Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1283: Tong Linh

Chương 1283: Tong LinhChương 1283: Tong Linh
Chương 1283: Tong Linh
Nghe nói trong khoảng thời gian làm game đó, những nhà thiết kế trò chơi của công ty đã ăn dầm nằm de luôn tại nhà của ông ngoại bà ngoại, mỗi ngày bọn họ đều phê pha vuốt ve mấy cục bông, lúc phải đi bọn họ còn bám chặt lấy cửa lớn vừa gào vừa khóc: "Tôi còn có thể chiến đấu thêm năm trăm năm nữa mà, não tôi đã nghĩ ra tới phiên bản 2. 0 và 3. 0 luôn rồi, xin sếp đừng đuổi tôi dil Tôi sẽ trả tiền cho anh, được không!"
Cậu: "..." Tôi mở công ty làm game mà lại đi kiếm tiền từ tay nhà thiết kế trò chơi của công ty mình ư, mấy người nghe coi có lọt lỗ tai không?
Cuối cùng cậu vẫn lạnh lùng đuổi co hết mấy nhà thiết kế trò chơi về công ty làm việc.
Nhà thiết kế trò chơi trong công ty không chỉ phụ trách lên kế hoạch mà còn phải bắt tay vào làm những công đoạn khác, chẳng hạn như vẽ tranh, rồi phối âm các thứ, chứ nếu chỉ lên kế hoạch xong là ăn chơi xơi nước thì sao mà gọi là đi làm được?
Có điều không bao lâu thì bọn họ đã tay xách nách mang mò về lại, sau lưng còn dẫn theo một đám nhân viên khác của công ty, thiếu điều muốn dọn luôn cái phòng làm việc lại đây.
Thấy cậu tức giận tới mức không nói nên lời, nhà thiết kế trò chơi nhanh nhảu chủ động xin tăng ca: "Sếp ơi, chúng ta làm thêm một con game mobile về chủ đề cung đấu được không? Tạo hình cung điện có sẵn hết rồi nè, đỡ biết bao nhiêu là công sức!"
Cậu: “.." Con game nuôi thú cưng còn chưa làm xong đã muốn lần sân sang game cung đấu, cậu có biết sĩ số nhân viên của công ty chúng ta là bao nhiêu không, đủ để cậu triển thêm deadline khác chắc?
"Không làm, mơ đi, lo tập trung vào công việc đi!”
Con game nuôi thú cưng được hoàn thành rất nhanh, nghe nói là do công lao làm việc quần quật của tất cả các nhân viên trong công ty, bọn họ thà rụng tóc đến mức suýt hoi đầu cũng muốn nhanh chóng cho trình làng con game cực có triển vọng sẽ nỗi tiếng toàn đất nước này.
Đương nhiên, cuối cùng thì bọn họ không có hói, bởi vì dì không nỡ thấy nhân viên trong công ty của cậu đều hói đầu nên đã làm vài "thủ thuật” cũng như cho họ ăn không ít thứ tốt.
Có rất nhiều người thích trải nghiệm cảm giác được nuôi mấy bé thú cưng online, họ vừa mlem bọn nhóc vừa than thở: "Nếu bé cưng có thể đáp lại tôi thì tốt rồi, tôi tình nguyện đi ăn cắp xe điện để kiếm tiền nuôi mấy bé!"
Tóm lại trò chơi của cậu đã thỏa mãn được mong muốn của nhiều người. Chỉ với một câu nhắc nhở "các bé thú cưng trong game đều được lấy ý tưởng từ yêu quái thật", lại thêm một phần thưởng "chỉ cần nâng cao độ thân mật lên thì có thể mở khóa đoạn phim về bé con ở ngoài đời", mọi người lập tức điên cuồng nạp tiền vào trò chơi này.
Mỗi tháng, nhà phát hành sẽ chọn ra mười người chơi có tiến độ chơi game cao nhất và tặng cho họ một phần quà đặc biệt từ bé con có độ thân mật cao nhất với họ, đó có thể là vết chân từ mực chu sa, cũng có thể là một sợi lông rụng ra từ trên người bé, thậm chí còn có cả tranh do mấy nhóc yêu quái vẽ nữa chứ, tóm lại rất có cảm giác chờ mong và vui sướng như khi mở blind box. Sau khi trò chơi được ra mắt, vì sợ người trưởng thành quá trầm mê chơi game, cậu còn cố ý đặt ra quy định về việc nạp tiền, nó không chỉ giới hạn mức độ nạp tiền của trẻ vị thành niên mà còn giới hạn cả mức độ nạp tiền của người trưởng thành nữa.
Người khác làm game là để kiếm tiền, trên thị trường chẳng có công ty trò chơi nào hạn chế người dùng nạp tiền cả, chỉ có mình cậu là làm thế thôi.
Quãng thời gian đó, giang cư mận ( dân cư mạng ) mắng cậu um sùm luôn.
"Irò chơi tào lao gì vậy, sớm hay muộn gì cũng đóng cửa cho coil"
"Má nó, ông mày muốn tiêu tiền mà cũng không cho à, ơ kìa ngộ nhỉ?!"
"Tôi chỉ nuôi bé con thôi mà còn phải mượn thêm tài khoản của bạn gái nữa nè, khổ vị!"
"Người ta là dân tạch gacha mà không cho người ta nạp tiền đổi mệnh thì còn gì là vui nữa?"
Đương nhiên vẫn có khá nhiều người ủng hộ cậu.
"Cách làm của nhà phát hành này xịn xò voãi!"
"Lần đầu tiên tôi thấy một công ty game có tâm như vậy luôn al
"Những công ty chịu dẫn dắt khách hàng tiêu tiền một cách hợp lý như này cần phải được nhân giống."
"Tam quan ngay thẳng quá!" Cũng chính vì nước đi này của cậu mà mợ đã chạy tới công ty của cậu nộp đơn xin việc, hai người làm việc cùng nhau trong quá trình sản xuất những trò chơi kế tiếp, thế là dần dần có tình cảm với đối phương.
Mợ tôi đã từng là một nhà thiết kế trò chơi cho một công ty sản xuất và phát triển trò chơi nỗi tiếng, sau bị đánh cắp ý tưởng còn bị buộc tội trộm cắp nên đã bị đồng nghiệp tẩy chay, bởi vì không thể tự giải oan cho bản thân mà mợ ấy từng có ý nghĩ từ bỏ nghề thiết kế trò chơi này, cho đến khi mợ chơi trò chơi của cậu.
Tôi vẫn còn quá nhỏ, lại được lớn lên trong vòng tay yêu thương, chăm sóc của cả nhà nên không thể hiểu nổi lúc đó mo đã bị vây trong tình trạng khó khăn đến mức nào, chỉ biết là theo lời người lớn trong nhà kể lại thì khi ấy, mo tôi đã bắt đầu có dấu hiệu của bệnh trầm cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận