Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 271:

Chương 271:Chương 271:
Chương 271:
Hứa Nặc cũng gật đầu chào hỏi, sau đó cúi đầu nhìn Trường Tôn Thụy: "Đó chính là chị Vân Thiều của con?"
Trường Tôn Thụy nặng ne gật đầu: "Người đặc biệt nhất!"
Nói xong còn vội vàng nhắc nhở: "Chị ấy không phải chị Vân Thiều của conl"
Hứa Nặc cười cười, không nói lời nào. Hứa phu nhân và Hứa Lâm Lang cũng nhận ra Tô Vân Thiều là người đặc biệt nhất trong miệng của Trường Tôn Thụy.
Mọi người gặp nhau. Người nhà họ Hứa lấy Hứa Nặc cằm đầu, bên này lấy Tô Vân Thiều làm người cầm đầu.
Trường Tôn Thụy rót đồ uống yêu thích của mình cho ông bà ngoại và mẹ. Cậu vui vẻ ngồi ở bên cạnh người nhà, tu nét mặt đến cử chỉ đều thể hiện sự vui Sướng.
Hứa Lâm Lang mở lời trước: "Không biết Tô tiểu thư tìm chúng tôi có chuyện gì?”
Tô Vân Thiều: "Ba người có biết chúng tôi đến đây hoàn toàn không phải là tình cờ không?”
"Thụy Thụy đã nói điều đó cho chúng tôi biết khi trên đường đến đây."
"Như vậy thì ba người cũng nên biết tôi là một thiên sư, nhìn thấu trận pháp Tứ Tượng trấn áp ở cửa vào công viên. Cũng mời Hằng Thuật đạo trưởng và đệ tử của Thanh Sơn phái đến đây để tu sửa lại các trận pháp trong công viên.”
Người nhà họ Hứa đều kinh ngạc. Trường Tôn Thụy chỉ nói Tô Vân Thiều có mời người tới nhưng không nói cụ thể là ai.
"Chính là Hằng Thuật đạo trưởng, người có trình độ cao nhất về trận pháp trong Huyền Môn?"
Tô Vân Thiều: "Đúng vậy, ngày mai Hằng Thuật đạo trưởng sẽ đến đây."
Trong lòng người nhà họ Hứa đều hiểu rõ, một câu nói kia của Tô Vân Thiều đã làm sáng tỏ thân phận thiên sư của mình cùng với sự quen thuộc về trận pháp và địa vị của mình trong huyền môn.
Cô gái này muốn làm gì?.
Hứa Lâm Lang hỏi lần thứ hai: "Tô tieu thư muốn nói chuyện gì với chúng tôi?”
Lúc trước Tô Vân Thiều còn né tránh nhưng giờ đã nói thẳng: "Tôi muốn biết tại sao mọi người lại nhốt Trường Tôn Thụy ở đây."
Sắc mặt của người nhà họ Hứa đều thay đổi.
Hứa Lâm Lang nắm chặt tay Trường Tôn Thụy, nhìn tư thế cảnh giác của cô ấy giống như sợ Tô Vân Thiều sẽ cướp đi con trai của mình.
"Tôi nghĩ, đây là việc riêng của nhà họ Hứa chúng tôi. "Tôi cũng không phải là thiên sư nhiều chuyện cũng không thích xen vào việc của người khác, nhưng ai biểu chuyện của mấy người lại xảy ra ở trước mặt tôi?" Tô Vân Thiều nhẹ nhàng nói: "Sau khi chết Trường Tôn Thụy đáng lẽ phải đi tới địa phủ đầu thai. Là may người đã cưỡng ép cậu bé ở lại dương gian, làm nhiễu loạn trật tự của nhân gian và địa phủ. Không may, đây là trách nhiệm nằm trong phạm vi phụ trách của thiên sư.”
Người nhà họ Hứa nhíu mày, không hiểu lời nói của Tô Vân Thiều có ý gì. Chẳng lẽ cô ấy muốn đưa Trường Tôn Thụy đến địa phủ?
Nếu đã như vậy thì chỉ cần cưỡng ép Trường Tôn Thụy rời di là được rồi. Vì sao còn muốn gặp bọn họ để tìm hiểu nội tình.
Tay của Trường Tôn Thụy đã bị bóp đến đỏ bừng nhưng cậu bé vẫn ngồi tại chỗ không rên một tiếng nào.
Đột nhiên cơ thể của Trường Tôn Thụy trở nên nhẹ hơn, quay đầu nhìn lại thì phát hiện Tần Giản đang nghiêm mặt ôm cậu từ sau lưng.
Hứa Lâm Lang định nói “Tại sao cậu lại kéo con trai của tôi qua đó?!" Nhưng cô ta chưa kịp nói ra khỏi miệng thì cô ta đã nhìn thấy Tần Giản đang xoa bàn tay bị bóp đỏ của Trường Tôn Thụy. Bỗng nhiên ý thức được đó là do mình làm ra trong lúc vô thức, sắc mặt liền tái nhợt.
"Mẹ, con không sao, không đau, mẹ đừng buôn." Trường Tôn Thụy vội vàng an ủi mẹ.
Hứa Lâm Lang cố nặn ra một nụ cười: "Là mẹ không tốt, về sau mẹ sẽ chú ý khống chế sức lực, tuyệt đối sẽ không làm Thụy Thụy bị thương!"
Trường Tôn Thụy: "Dạ, Thụy Thụy tin tưởng mẹ!"
Tô Vân Thiều ném cho Bách Tỉnh Thần một ánh mắt: "Cậu đã nói là sẽ chú ý cậu ta mà?”
Bách Tinh Thần lặng lẽ dời tầm mắt ra chỗ khác không nhìn thẳng vào cô: "Tớ cũng muốn ra tay, còn ngăn cản cậu ta làm gì?"
Ngọc Bạch Y buông tay: "Đừng nhìn tớ, tớ cũng muốn làm vậy."
Tô Vân Thiều: ".." Hai người không đáng tin cậy!
Đang bàn chuyện quan trọng, không có thời gian để nói chuyện này nên đành phải gác lại.
"Tôi có thể dùng vũ lực để cưỡng ép mang Trường Tôn Thụy ra ngoài nhưng hồn phách của cậu bé đã bị Yếm bùa trận áp ở đây, còn là bị trấn áp thông qua huyết thống của người thân. Nếu cưỡng ép đưa cậu bé ra ngoài sẽ làm mấy người bị thương."
Đây là lí do vì sao Tô Vân Thiều muốn tìm người nhà họ Hứa để nói chuyện.
"Yếm bùa?!" Mấy bạn nhỏ kêu lên. Cách đây không lâu Tô Van Thiều đã phổ cập kiến thức về vu cổ ở trong nhóm chat bao gồm loại Yếm bùa đáng ghét này. Khi đó cũng không đi sâu vào chỉ tiết mà chỉ nói rằng nó vừa có thể hại người vừa có thể cứu người.
Trường Tôn Thụy đã bị trấn áp không thể đi ra ngoài, đã vậy còn bị hạ ở trong hồn phách. Vậy có thể khẳng định đây là Yếm bùa hại ngườil
Hứa Nặc, Hứa phu nhân và Hứa Lâm Lang vẫn im lặng, chỉ có Trường Tôn Thụy sửng sốt. Cậu bé căn bản không biết Yếm bùa là gì, cũng không biết vì sao người nhà phải làm như vậy.
Tần Giản ôm Trường Tôn Thụy lặng lẽ lui về phía sau, một bước, hai bước, ba bước rồi nhanh chóng lui về phía sau Tô Vân Thiều, nhét Trường Tôn Thụy ở sau lưng Tô Vân Thiều để giấu cậu bé đi.
Mọi người: "...”
Các bạn nhỏ nhìn hành vi trộm con của Tần Giản đều dở khóc dở cười. Từ đáy lòng không đồng ý với biện pháp ngây thơ này của cậu ta nhưng trên phương diện hành động họ tỏ vẻ ủng hộ.
Ngoại trừ phía chính diện Tô Vân Thiều đang đối mặt với người nhà họ Hứa, ba mặt còn lại hoàn toàn bị bức tường người bao vây ở xung quanh, chỉ thiếu điều muốn nói: "Chúng ta bằng bản lĩnh mà trộm được con, tuyệt đối không giao cho mấy người!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận