Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 273:

Chương 273:Chương 273:
Chuong 273:
"Tôi, tôi chỉ làm quản lý ở đây, giám sát công việc của những công nhân quỷ và giải quyết những rắc rối do một số khách gây ra, cũng không có làm chuyện gì đặc biệt “Irường Tôn Thụy nhận ra có gì đó không ổn, dường như cậu không làm gì cả, nhưng sức mạnh của cậu ta không ngừng tăng lên?
Khi nói đến đứa con trai yêu quý của mình, Hứa Lâm Lang không rảnh để cảnh giác với Tô Vân Thiều, vội vàng hỏi: "Có phải sức mạnh của Thụy Thụy đang tăng lên với tốc độ khác thường?"
Họ không biết cũng không chú ý đến những quỷ hồn khác, họ cũng không biết hình dạng bình thường của quỷ hồn là như thế nào, không so sánh, họ không hiểu được tình huống của Trường Tôn Thụy đặc biệt như thế nào.
"Nhiều đứa trẻ chết ở độ tuổi của cậu ta vẫn còn ngây thơ và chỉ biết chơi đùa. Trừ khi chúng chết oan chết thảm và muốn báo thù, sức mạnh của chúng sẽ tăng lên nhanh chóng và trở thành lệ quỷ. Mà Trường Tôn Thụy không chỉ có đầu óc minh mẫn, cậu ta cũng không trở thành lệ quỷ, cậu ta còn có được năng lực điều khiển hơn trăm quỷ."
Nói đến đây, Tô Vân Thiều dừng lại và trả lời câu hỏi của Hứa Lâm Lang,"Điều đó rất bát thường."
Năng lực của bản thân là từ khi sinh ra đã có, hoặc là về sau học được.
Trường Tôn Thụy không bước vào huyền môn, vì vậy năng lực điều khiển quỷ chỉ có thể là cái sau, vì vậy nguồn gốc rất đáng ngờ.
Hứa Nặc: "Sức khỏe của Thụy Thụy không tốt, vì vậy các chương trình học đều bị tạm hoãn, còn về chương trình học cách quản lý thì thằng bé đã được dạy trong lúc bệnh tim không tái phát, chúng tôi dự định sau này sẽ cho thằng bé đảm nhận công việc quản lý công viên. Chúng tôi không thể để người khác biết về tình hình của Thụy Thụy, đều là tôi và mẹ của thằng bé giảng bài, cũng không đi sâu lắm." Thái độ của Trường Tôn Triết là hoàn toàn không thể trông cậy vào ông ta, người của nhà họ Hứa nhiều nhất chỉ có thể dạy đứa trẻ năm tuổi một chút đạo lí hời hợt, như vậy thì Trường Tôn Thụy học từ đâu ra?
Mọi người đồng loạt nhìn Trường Tôn Thụy, chẳng lẽ cậu bé chết một lần đột nhiên lại trở thành thiên tài?
Trường Tôn Thụy ngắn ra, nhỏ giọng không ngừng lặp lại: "Chính... chính là tự nhiên biết."
Buổi trưa mặt trời lên cao, nhiệt độ cao hơn 30 độ nhưng lại khiến cho sống lưng của mọi người ớn lạnh.
Nhà họ Hứa cho rằng con cháu của nhà họ thông minh và có thể hiểu được mọi thứ, Trường Tôn Thụy cho rằng chỉ cần thuê công nhân quỷ bằng tiền là được rồi, khiến ba người lớn và một đứa trẻ không hề biết rằng nơi này có vấn đề .
Bách Tinh Thần có một dự cảm mãnh liệt: "Chẳng lẽ là vị thiên sư đã bo trí hơn một ngàn trận pháp trong công viên?”
Cho dù không phải vị thiên sư này làm, nhất định cũng có liên quanl
"Có hơn một ngàn trận pháp, một mình tớ kiểm tra không hết, còn phải đợi ngày mai Hằng Thuật đạo trưởng dẫn người tới đây kiểm tra."
Tô Vân Thiều nhất thời không thể đưa ra đáp án chắc chắn, cô nhìn ba người nhà họ Hứa đang có sắc mặt tái nhợt,"Làm sao mấy người tìm được vị thiên sư kia?”
"Chúng tôi không có tìm." Hứa Lâm Lang dùng móng tay phải hung hăng bấu vào mu bàn tay trái của mình, lần lượt tạo thành những vết móng tay hình bán nguyệt, có vết bau mạnh đến mức chảy máu.
"Mẹ!" Trường Tôn Thụy nhìn đến đau lòng, cậu muốn đi đến chỗ của Hứa Lâm Lang, nhưng bị Tần Giản , Bách Tinh Thần và Ngọc Bạch Y hợp lực ngăn cản.
Trường Tôn Thụy nhìn người mẹ đã sinh ra và nuôi nắng mình, rồi nhìn các chàng trai cô gái luôn quan tâm mình, nhất thời không biết có nên tránh thoát hay không, phải nói cái gì mới không làm họ buồn.
"Thụy Thụy, mẹ không sao." Hứa Lâm Lang dùng tay phải che mu bàn tay trái lại, miễn cưỡng cười nói: "Mẹ chỉ cảm thấy mẹ không có quan tâm đến Thụy Thụy, đang tự trừng phạt mình.”
"Mẹ rất quan tâm đến Thụy Thụy." Trường Tôn Thụy phản bác lại.
"Là mẹ nói sai rồi" Hứa Lâm Lang nhanh chóng thay đổi lời nói, an ủi Trường Tôn Thụy, kêu cậu đứng ở phía sau Tô Vân Thiều, đừng đến đây.
Hai mẹ con nói xong rồi, cuộc nói chuyện vừa rồi lại tiếp tục.
Lần này Hứa Nặc nói: "Đối phương tự mình tới cửa, nói Thụy Thụy không nên chết, hỏi chúng tôi có muốn tiếp tục mối duyên phận làm người thân hay không."
Không nên chết? Tô Vân Thiều cảm thấy dùng từ này có chút kỳ lạ.
"Đưa cho tôi sinh thần bát tự của Trường Tôn Thụy."
Ba người họ Hứa đồng loạt nói ra, nhóm bạn nhỏ có chút kinh ngạc.
Tần Giản: "Chúng ta đều biết chuyện phải giữ bí mật về sinh thần bát tự của mình, tại sao họ lại tùy tiện đến vậy?"
Bách Tinh Thần: "Có người hỏi qua?" "Đúng vậy." Hứa Nặc thừa nhận,"Vị thiên sư kia hỏi sinh thần bát tự của chúng tôi và tóc máu, nói là muốn tiếp tục duyên phận làm người thân, bắt buộc phải dùng đến. Khi đó, chúng tôi cũng không có chú ý, sau khi vị thiên sư này hỏi về sinh thần bát tự, chúng tôi liền nhớ kỹ trong lòng."
Trong khi họ đang nói chuyện, Tô Vân Thiều đã bam đốt ngón tay để tính toán ba lần và kết quả đều giống nhau.
"Đúng là cậu ta không nên chết, tuổi thọ của cậu ta còn chưa hết."
Tình huống chưa hết tuổi thọ mà chết sớm, trước kia đã gặp qua, quen thuộc đến mức các bạn nhỏ đã buột miệng thốt lên: "Cô gái địa ngục!”
Người nhà họ Hứa: 2 2 2 Tô Van Thiều: "Không phải người này."
Bách Tinh Thần: "Cô gái địa ngục cần đăng nhập vào trang web, trước khi giết người phải dời đi nhân quả mới có thể xuống tay."
Tô Vân Thiều lại hỏi sinh thần bát tự của ba người nhà họ Hứa,"Thiên sự đó muốn bao nhiêu người?"
Hứa Nặc: "Ông ấy muốn sinh thần bát tự và tóc máu của người thân có huyết thống trực hệ trong vòng ba đời. Bên họ ngoại của Thụy Thụy chúng tôi đều cho rồi, nhưng bên họ nội thì không chịu cho, sau này chúng tôi đã tìm người đi điều tra. Máu thì mua từ nhà của cháu trai cả của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận