Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 527:

Chương 527:Chương 527:
Chuong 527:
Mẹ Tô mỉm cười ngọt ngào, thấy xung quanh không có ai, bà cười tươi duỗi tay ra, làm động tác đòi ôm: “Anh cõng em đi."
Khuôn mặt của ba Tô thoáng chốc đỏ bừng lên, ông dáo dác nhìn xung quanh như quân trộm Cướp vậy.
Không nhìn thấy bất kỳ ai, thế là ông quay người ngồi xổm xuống: "Mau lên đi, đừng để bọn nhỏ nhìn thấy."
"Nhìn thấy thì sao? Vợ chồng trung niên thì không được thể hiện tình cảm à?” Mạnh miệng là vậy nhưng thực tế thì động tác của mẹ Tô rất tốc độ, bà nhanh chóng bổ nhào lên lưng ba Tô, hiển nhiên là bà cũng sợ nếu mình chậm một chút thôi thì sẽ bị ai đó nhìn thấy.
Trên tầng hai, Tô Y Y kéo Tô Vân Thiều vào phòng của Tô Vân Thiều, đập vào mắt là Viên Viên đang giận dỗi nép mình trong chiếc ghế sô pha đơn, chìa lưng về phía cửa phòng.
"Viên Viên, ai chọc giận em thế?"
"Vân Vân chứ còn ai!" Viên Viên hu hừ.
Tô Vân Thiều: 222
"Chị chưa nói gì, cũng chưa làm gì cả mà?" Sao cô lại bị đội nồi rồi?
Viên Viên xoay người lại, tức giận lên án: "Chị sẽ mau chóng biết được mình nói gì, làm gì thôi!" Tô Van Thiều: ???
Sao c6 lai c6 cam giac nhu the mình đang có một cô bạn gái gây sự vô cớ thế nhỉ?
"Không ai có thể nói chắc chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai, chị sẽ cố gắng không làm Viên Viên tức giận, được không?”
"Nhưng nếu chị muốn mang con yêu quái kia về thì sẽ khiến em tức giận đấy!"
Viên Viên nhảy xuống sô pha, ôm lấy cẳng chân của Tô Vân Thiều, làm nũng: "Vân Vân, chị đừng mang nó về được không?"
Tô Y Y nghe mà ngớ người luôn, cô ấy hoàn toàn không hiểu Viên Viên đang nói về cái gì: "Chị lại dây dưa với yêu quái ở bên ngoài à?”
Hệ thống vô cùng kinh ngạc: Không thể nào, mấy ngày nay chị gái vẫn luôn ở nhà tập trung nghiên cứu trận pháp, vô cùng yên phận, không hề đi ra ngoài mà.
Cũng không quá đáng tới mức đang ngồi yên trong nhà lại có yêu quái từ trên trời rơi xuống đâu nhỉ?
"Chị không có!” Tô Vân Thiều tự biện minh: "Trong nhà đã nhiều yêu quái lắm rồi, nếu có thêm thì sẽ không giấu được nữa mắt. Hơn nữa, chị muốn trịnh trọng thanh minh một chút, chị chưa từng chủ động dây dưa với yêu quái nào nhé.”
Tô Y Y tỏ vẻ phản đối: "Làm gì tới mức đó, nhà mình lớn thế này, có thể chứa thêm mấy con nữa lận, ít nhất cũng phải năm, sáu con đấy."
Tô Vân Thiều: "..." Có nghĩa là em đang nhẹ nhàng bác bỏ lời thanh minh nghiêm túc của chị đấy à?
Tô Vân Thiều cho rằng trọng điểm trong câu nói vừa rồi của cô nằm ở đoạn sau, nhưng Viên Viên lại chỉ tập trung vào đoạn trước. Nó ôm chặt lấy Tô Vân Thiều, năn nỉ: "ân Vân, chị đừng mang nó về mà, được không ạ?"
Tô Vân Thiều bế Viên Viên lên: "Viên Viên đang nói tới ai vậy?"
Tự nhiên xin một câu đừng mang ai về không đầu không đuôi, cô thật sự không biết là Viên Viên đang nói tới ai luôn.
"Em cũng không biết." Viên Viên phồng má, vô cùng tức giận, không chỉ giận con yêu quái kia mà còn giận bản thân vô dụng như vậy: "Em chỉ biết là chị lại sắp mang thêm một con yêu quái về thôi."
Tô Vân Thiều: 222?
TôYY: 222
Tô Vân Thiều trưng ra biểu cảm khó hiểu, Tô Y Y thì hưng phán truy hỏi: "Chẳng lẽ đó là đồng loại của em à? Lại là một bé thú bị giam cầm sao?"
"Em không biết." Viên Viên vô cùng bực mình, của càng hiếm càng quý, dù gấu trúc có hiếm cách mấy thì một nhà cũng không thể có hai con được!
Tô Vân Thiều: "Vậy thì sao em lại biết chị chuẩn bị mang thêm yêu quái về?"
Viên Viên chỉ vào Vân Tiêu và Vân Đình đang tò mò nghịch cổ Âm Dương trên bàn, cùng với Sâm Sâm đang ngồi xổm quan sát ké ở bên cạnh: "Một ngày trước khi Vân Vân đưa bọn họ về, em cũng có dự cảm láng máng như vậy. Lúc ấy em còn không biết là cái gì, bây giờ đã từng trải qua một lần rồi chẳng lẽ em còn không rõ hay sao?!"
Càng nghe càng cảm thấy giống tiên tri vậy nhỉ?
Tô Vân Thiều cũng không nghĩ khả năng dự đoán được tương lai là chuyện tốt, cô bắt lấy Viên Viên, kiểm tra kỹ một lượt: "Viên Viên, năng lực này của em đột nhiên xuất hiện a? Sau khi sử dụng, em có cảm thấy khó chịu ở đâu không?”
"Vân Vân không có nhà, thấy chán quá nên em ngồi suy nghĩ vẫn vơ nếu như Vân Vân chỉ có một mình Viên Viên thì ngày nào chị cũng có thể ở cạnh em rồi. Đang nghĩ như thế thì trong người em lại đột nhiên dâng lên một cảm giác nguy hiểm."
Viên Viên là một bé gấu trúc con chưa được đi học nên cố vắt hết óc cũng không tìm được từ phù hợp để hình dung: "Cảm giác như thể chị sắp bị Diêm Vương cướp đi ấy."
Tô Vân Thiều: "..." TôYY:”..."
Lần đầu tiên thấy tranh giành tình cảm và sự ghen tuông cũng có thể sinh ra những kỹ năng đặc biệt luôn, xuất sắc!
Dù thế nào đi nữa thì không phải tiên tri thật là tốt rồi.
Tô Vân Thiều thở phào nhẹ nhõm, thứ đó không mang đến cơ hội mà là một mối nguy hiểm chết người.
Nếu Viên Viên thật sự có năng lực này, có thể giữ kín bí mật thì không sao, nhưng nếu để lộ ra ngoài, sẽ có vô số người của Huyền môn và yêu ma tìm đến cửa, cũng rất có khả năng cô sẽ chạm trán với BOSS đứng sau mọi chuyện trước thời hạn. "Trong nhà có nhiều yêu quái như thế, chị không chăm nỗi rồi, chị sẽ không chủ động đưa về nhà đâu, em yên tâm." Tô Vân Thiều đảm bảo.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận