cơm tối.
Khúc Vu Hoa giẫãm lên cầu thang cót két xuống lầu, nhìn thấy Tuệ Tâm và Phương Hữu Đức đang đứng ở sân trước, mới từ trong phòng đi ra, liền nhìn thấy Ái Nhi ôm chăn ga gối nệm của hai giường đi ra ngoài.
"Ái Nhi, cô đi đâu vậy?"
"Tôi đem đồ ra giếng nước để giặt." Ái Nhi quay đầu lại thì nhìn thấy Tuệ Tâm, nghĩ đến những lời Khúc Vu Hoa nói, nói cái gì mà chỉ yêu đương không kết hôn, nói không yêu nhiều sẽ chịu thiệt, liền cảm thấy cả người không được tự nhiên, vội vàng xoay người chạy đi.
Khúc Vu Hoa mỉm cười, cũng không hỏi Ái Nhi vì sao ngày mai ngày mốt có thể mưa lớn mà hôm nay còn đi giặt ga giường.
"Tôi muốn đi xem mỏ đá, hai người có đi luôn không?” Tuệ Tâm: "Đi."
Phương Hữu Đức: "Đi thôi."
Xem ra hiện tại nhà trưởng thôn dường như chỉ có một bà lão và một cô cháu gái lớn còn trẻ tuổi này, bọn họ cũng không tiện đi quấy ray một người mắt mù tai điếc, đang hái hành trong sân với bác gái vừa nãy đã nói chuyện cùng bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận