Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1141:

Chương 1141:Chương 1141:
Chuong 1141:
"Mỗi một yêu quái trên nước R chúng tôi đều được đăng ký thông tin và nơi ở, nếu cô hoài nghi về nguồn gốc của nó, tôi có thể đưa giấy chứng minh của nó cho cô xem, nếu không thì sẽ đặt cho nó một cái tên, để cô nghe xem nó nói tiếng nước nào thì sẽ biết."
"Không cần đâu." Tô Vân Thiều cất di động đi,"Nếu nó đã là yêu quái được đăng ký hộ tịch ở nước các cậu, vậy tôi cũng chẳng có sở thích cướp yêu quái của người khác.”
Dừng một chút, cô nhìn về phía con rái cá biển nhỏ có vẻ chán nản, cố kìm nén cảm giác vuốt ve an ủi nó,"Rái cá biển là động vật được cả quốc tế bảo vệ, tôi cũng không dám tuy tiện nuôi nó.”
Abe Shota bật cười chế nhạo: "Sao tôi lại nhớ rõ trong nhà đội trưởng Tô có nuôi gau trúc và rắn lớn nhỉ? Những yêu quái đó chẳng phải đều là động vật quý hiếm được Hoa Hạ bảo vệ sao? Đặc biệt là gấu trúc, nó còn là quốc bảo đấy."
Tô Vân Thiều:?
Cho dù cô là đội trưởng, thì có phải nước R đã hiểu biết quá mức về cô hay không?
"Như cậu đã từng nói, hiện giờ số lượng yêu quái còn quá ít, hiếm khi mới thấy quốc bảo nước tôi trở thành yêu quái được, đương nhiên tôi phải cố gắng chăm sóc nó rồi." Rái cá biển nhỏ:!!! Cô thực sự dám thừa nhận sao?
Vốn nó còn tưởng rằng Tô Vân Thiều từ chối không nhận nó là vì thân phận thú quý hiếm của mình, kết quả trong nhà cô còn nuôi cả gấu trúc thật! Kẻ lừa đảo!
Thế mà nó lại còn đang tính từng ngày, chờ tìm những con nhím biển tươi ngon nhất và to nhất rồi giấu trong da để tặng cho cô, thật lãng phil
Đôi mắt của con rái cá biển nhỏ bùng lên ngọn lửa giận dữ.
Abe Shota cười tủm tỉm mà nói: "Nghe nói có rất nhiều yêu quái trong nhà đội trưởng Tô đều được cô đặt tên, mà những yêu quái đó sau khi được đặt tên đều có thể lập tức mở miệng nói chuyện, không bằng đội trưởng Tô đặt cho con rái cá này một cái tên, được không? Vừa lúc có thể chứng thực được nó là rái cá biển nước nào, xem tôi có phải bắt trộm rái cá biển của nước khác hay không, có muốn tố cáo tôi nữa hay không."
Cậu ta bình tĩnh lấy điện thoại di động ra, đồng thời bam 110, như thể có thể gọi cảnh sát bất cứ lúc nào.
Bây giờ, người cưỡi lên lưng cọp không thể leo xuống lại biến thành Tô Vân Thiều.
Nếu sau khi đặt tên cho con rái cá biển nhỏ này, mà nó thừa nhận rằng Tô Vân Thiều quả thật đã từng nhập cảnh phi pháp vào nước R, về sau cô sẽ gặp không ít rắc rồi.
Nhưng có một điều rất kỳ lạ, lần đầu gặp nhau, không phải rái cá biển nhỏ đã nói được rồi sao, tại sao Abe Shota còn nhất quyết ép cô đặt tên cho nó?
Là vì cậu ta muốn lấy chuyện đặt tên để cô sập bẫy, hay là hy vọng cô sẽ phản bác lại con rái cá nhỏ này biết nói, không cần đặt tên?
Dù làm thế nào đi nữa, Tô Vân Thiều đều không muốn rập bẫy.
"Không phải nước các cậu đã làm xong công tác đăng ký cho yêu quái sao? Các thông tin như tên, tuổi, giới tính của rái cá biển chưa được nhập day đủ à?"
Abe Shota: "Những yêu quái khác đều làm như vậy. Chỉ riêng con rái cá biển nhỏ này không chịu nhận cái tên chúng tôi đặt cho nó, vì vậy chúng tôi chỉ có thể đợi nó gặp được người muốn ký khế ước, chờ nó có được tên chính thức thì mới hoàn thiện được các thông tin khác."
"Vậy thì đáng tiếc." Tô Vân Thiều lắc đầu.
Rái cá nhỏ có linh cảm gì đó, siết chặt móng vuốt, trong lòng vừa chua chát vừa tủi thân, nước mắt đã rưng rưng, nhưng vẫn kiên cường khut khit mũi, không chịu để nước mắt rơi xuống.
Nó kém gấu trúc ở điểm nào chứ? Đều là thú quý hiếm như nhau, đều có da lông dày như nhau, đều đáng yêu như nhau, dựa vào đâu mà đồ tồi kia chỉ chọn gau mà không cần nó?
Abe Shota nhìn thấy rái cá biển nhỏ đã sắp khóc đến nơi, trên mặt lộ ra biểu cảm không đành lòng.
"Tôi tránh người khác đến gặp cô vào giờ này, cô còn không nhận ra tôi không he có ý tới hỏi tội cô sao? Tôi cũng không có ý hỏi lúc trước cô tới nước chúng tôi làm gì, tôi chỉ muốn tìm một người phù hợp để ký khế ước với nó thôi."
Nếu người thiếu niên này nói ra những lời như vậy từ lúc vừa gõ cửa, không khéo Tô Vân Thiều còn tin được một - hai phần, nhưng họ đã nói đến mức nào rồi, cô còn tin được cậu ta mới lạ đấy.
"Tôi có thể hỏi cậu một câu không?"
"Mời hỏi."
"Nếu cậu đã không ký kết khế ước với con rái cá biển nhỏ kia, làm sao có thể triệu hồi được nó?"
Abe Shota hơi giật mình, không ngờ tới Tô Vân Thiều lại muốn hỏi về vấn đề này.
"Có lẽ cô đã từng nghe nói qua về âm dương sư Abe Seimei trong thời đại Bình An ( thời kỷ Heian, từ năm 794-1192 ) của nước chúng tôi chứ? Tôi chính là hậu duệ của ông ấy, kế thừa thuật thức của ông ấy, cô có thể hiểu là thuật triệu hồi hay thần thức cũng không sao, rái cá biển nhỏ tuy chưa chính thức ký khế ước với tôi, nhưng đã ký một bản khế ước tạm thời." xxxx%x*x*x*x*xx*xxx%x*x*x*x*xx*x*x*%*
Bạn cần đăng nhập để bình luận