Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 186:

Chương 186:Chương 186:
Chương 186:
So sánh với Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa trả lời ngay tức khắc, Tô Y Y cảm thấy mình suy nghĩ thật lâu thì đã thua rồi, thua ở chỗ không đủ tin tưởng chị gái
Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa có thể trả lời nhanh chóng như thế là bởi vì hiện tại bọn họ không có người trong lòng, Tô YY lại có tình cảm thanh mai trúc mã sâu sắc với Phó Diệp, tất nhiên là sẽ cân nhắc một lúc.
Nghĩ như vậy, ánh mắt Tô Y Y nhìn Phó Diệp có chút hờn tủi.
Phó Diệp: "..."
Tô Vân Thiều im lặng một lúc, địa vị của cô rõ ràng là chị gái và đồng bọn, tại sao bỗng nhiên lại được cất nhắc lên vị trí phụ huynh luôn rồi?
Tần Giản thật sự nhịn không được mà nhìn Lôi Sơ Mạn, hỏi ba cô gái: "Các cậu không cảm thấy có chỗ nào không đúng à?"
Vẻ mặt ba cô gái vô cùng khó hiểu: "Không đúng chỗ nào?"
Các nam thanh niên: "..." Không cứu được rồi.
Phó Diệp bái Tô Vân Thiều một cái: "Hy vọng chị giơ cao đánh khẽ.”
Hiếm khi Tô Vân Thiều cảm thấy hơi xấu hổ, cô hắng giọng nói: "Đầu tiên là tớ phải khen ngợi tính cách quyết đoán trong tình yêu của các cậu. Tình yêu không phải thứ duy nhất của cuộc đời mà tình thân, tình bạn cũng rất quan trọng, yêu nhau không hợp thì chia tay là quan niệm rất chính xác.
Các cậu muốn tớ giúp nhìn thử một nửa tương lai, cũng có thể, tớ sẽ nói cho các cậu biết người đó có tội ác quấn thân nào hay không, những cái khác tớ sẽ không nói nhiều." Bàn tán sau lưng người khác cũng chẳng phải là phẩm chất tốt đẹp gì.
Mỗi người đều sẽ có một vài tật xấu, chỉ cần không phạm phải sai làm lớn về nguyên tắc thì có thể từ từ sửa đổi, không có ai trời sinh là hoàn mỹ cả.
Chỉ khi cặp đôi đó ở bên cạnh nhau, yêu thương nhau, bao dung và mài giũa lẫn nhau thì cả hai mới có thể hiểu thấu được nửa kia mà mình mong muốn là một người như thế nào.
Những điều tốt đẹp có thể làm cuộc tình của họ trở nên ngọt ngào và hạnh phúc, những nỗi buôn đau sẽ trở thành một bài học giúp họ trưởng thành hơn, tất cả chúng đều là một phần trong cuộc đời của mỗi con người.
"Tớ sẽ nhắc nhở các cậu nếu những người đó có các dấu hiệu như bạo lực gia đình, thao túng tâm lý để lừa gạt tình cảm người khác hoặc một số vấn đề khó lòng tha thứ khác." Tô Vân Thiều bổ sung, sau đó lại phát hiện đám bạn nhỏ đang nhìn mình với ánh mắt kỳ quái, như thể họ không quen biết cô vậy.
"Sao thế?"
Tần Giản hỏi: "Vân Thiều nè, rõ ràng cậu là dân độc thân, EQ cũng không phải hàng xuất sắc gì, sao mà nói tới kinh nghiệm yêu đương là cậu rành dữ vậy?”
Lôi Sơ Mạn cũng tiếp lời: "Đúng rồi, cậu nói như thế làm tớ suýt tưởng cậu là người từng trải nên có nhiều kinh nghiệm tình yêu đấy."
Triệu Tình Họa nói: "Tớ thấy cậu nói cũng đúng lắm, nhưng cá nhân tớ thích tình yêu ngọt ngào hường phấn hơn, yêu đương mà khổ quá thì tớ xin dừng cuộc chơi."
Tô Y Y thắc mắc: "Chị từng yêu ai rồi à2"
Tô Vân Thiều vừa định nói không có, nhưng trong đầu lại bất ngờ hiện lên hình ảnh của Diêm Vương, cô giật nảy mình, lúc này lại nghe Tô Y Y nói tiếp: "Ủa mà không đúng, chị vẫn còn là vị thành niên mà, hơn nữa ký ức của chị cũng không hoàn chỉnh còn gì."
Phó Diệp thầm nhủ: Chị của em cứ hở ra là gọi 110, ai dám yêu đương với cô ay hả?
Tô Vân Thiều lắc đầu: "Chị không biết."
Một kẻ độc thân không hề có kinh nghiệm tình trường lại đi phổ cập kiến thức tình yêu cho một đám vị thành niên cũng độc thân nốt, nhìn kiểu gì cũng cảm thấy Sai Sai.
Ngọc Bạch Y chen ngang: "Ủa rồi chúng mình còn bàn về chuyện công trường đó nữa không?”
Tần Giản vội vàng nhảy vào kéo chủ đề câu chuyện về lại ban đầu: "Nếu không nhờ có Vân Thiều bố trí Phù trận thì chắc Vương tổng sẽ thua lỗ đến mức táng gia bại sản luôn quá!"
Một khu vực lớn như thế, cho dù có rẻ cách máy thì cũng không thể thấp hơn một tỷ được, cho nên nếu không có cách nào xây khu chung cư rồi bán căn hộ đi để thu hồi vốn thì công ty xây dựng Bằng Trình phá sản là cái chắc.
"Bởi vì chuyện này xảy ra bất thình lình cho nên Phù trận của tớ chỉ có thể trắn áp được một thời gian thôi, chờ đến khi nguyên khí trên bùa tiêu hao hết thì oán khí bị trần áp vẫn sẽ trào ra ngoài." Đây mới là lý do mà Tô Vân Thiều muốn biết nguyên nhân tạo ra oán khí ở công trường.
Chỉ khi hốt thuốc đúng bệnh, xử lý nguồn cơn của oán khí thì mới có thể giải quyết dứt điểm chuyện này, nếu không thì cho dù là trận bàn hay trận pháp gì thì cũng chỉ có thể trị ngọn mà không trị gốc, sớm muộn gì cũng có ngày xảy ra chuyện lớn.
Một cô gái mặc áo đỏ thắt cổ tự sát sẽ có oán khí rất nặng, nhưng nếu nói oán khí bao phủ khắp công trường đều đến từ cô ấy thì Tô Vân Thiều lại không tin, bởi vì trong công trường không có bóng dáng của một con quỷ nào cả, quỷ treo cổ áo đỏ lại càng không.
Ban đầu cô tưởng công trường không có quỷ là vì trận phấp Thái Cực Âm Dương giả, bởi vì đa số quỷ hồn đều cảm thấy nơi đó không thoải mái và có cảm giác quái quái, cho nên vì an toàn của bản thân, bọn chúng sẽ không tới gần chỗ đó.
Nhưng sau khi phá hủy trận pháp này xong, Nguyễn Mai và Vân Khê có qua đó mấy lần nhưng cũng không thấy con quỷ nào khác, cho nên trong chuyện này nhất định có uan khúc.
Bách Tinh Thần hỏi: "Cậu muốn giúp họ à?"
Tô Vân Thiều khẽ cười ra tiếng, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lùng: "Cứ để đó xem đã."
Vương tổng đã mời người trong Huyền môn tới thì nhất định ông ta biết đến chuyện trận pháp Thái Cực Âm Dương giả sẽ ảnh hưởng như thế nào đến công nhân xây dựng và người dân sống trong khu chung cư, thế mà ông ta vẫn đồng ý làm, điều này chứng tỏ ông ta là một tên cặn bã ích kỷ chỉ biết nghĩ tới bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận