Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1003:

Chương 1003:Chương 1003:
Chuong 1003:
Tô Van Thieu cảm thấy khả thi: "Được."
Cô liên lạc với ba Thời trước, xác nhận Thời Luyện đang trên đường về nhà, không có nhiệm vụ thì mới liên lạc với Thời Luyện. Nghe cô nói cần Kim Trường Không hỗ trợ, Thời Luyện không nói hai lời liền đồng ý, còn hỏi cô có muốn nhanh chóng đưa Kim Trường Không tới đó không.
Cho dù Thời Luyện dùng máy bay tư nhân vận chuyển Kim Trường Không đến thì tốc độ cũng không bằng chuyển phát nhanh của Diêm Vương, Tô Vân Thiều cảm ơn ý tốt của anh ta, sau đó hỏi định vị rồi chuyển qua cho Diêm Vương, để Diêm Vương hỗ trợ.
Vợ đã ra lệnh, Diêm Vương không hề oán hận mà làm nhân viên chuyển phát nhanh, dù sao cũng không phải lần đầu tiên làm, làm nhiều thành quen.
Quỷ môn vừa mở, Kim Trường Không đã đập cánh bay ra, vui sướng rống lên: "Bảo bối, đã lâu không gặp!"
Diêm Vương: "..." Cậu gọi ai là bảo bối vậy?
Tô Vân Thiều: "..." Đã lâu không gặp, tính cách của Kim Trường Không hình như đã có chút thay đổi lớn.
Kim Trường Không hạ thấp xoay một vòng rồi đáp xuống cành cây gần nhất, đi vài bước nhỏ, quay lưng lại, giang cánh ra, để Tô Vân Thiều có thể nhìn thấy rõ ràng lông vũ trên lưng và cánh của nó.
"Bảo bối mau nhìn, trông tôi có phải đẹp hơn lần đầu tiên cô gặp không?"
Hóa ra cậu là loại yêu quái thích chưng diện tự luyến, lúc nói chuyện còn thích kêu người khác là bảo bối sao?
"Thời Luyện đã dạy cậu cái gì thế?"
"Haizz!" Kim Trường Không thở dài, một bên cánh giơ lên che mặt, đếm không hết tang thương."Cô không biết đâu, trong đội ngũ của Thời Luyện toàn là những người đàn ông lớn tuổi độc thân, gần đây đang nghiên cứu làm thế nào để trêu chọc mấy em gái nhỏ. Tôi đi theo Thời Luyện mỗi ngày, mưa dam thắm đất, những thứ khác không học được nhưng gặp được em gái xinh đẹp liền gọi bảo bối là điều đơn giản nhất rồi. Nghe nói cho dù cuối cùng có thất bại thì một người đàn ông có cái miệng ngọt, vận may sẽ không kém.”
Tô Vân Thiều: "..."
Nguyên câu hẳn là người thích cười vận may sẽ không kém, đúng không?
Quên đi, cứ để bọn họ tùy tiện lăn qua lăn lại.
Tô Vân Thiều lấy ảnh Cố Phóng giả ra trước, nói rõ nội dung chính của nhiệm vụ lần này với Kim Trường Không.
Nó vẫn thường đi theo Thời Luyện chạy khắp nơi bên ngoài, chưa từng trở về nhà họ Tô, lúc rảnh rỗi nghỉ ngơi thì sẽ cùng nhóm yêu quái và quỷ sai của nhà họ Tô tâm sự nên cũng biết kha khá về chuyện Cố Phóng giả.
Biết là phải bắt Cố Phóng giả, Kim Trường Không tràn đây tự tin vỗ ngực: "Yên tâm đi, chỉ cần cháu trai kia dám ló mặt ra, tôi nhất định sẽ phát hiện ra ông ta."
Phi, còn muốn huyết tế hàng vạn dân chúng và yêu quái, trước tiên ông đây phải nặn quỷ hồn của cháu trai kia thành con quay để rutl
Tô Van Thiều: 'Kim Trường Không, Bách Hiểu Thử, xem xét địa hình tìm kiếm Cố Phóng giả là quan trọng nhất nhưng cũng phải chú ý an toàn của bản thân, đều phải mang theo bùa hộ thân và trận bàn. Đây là lần đầu tiên chúng ta tới đảo Trường Thọ, trời xa đất lạ, ngàn vạn lần không thể trúng kế của Cố Phóng giả được."
Kim Trường Không: "Được!"
Bách Hiểu Thử: "Được!"
Vừa dứt lời Bách Hiểu Thử nhảy lên lửng Kim Trường Không, khởi động trận bàn rồi biến mắt, hai yêu quái xông thẳng lên trời, bay vòng quanh de tuần tra.
Tô Vân Thiều nhìn về phía Diêm Vương: "Vết thương của anh thế nào rồi?"
"Đã đỡ hơn nhiều rồi." "Em muốn nghe lời nói thật."
Diêm Vương do dự một chút: "Bị mắt một ít tu vi, vết thương trên cơ thể qua vài ngày nữa là khỏi, nói tóm lại cũng không có việc gì lớn.”
Đào Yêu tặc lưỡi, nhịn không được nhỏ giọng nói: "Vậy phải như thế nào mới được tính là việc lớn? Giống như ông cố ngoại sao?"
Rồng Đen nhỏ quấn ở trên cổ tay Diêm Vương: "..." Cậu có biết lễ phép không vậy?
Cho dù Đào Yêu không nói lời này, Tô Vân Thiều cũng sẽ nhắc tới: "Xem ra việc lớn trong nhận thức của anh và em có chỗ khác nhau, quan điểm có chút không hợp." Diêm Vuong:山
Tam quan không hợp là nguyên nhân chủ yếu hiện nay khiến các cặp tình nhân chia tay.
Vừa nghe thấy lời này, chuông báo động trong lòng Diễm Vương đã vang lên thật lớn, vội vàng day day trán: "Không được rồi, đầu có hơi choáng, cơ thể bị sét trời làm tổn thương nặng quá, phải về nghỉ ngơi dưỡng thương mới được, không quấy ray em làm việc nữa."
Không đợi Tô Vân Thiều đáp lại đã bỏ chạy trối chết vào quỷ môn.
Đào Yêu che miệng cười trộm, cậu ta xem như đã tìm được cách để trị Diêm Vương rồi!
Tô Vân Thiều cũng nở một nụ cười nhẹ, quay đầu nhìn lại, đám người Tuệ Tâm ngồi ca nô đã tới bờ, lúc này mà đi xuống hội hợp cùng bọn họ thì cũng không còn kịp nữa.
Vừa vặn chia thành hai nhóm người trong tối ngoài sáng dò xét thôn Trường Thọ.
Tô Vân Thiều gửi cho Tuệ Tâm một tin nhắn: [ Tìm cơ hội liên lạc với tôi. ]
Tuệ Tâm: [ Được. ]
Bên bến tàu có một gia đình sinh sống, con thuyền duy nhất trên đảo chính là của nhà bọn họ, nắm giữ việc ra vào đảo Trường Thọ.
Xa xa nhìn thấy ca nô, nam chủ nhân cũng đã đến bến tàu chờ, khi nhìn thấy ba người Tuệ Tâm lên bờ thì bày ra vẻ mặt tươi cười nghênh đón.
Bạn cần đăng nhập để bình luận