Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 263:

Chương 263:Chương 263:
Chuong 263:
"Để tạo ra được một trận pháp cũng không dễ dàng gì, hỏng rồi còn phải tìm người tới sửa, ban đầu chúng tôi chỉ định lặng lẽ trộm bùa của hai người đi, chờ tới khi hai người chơi xong bước ra khỏi nhà ma thì sẽ trả lại, kết quả..."
Con quỷ đóng giả quỷ treo cổ ở trong nhà ma muốn lén lút trộm bùa bình an đi đã bị phỏng tay.
Biết lá bùa bình an này sẽ đốt ma quỷ, con quỷ chết cháy muốn ra tay, ai ngờ còn chưa kịp tới gần thì Tô Y Y và Phó Diệp đã bước qua một cánh cửa, mới qua một lúc đã va thẳng vào quỷ dời tường.
Quỷ không đầu trốn ở một bên không tin chuyện tà ma, nó xung phong nhận việc trộm bùa, đi được nửa đường lại rơi mất cái đầu.
Mất đi đôi mắt, nó đành dựa theo cảm giác mà mò mẫm tìm người, ai ngờ sờ nhằm vào mông một cô gái.
Chuyện này thật khó tin.
Du khách trong nhà ma cãi vã rồi đánh nhau, coi những con ma đang làm việc chăm chỉ không ra gì, điều duy nhất có thể làm là đứng ra khuyên nhủ và can ngăn, điều này khiến cho bọn họ tự hoài nghi trình độ chuyên môn của mình.
Các bạn nhỏ nghe được chuyện này đều kìm không nổi mà rơi nước mắt đồng cảm dùm đám quỷ lao động kia.
Trong giờ phút bi thương ấy, Tô Y và Phó Diệp đều không thể lên tiếng: Cuối cùng cũng bắt được tên lưu manh sờ mông cô gái kial
Nhóc shota tiếp tục nói: "Nếu chỉ có như vậy, thì chỉ có mấy con quỷ chịu va lây, nhưng vào buổi tối hai anh chị đi dạo khắp nơi trong căn nhà ma có diện tích 340 mét vuông của chúng tôi, nhìn thấy nhiều hồn ma với nhiều cái chết kinh hoàng như thế mà không tỏ ra sợ hãi chút nào, không có một chút tôn trọng nào đối với nhân viên của chúng tôi!"
TôYY:”..."
Phó Diệp: "..."
Đó, đó không phải vì họ cho rằng tất cả đều là con người hóa trang giả làm NPC hay sao?
Năm lần bảy lượt, họ khiến các quỷ hồn làm việc trong công viên phải hoài nghi quỷ sinh, cảm xúc rối bời.
Bọn họ ( những quỷ hồn ) cảm thấy nên nghỉ ngơi một chút, dành ra một chút thời gian để học tập cho tốt, tăng trình độ chuyên môn rồi mới trở về chiến đấu tiếp.
Sau đó, họ chỉ để lại đúng một câu "Có nhiều nhà ma như vậy, tôi muốn đi học hỏi" rồi bay đi mát.
Vốn công viên giải trí này đã thiếu nhân viên rồi, giờ lại thêm một đống quỷ hồn đang làm việc tại công viên cũng bỏ nhà mà đi, cứ như vậy chẳng phải công viên phải bắt buộc đóng cửa hay sao? Sau khi biết được chân tướng, nước mắt của các bạn nhỏ suýt chút nữa đã rơi xuống.
Không phải do họ cảm động, mà là cười ra nước mắt... đám quỷ này cũng hài hước ghê!
`
Từ góc độ của một người xem, hành vi của đám quỷ làm việc tại công viên có chút ngớ ngắn, nhưng là từ góc độ của nhóc shota mà nói, hành vi của Tô Y Y và Phó Diệp đúng là đã đem tới rắc rối rất lớn cho công viên.
Sau khi nghe xong câu chuyện đã xảy ra, hai người họ không có trốn tránh trách nhiệm, mà lập tức xin lỗi nhóc shota.
Tô Y Y: "Thật xin lỗi, tuy rằng hai chúng tôi không cố ý, nhưng thực sự đã gây ra ảnh hưởng xấu, khiến công viên phải đóng cửa, thực sự rất xin lỗi, chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm."
Phó Diệp: "Thật xin lỗi, nếu cậu muốn bồi thường bằng tiền, nếu ở trong phạm vi cho phép, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng bồi thường cho cậu.”
Nhà họ Tô và nhà họ Phó đều không phải là gia đình thiếu tiền, hai người bọn họ càng không phải là người sẽ vì tiền mà trốn tránh trách nhiệm.
Nhận thấy lời xin lỗi và bồi thường của hai người bọn họ đều chân thành, sắc mặt của nhóc shota đã tốt hơn rất nhiều.
"Tôi cũng không phải là Grandet (một nhân vật trong tiểu thuyết Eugénie Grandet của Balzac, ở đây ý chỉ người keo kiệt, bun xin), cũng sẽ không chặt chém hai người, hai người chỉ cần bồi thường khoảng một trăm triệu..."
Ngay khi con số "một trăm triệu" vừa xuất hiện, trong lòng các bạn nhỏ đã lập tức phát hoảng, thầm nghĩ: Đây mới là trọng điểm!
Trong tình huống bình thường, trước tiên người ta thường đưa ra một điều kiện không thể hoàn thành, rồi sau đó mới đưa ra một điều kiện ít khó khăn hơn, vì vậy mọi người đều sẽ chọn điều kiện dễ dàng hơn.
Hiện tại nhóc shota chính là đang sử dụng kịch bản này, dù bọn họ biết rõ điều này nhưng đã không còn cách nào để từ chối, ai sẽ chấp nhận làm bên đuối lý chứ?
".. Chỉ cần cô sửa lại những trận pháp trong công viên mà cô ay đã làm hỏng là được rồi" Nhóc shota nhìn Tô Vân Thiều và nói ra yêu cầu của mình.
So với việc phải huy động một lúc một trăm triệu tệ, cách này đúng là đơn giản hơn nhiều, mà cô còn phải cảm động trước tắm lòng vị tha của nhóc shota nữa.
Đã tìm được ngọn nguồn câu chuyện, những nhân viên làm việc trong trận pháp của công viên do bị bùa Bình An mà Tô Vân Thiều vẽ ra dọa sợ, giờ để cô sửa lại trận pháp cũng là chuyện đương nhiên thôi. Nhưng vẫn còn một vần đề: Tại sao Tô Vân Thiều phải chịu trách nhiệm với những rắc rối mà Tô Y Y và Phó Diệp gây ra?
Hai người không đồng ý: "Không được!"
Những bạn nhỏ khác cũng không thể đồng ý: "Không được!"
Bọn họ sẽ không cảm thấy việc sửa trận pháp là dễ dàng, càng không thấy việc huy động một lúc tới một trăm triệu tệ có gì là khó, vì thế không thể để Tô Vân Thiều chịu trách nhiệm thu dọn đống rắc rối này.
Trên đời không có chuyện được coi là đương nhiên như vậy, cha mẹ lo cho con cái còn chưa phải là chuyện đương nhiên, huống chỉ là chị em không cùng huyết thống, hay là chị vợ hoặc em re tương lai.
Sắc mặt Tô Y Y lạnh lùng, khí chất kinh người, cô ấy đã không còn là chị gái hàng xóm dịu dàng hòa nhã: "Tôi đồng ý bồi thường dựa trên mức bồi thường cơ bản, nếu cậu còn nói bậy bạ, chúng ta lại nói chuyện saul”
Bạn cần đăng nhập để bình luận