Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 145:

Chương 145:Chương 145:
Chương 145:
"Vân Thiều này, tại sao không dùng đến bùa nói thật? Chỉ cần dán bùa nói thật lên người tên đàn ông bạo lực gia đình thì chẳng phải mọi chuyện sẽ rõ hết sao?"
Đây cũng là điều mà Bộc Tử Duyệt, Tiểu Lưu và Cầu Tử muốn hỏi, bởi vì số lượng bùa nói thật của bọn họ khá ít, cho nên phải để dành dùng cho những vụ án cực kỳ quan trọng, không thể cứ thích là mang ra dùng được.
Nhưng Tô Vân Thiều lại không cần sợ bùa ít không đủ dùng, vậy tại sao cô ấy lại không dùng đến?
Lôi Sơ Mạn tức giận trợn trắng mắt: "Cái gì cũng y vào Vân Thiều, Vân Thiều sắp mệt chết rồi đây này."
Bách Tinh Thần nghiêm mặt nói: "Phá án là việc phải làm của cảnh sát hình sự, chứ không phải của may đứa thanh niên như chúng tôi, chúng tôi chẳng qua là muốn điều tra tình huống cơ bản để phán đoán tên đàn ông bạo lực gia đình cần phải chịu trừng phạt gì thôi."
Cũng bởi vì năng lực của Tô Vân Thiều mạnh, có thể kêu quỷ sai âm thầm làm chút việc gì đó, nếu không bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn tên đàn ông bạo lực gia đình nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật mà không thể làm gì gã ta được.
Trên thực tế, nguyên nhân chính mà Tô Vân Thiều không sử dụng đến bùa nói thật là: "Tớ không thể cung cấp bùa nói thật mãi được."
Đến tận bây giờ, bùa nói thật chỉ có một mình cô vẽ, cho dù cô có vẽ bao nhiêu cũng không đủ dùng.
Bùa nói thật chỉ có thể làm công cụ hỗ trợ phán đoán tính chân thật trong lúc không biết thật hư như thế nào thôi, nếu lệ thuộc vào nó quá mức thì con người sẽ dễ trở nên vô dụng, đợi đến khi Tô Vân Thiều vắng mặt, bùa nói thật mà biến mắt... thì 100% là xong luôn.
Mọi người lại không cho là đúng, với năng lực của Tô Vân Thieu, cung cấp bùa nói thật mấy chục năm là hoàn toàn không thành vấn đề, đợi khi cô có đồ tử đồ tôn, vậy thì càng không phải lo nghĩ gì nữa rồi.
Bách Tỉnh Thần chỉ cảm thấy "người không lo xa, ắt có buồn gần", không có một người hay một con quỷ nào biết được suy nghĩ chân chính của Tô Vân Thiều.
Không biết tại sao bầu không khí lại có chút kỳ quái.
Vì để khôi phục lại không khí bình thường, Bộc Tử Duyệt lên tiếng: "Trước đây tôi từng tận mắt thấy Vân Thiều chiêu hồn, lần này em không chiều hồn ở bệnh viện là bởi vì trong phòng chăm sóc đặc biệt không tiện làm đúng không?”
Tô Vân Thiều cầm một miếng bánh ngọt trong đĩa lên, dùng cách mà mọi người đều có thể nghe hiểu đơn giản nói: "Nếu như hồn phách của một người to bằng một miếng bánh ngọt, vậy thì Thai Quang chỉ là một trong mười phần của cái bánh, chứ không phải thật sự là một phần mười của cái bánh, nói vậy cho dễ tính đi."
Tô Vân Thiều bẻ một miếng nhỏ trong chiếc bánh kia ra, ngón trỏ nhẹ nhàng búng một phát, miếng bánh ngọt lăn vài vòng, vương vãi ra rất nhiều mảnh vụn nhỏ trên bàn trà.
Sau đó, cô lại cầm một chiếc bánh ngọt hoàn chỉnh lên, cũng cho nó lăn với lực búng tương tự.
Tần Giản lập tức hiểu ra ngay: "Đây giống như là một người hoàn chỉnh và một người khiếm khuyết vậy, người hoàn chỉnh có thể đi một đoạn đường rất dài, nhưng nếu người khiếm khuyết muốn đi thì lại rất khó, trên đường đi còn có thể bị thương nữa."
Chính là ý này.
Tô Vân Thiều nói: "Sinh hồn lại càng yếu ớt hơn, bị phơi nắng một chút thôi là đã có thể dẫn đến bị thương, nói chỉ đây chỉ là một phần Thai Quang trong ba hồn bảy vía."
Mọi người không khỏi đồng loạt ồ lên.
Cơm trưa đã được dọn vào phòng Tổng thống, một đám người ngồi trong phòng ăn rộng rãi dùng cơm, ăn xong thì chia nhau di làm việc.
Trước khi đi, Tần Giản vẫn hỏi xin Tô Vân Thiều một lá bùa nói thật.
"Thật ra tớ và Tinh Tinh đã có chút suy đoán rồi, điều tra xong sẽ đi tìm người kia để chứng thực."
Tô Vân Thiều đồng ý.
Việc cô cần làm quả thật rất nhiều, nếu sắp có kết quả rồi thì cô cũng không muốn u6ng phí thời gian nữa.
Tô Vân Thiều muốn về nhà vẽ bùa khắc tượng, cô giao đào yêu nhỏ luôn ầm ï muốn đi ra ngoài vì nhàm chán cho Tô Y Y, bảo cô ấy đưa nó di chơi.
Buổi chiều, Tần Giản và Bách Tỉnh Thần dẫn theo những người khác chạy xuôi chạy ngược khắp nơi, lúc thì đến bệnh viện, lúc lại đến công ty luật, cuối cùng thì quay về khu dân cư mà tên đàn ông bạo lực gia đình kia ở.
Những thiếu niên bọn họ không có tư cách thảm vấn người tình nghi nên đã nhờ Tiểu Lưu và Cau Tử hỗ trợ mời tên đàn ông bạo lực gia đình đã uống rượu say đang ngủ ngon ở nhà đến phòng thâm van của đại đội trinh sát hình sự thành phố.
Đây không phải là lần đầu gã ta đến đây, mỗi lần đến, lời không nên khai gã ta đều không khai, toàn nói nhảm những lời không có một chút tác dụng gì, dắt cảnh sát đi cả mấy vòng.
Lười phải cãi vã, Tần Giản trực tiếp đi thẳng đến sau lưng gã ta dán bùa nói thật lên, sau đó, dù cho gã ta có kinh hoảng thế nào đi chăng nữa cũng phải nói ra hết tất cả mọi chuyện mà mình biết.
Cách một tắm thủy tinh đặc biệt, Tiểu Lưu và Cau Tử ngồi trong phòng thâm vấn hỏi, Tần Giản và Bách Tinh Thần ở phòng bên cạnh tắm thủy tinh quan sát, đồng thời gửi video trực tiếp vào trong nhóm chat.
Vốn dĩ hai người bọn họ không thể ở trong phòng này, nhưng bởi vì bùa nói thật là do Tần Giản mang đến, lại còn là Tô Vân Thiều đưa cho, cân nhắc đến năng lực của Tô Vân Thiều, Hồ cục lựa chọn mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện này.
Tần Giản: Đậu má, các cậu biết tại sao thằng cháu này cứ đánh đập vợ suốt không? Gã ta vui mừng vì lầy được một sinh viên đại học, kết quả phát hiện người vợ không còn trinh nữa. Gã ta ra ngoài lừa chịch không biết bao nhiêu là con gái nhà lành rồi mà vẫn bắt buộc vợ mình phải còn trinh, gã ta chê vợ đã bị chơi rồi, không còn sạch sẽ nữal"
Bạn cần đăng nhập để bình luận