Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1055:

Chương 1055:Chương 1055:
Chuong 1055:
Cô ta muốn uống cốc nước, muốn bảo người hầu đi rót nước cho cô ta, còn phải xem người hầu của mình có bị người trong nhà sai làm việc gì không, người hầu có rảnh rỗi hay không, chuyện này khiến cô ta tức giận suýt chút nữa thì mất bình tĩnh, nhưng ngẫm lại họ đều là người thân của Cố Trường Trạch, cô ta lại đành nén giận.
Ngao Khả Tâm không thể chịu đựng được những tháng ngày không có ai hầu hạ, lại tiêu tiền mua thêm một người hầu nữa về.
Mẹ chồng phàn nàn cô ta không biết cách sống, nói nếu có tiền thì mua thêm đất về trồng trọt còn hơn, em chồng lại phan nàn cô ta chỉ đang làm biếng mà thôi, đến cả quét dọn cũng không biết, còn làm ảnh hưởng đến việc học tập của anh trai mình, nhưng họ vừa nói vừa không quên phải sai bảo người hầu mà cô ta mới bỏ tiền ra mua về.
Ngao Khả Tâm không kiên nhẫn với những chuyện nhỏ nhặt, lông gà vỏ tỏi trong nhà, nhưng đây đều là cuộc sống của những người bình thường. Lúc trước anh hai cũng đã từng nói với cô ta, mà cô ta cũng đã thề non hẹn biển rằng mình có thể chấp nhận được.
"Lúc ấy tôi còn quá ngây thơ." Ngao Khả Tâm thở dài.
Nghe nhiều chuyện như vậy, Tô Van Thieu phát hiện ra phần lớn câu chuyện của Ngao Khả Tâm đều về mâu thuẫn giữa cô ta và phụ vương, mẫu hậu cùng mấy người anh trai của mình, nói mình không nghe lời người nhà nên mới lãnh hậu quả ra sao, còn chuyện liên quan đến cô ta và Cố Trường Trạch thì chỉ chiếm chưa đến một phần tư.
Điều này chứng tỏ rằng trong lòng Ngao Khả Tâm, Cố Trường Trạch không he quan trọng, phải không?
Tô Vân Thiều có chút lo lắng không biết liệu cô có thể thực sự biết được nhược điểm của Cố Trường Trạch từ chỗ Ngao Khả Tâm không, nhưng cô đã nghe một phần lớn của câu chuyện rồi, giờ có cắt ngang cũng vô ích.
"Đừng có gấp, tôi sẽ sớm nói về những gì cô muốn biết thôi." Ngao Khả Tâm biết Tô Vân Thiều đang lo lắng về điều gì.
Tô Vân Thiều hít một hơi thật sâu, làm động tác trấn an với cá Thái Cực Dương cùng Nguyễn Mai đang thăm dò ở phía xa,"Công chúa, mời ngài."
“Tôi đã không còn là công chúa từ lâu rồi." Ngao Khả Tâm tự chế giễu bản thân.
Cô ta chỉ thích một mình Cố Trường Trạch, chứ không có kiên nhẫn nói chuyện hay chung sống với những người còn lại trong nhà họ Có.
Nghĩ đến việc mình kiếm tiền dễ dàng, chỉ cần khóc một chút là có thể tạo ra được những viên ngọc trai có chất lượng tốt nhất, cô ta có thể dùng số tiền bán ngọc trai de đưa cho người nhà họ Cố mua một căn nhà lớn hơn.
Cô ta cảm thấy không có vấn đề gì mà tiền không giải quyết được, nếu các người cứ suốt ngày lải nhải không ngừng, vậy thì chỉ cần bận rộn là sẽ không còn thời gian lảm nhảm rồi, không đúng sao?
Sau đó, cô ta bàn bạc cùng Cố Trường Trạch về việc hai người sẽ ra ở riêng, mua người hầu về hầu hạ hai người.
Cố Trường Trạch làm gì đã được sống cuộc sống có người hầu kẻ hạ, mình chẳng cần phải làm gì? Ông ta có chút động tâm, nhưng lại cảm thấy không ổn.
"Nhà anh cũng không phải dạng giàu có gì, hay là chúng ta tiết kiệm một chút, để đến khi em mang thai và có con thì sẽ có cuộc sống tốt hơn."
Ngao Khả Tâm không thể nói ra mình có thể kiếm tiền một cách dễ dàng, nếu không sẽ để lộ thân phận người cá của mình.
Cô ta chỉ nói mình có tiền, nhất quyết muốn xây hai căn nhà, cô ta và Cố Trường Trạch sẽ ở trong căn nhà được xây cẩn thận hơn, còn những người khác trong nhà họ Cố thì ở trong căn nhà còn lại.
Giải quyết xong chuyện này, lại nảy sinh ra vấn đề khác.
Người nhà họ Cố cảm thấy cha mẹ đều còn sống, không thể chia nhà ở riêng, cả nhà đều muốn sống cùng nhau, ngày nào cũng hết nói lại mắng, hết mắng lại làm loạn.
Cô ta mới chỉ ra cửa hít thở không khí một lúc, mà khi trở về đã phát hiện cả nhà kia đã dọn vào nhà của cô ta ở, cô ta tốn bao nhiêu tiền để mua được những thứ tốt đều bị bọn họ lấy đi sạch.
Vừa hỏi người hầu, người hầu nói là Cố Trường Trạch tự đưa người vào.
Bản thân Cố Trường Trạch nói: "Cha mẹ còn đây, không có lý gì lại chia nhà ra ở riêng cả, nhà chúng ta đủ rộng, để cho cha mẹ và cách em ở cùng thì có sao, cả nhà ở chung với nhau không phải càng vui vẻ, am cúng hơn ư."
Ngao Khả Tâm: "..."
Cô ta muốn nói "Nếu anh nói sớm một chút, em có cần phải xây hai căn nhà sao?" Cô ta lại muốn nói "Nhà này là do em bỏ tiền ra mua, do em làm chủ, anh có quyền gì mà cho phép bọn họ vào đây ở?" Cô ta còn muốn nói "Người nhà họ Cố các anh đúng là chó không sửa được tật ăn phân!"
Cuối cùng, hết thảy những hành động ấy đều ngưng đọng lại thành thất vọng, cô ta phát hiện mình không còn thích Cố Trường Trạch nữa.
Vì đóng giả làm con người, cô ta nói mình mới mười sáu tuổi, chỉ nhỏ hơn Cố Trường Trạch một tháng tuổi.
Hai người bọn họ kết hôn năm mười sáu tuổi, một năm sau cô ta sinh ra một đứa con trai, cô ta thường xuyên dẫn con trai ra bờ biển chơi đùa, chỉ tay ra biển và nói: "Nơi đó chính là quê nhà của mẹ con ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận