Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 404:

Chương 404:Chương 404:
Chuong 404:
Ba Tô nắm chặt tay, tại một giây sắp đập xuống bàn đã dừng lại, đốt ngón tay kêu răng rắc, hàm răng cắn chặt,"Ba sẽ điều tra chuyện này cho rõ ràng!"
Nếu Chu Hồng có ý tráo đổi Tô Y Y và Tô Vân Thiều, khiến vợ chồng họ xa cách con gái ruột mười bảy năm, khiến Tô Vân Thiều trở thành cô nhi và sống cô độc hơn mười mấy năm thì ông nhất định sẽ tính cả vốn lẫn lãi với bà ta.
"Còn nữa..." Tô Vân Thiều nói đến tình huống của Trác Kinh Luân.
Ba Tô đã bị sốc đến nỗi mắt ông gần như lồi ra ngoài."Chu Hồng muốn hại mẹ con thì ba còn có thể hiểu được đó là do lòng đố kị, nhưng tại sao lại hại con ruột của mình chứ? Mẹ của Chu Hồng cũng không có động cơ gì để hại cháu trai duy nhất của mình cả?"
Chuyện Tô Vân Thiều nói hôm nay thực sự nghiêm trọng và vượt quá giới hạn chịu đựng của ông, sự thật cụ thể về cái chết của anh trai dì Hồng và cái chết của ba bà ay đã được ba con quỷ đồng loạt kể lại, cũng không bỏ sót chuyện vòng tay mượn mạng.
Sau khi nghe xong, ba Tô lạnh hết sống lưng và không thể nói nên lời.
Một nhà bọn họ không bị Chu Hồng hại chết, đúng là kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc, là ông trời rủ lòng thương!
Buổi tối, sau khi mẹ Tô và dì Hồng đi dạo phố trở về, cảm thấy tối nay ba Tô quá im lặng, sau khi mẹ Tô hỏi vài câu thì ông đã nói cho có lệ là do chuyện công việc khó giải quyết, hai người cũng không nghi ngờ gì.
Đêm đó, ba Tô nằm mơ thấy lúc vợ mình sinh con.
Bác sĩ cho biết tình hình mẹ Tô mang thai rất tốt, còn là thai thứ hai, cũng đã có kinh nghiệm sinh lần đầu rồi thì sẽ sinh nhanh nên người nhà không cần quá lo lắng.
Hai mươi ngày trước ngày dự sinh, mẹ Tô đột ngột sinh non.
Khi sinh đứa con đầu lòng, bà ấy đã vô cùng lo lắng, giờ đang sinh đứa thứ hai vẫn còn tâm trạng để chụp một bức ảnh selfie trước và đăng lên để thông báo với bạn bè rằng bà sắp sinh.
Tin tức truyền đi không bao lâu, Chu Hồng liền gọi điện thoại tới: "Oản Oản, cậu không cần thận bị ngã hoặc đụng phải thứ gì a? Còn hơn hai mươi ngày, sao lại sinh sớm như vậy?”
"Tớ cũng không biết nữa, hitt aa —" Sau khi cơn đau qua đi, sắc mặt của mẹ Tô đã tái nhợt nói: "Tiểu Y Y ngoan ngoãn như vậy, nhất định sẽ không hành hạ mẹ của nó, cậu sẽ sớm được gặp con gái tớ."
Ba Tô sao có thể nhìn vợ mình chịu đựng cơn đau dữ dội khi mở cổ tử cung, còn phải tươi cười nói chuyện phiếm với người ta được chứ?
Ngay lập tức ông lấy máy và nói với Chu Hồng: "Thật xin lỗi, Oản Oản hiện tại cần nghỉ ngơi thật tốt, tôi cúp máy trước." Ông trực tiếp cúp máy mà không cho đầu dây bên kia có cơ hội trả lời.
Mẹ Tô phàn nàn,"Anh không thể nói chuyện nhẹ nhàng một chút à."
"Làm sao vậy?” Ba Tô lo lắng,"Em nói chuyện với bà ấy thì có thể giúp em giảm đau được không, có thể giúp em sinh con được à? Người hiện tại em phải nhìn là anh, muốn nói chuyện cũng phải nói chuyện với anh!"
Mẹ Tô: ".." Chồng quá nóng nảy. "Được, được, em nhìn anh, nói chuyện với anh, đừng nóng... "
Mẹ Tô mới là thai phụ sắp sinh, cũng là người bị giãn cổ tử cung mà đau muốn chết, nhưng nhìn thấy chồng mình lo lắng đến mức không giống bình thường một chút nào liền cảm thấy tức cười, bà phải an ủi chồng như an ủi một đứa trẻ vậy.
May mắn thay, cổ tử cung của mẹ Tô đã mở rộng và em bé cũng được sinh ra rất nhanh, chưa tới nửa giờ đồng hồ đã ra khỏi phòng sinh.
Ba Tô chỉ kịp nhìn con gái một cái, con gái đã bị y tá day đi.
Sau đó, ông nhận được một cuộc gọi từ Chu Hồng, bà ta nói rằng do quá lo lắng nên lúc lái xe đã vô tình đụng phải một cặp vợ chồng, người vợ còn đang mang thai chín tháng.
Bởi vì vụ tai nạn xe xảy ra ở gần bệnh viện tư nhân nơi mẹ Tô đang sinh con nên nhân viên y tế trong xe cấp cứu đã đề xuất đưa đến đây dựa trên nguyên tắc "gân, khẩn cấp và nhanh chóng", ở hiện trường Chu Hồng đã hứa rằng bà ấy sẽ đài thọ tất cả chỉ phí và kêu họ nhanh chóng đưa người vào đó để cấp cứu.
Sau khi phát sinh chuyện này, mẹ Tô người vừa mới thuận lợi sinh con xong và vẫn còn tỉnh táo, đã thúc giục ba lô mau chạy nhanh qua đó để giúp đỡ giải quyết.
Ban ngày Ba Tô bận rộn lo việc này việc kia, chỉ đến nửa đêm mới có thời gian ở bên cạnh vợ con.
Chu Hồng người đã lái xe đụng vào người ta đang ở trong phòng của mẹ Tô, cùng mẹ Tô nhìn đứa trẻ mới được sinh ra, trên mặt bà ta không hề có một chút áy náy hay tội lỗi nào vì suýt đụng chết người.
Cũng từ lúc đó, ba Tô đã nhận ra rằng Chu Hồng không hề quý trọng mạng sống và cũng từ đó ông càng giữ khoảng cách với Chu Hồng.
Khi ông nói chuyện này với vợ thì mẹ Tô chỉ nghĩ rằng Chu Hồng không muốn thể hiện những cảm xúc tôi tệ đó trước mặt người mới sinh con là bà và đang cố gắng gượng cười mà thôi. "Chết tiệt!" Ba Tô, người trong mộng và người ở hiện thực đều đang chửi thê.
Ở tầng dưới, Tô Vân Thiều cũng đang nằm mơ.
Trong giấc mơ này, không có Đào Yêu, không có Diêm Vương, mà là Phó Diệp đã trưởng thành.
Phó Diệp cầm trên tay một bó hoa hồng trắng tỉnh khiết, Phó Diệp bước ra khỏi một tòa nhà văn phòng với vẻ mặt vô cảm và tang thương, dòng chữ Tập đoàn Phó thị được dán trên tắm kính ra vào của tòa nhà phía sau anh ta.
Phó Diệp ôm hoa hồng trắng ngồ ở ghế sau của chiếc Maybach, từ góc nhìn của Tô Vân Thiều có thể nhìn thấy một cô gái mặc váy trắng đang ở bên cạnh anh ta, thân ảnh mơ hồ, cô ấy là một quỷ hồn tương đối yếu ớt.
Cô gái đó ngồi ở ghế bên trong, quay mặt lại lo lắng nhìn Phó Diệp,"Anh Diệp, anh đừng buôn nữa và hãy chấp nhận sự thật rằng em không còn ở đây nữa, được không? Anh cứ hành hạ mình như vậy, Y Y rất đau lòng."
Khuôn mặt lộ ra vậy mà là Tô Y YI
Tô Vân Thiều vô cùng sốc, nếu cảnh tượng trong mơ của cô tiết lộ những ký ức đã mất của kiếp trước, chẳng lẽ cảnh tượng trong mơ này đại biểu cho việc Tô Y Y đã chết vào thời điểm đó sao?
Mà Tô Y Y mặc bộ váy trắng này sao lại trông mềm yếu nhu nhược quá vậy, trông giống như một nữ chủ trong kịch bản hoa trắng nhỏ chỉ cần một cơn gió sẽ bị thổi bay đi?
Thật không vừa mắt chút nào, chậc. .
Bạn cần đăng nhập để bình luận