Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1311: Đời Trước Của Vân - Cảnh

Chương 1311: Đời Trước Của Vân - CảnhChương 1311: Đời Trước Của Vân - Cảnh
Chương 1311: Đời Trước Của Vân - Cảnh
Những gì mà Đào Yêu lo lắng, Tô Vân Thiều đương nhiên biết rõ. Từ lúc xác định mối quan hệ yêu đương với Diêm Vương thì cô cũng đã nghĩ tới những chuyện đó rồi.
Tô Vân Thiều đã từng lấy lý do rằng công việc của bạn trai mình rất bận rộn để qua mặt các đồng nghiệp, đến khi cô thật sự có bạn trai thì bạn trai của cô không chỉ vô cùng bận rộn mà còn không thể nào xuất hiện trước mặt người thường được, có rất nhiều chuyện không thể trông cậy vào anh được.
Với khuôn mặt và quần áo của Diêm Vương thì chỉ cần anh vừa mới xuất hiện thì ai cũng sẽ nghĩ anh có vấn đề.
Lúc đầu khi Tô Vân Thiều thích Diêm Vương là vì anh đẹp trai, giọng nói rất êm tai, eo nhỏ, cơ bụng rắn chắc.
Nói một cách ngắn gọn đó là: thèm muốn anh ấy.
Tô Vân Thiều chưa từng nghĩ tới chuyện xa đến thé.
Thế giới bị rối loạn thành như vậy rồi, trực giác của Tô Vân Thiều luôn cảm thấy có gì đó không tốt sẽ xảy ra, nhưng cụ thể là cái gì thì cô không biết, nhưng cô cảm thấy những thứ mà Đào Yêu lo lắng chắc có lẽ sẽ không có cơ hội xảy ra. Quả nhiên, những người bạn ngày xưa luôn luôn ở bên cạnh Tô Vân Thiều lại dần dần rời xa cô.
Sau khi Đào Yêu rời đi, Tô Vân Thiều thường xuyên vuốt ve thân kiếm bằng gỗ đào mà anh ta hóa thân thành, nhớ tới cảnh anh ta và Diêm Vương cãi nhau ngày trước.
Chủ yếu đều là một mình Đào Yêu gây chuyện với Diêm Vương.
Đào Yêu tức giận vì tuy Diễm Vương là chủ của địa phủ, là một bán thần duy nhất trên thế gian này, nhưng lại không thể thường xuyên ở bên cạnh bạn gái mình, là một tên bạn trai vô trách nhiệm nhất trên đời.
Đào Yêu luôn nói: "Địa phủ không phải là có rất nhiều âm sai hay sao chứ? Vì sao chuyện gì cũng phải để cho sếp lớn là anh ay tự làm hết vậy? Nếu như anh ấy không thể từ bỏ địa phủ được thì cả đời này cứ ở dưới đó luôn đi, đừng có lên đây bám lấy cô làm gì.”
Diêm Vương rất ít khi cãi nhau với Đào Yêu, anh không biết nói chuyện, lại nói không lại cậu ta, hơn nữa chỉ cần anh nói lại cậu ta một câu là cậu ta sẽ kêu gọi các bạn, yêu quái và quỷ sai đứng về phía cậu ta, từ trận cãi nhau giữa hai người biến thành một đám đánh một mình Diêm Vương.
Diêm Vương bị thua thiệt nhiều lần nên đã rút ra được rất nhiều kinh nghiệm.
Không cần ai dạy, Diêm Vương cũng tự biết cách thổi gió bên gối, thường xuyên nói xấu Đào Yêu sau mỗi lần hai người "tập thể dục" trên giường xong.
"Sao anh thấy Đào Yêu cứ hay nhằm vào anh hoài vậy? Có phải là cậu ta có thành kiến gì với anh không?"
"Có phải hôm nay Đào Yêu lại nói xấu anh với em đúng không?"
"Hôm nay anh thấy Đào Yêu cứ kè kè bên người em, em là hoa đã có chậu rồi sao cậu ta còn không chịu giữ khoảng cách với em mãi thế, không biết ý tứ gì cả, không phải là một yêu quái tốt."
Mỗi khi Tô Vân Thiều nghe Diêm Vương kể khổ thì đều suýt chút nữa không nhịn được mà bật CƯỜI. Tô Van Thiều biết vì sao Đào Yêu lại làm thế, hơn nữa còn xúi các yêu quái và quỷ sai khác làm theo, cũng chỉ vì muốn cho Diêm Vương có cảm giác sợ hãi lo lắng, sau này thường xuyên tới chỗ cô nhiều hơn mà thôi.
Thậm chí những lời nói xấu đều là cố ý canh đúng thời gian mà Diêm Vương tới để cho anh nghe được, chứ bình thường bọn họ không có như thế, không ngờ bình thường anh thông minh vậy mà lại không nhìn ra được mưu kế của Đào Yêu.
Thật là buồn cười quá đi mất thôi.
So với Đào Yêu thì Diêm Vương không đề phòng Hựu Hựu nhiều lăm. Chủ yếu là do Diêm Vương cảm thấy Tô Vân Thiều thích mình thì tức là cô thích tuýp người như anh, Đào Yêu có phong cách và dáng người khá giống anh, còn Hựu Hựu thi lại thua xa anh vạn lần.
Trước khi thấy được hình người của Hựu Hựu thì Tô Vân Thiều không hề biết một người đàn ông kẻ mắt màu tím lại có thể xinh đẹp đến như vậy, trông quyến rũ nhưng không thô tục, xinh đẹp nhưng không nữ tính.
Hựu Hựu có thể mặc quần áo hở hang, trễ nửa vai, khêu gợi quyến rũ câu dẫn người khác, cũng có thể thoải mái uống rượu, lộ cơ bụng, thẳng thắn không hề kiềm chế, thể hiện ra bản chất phong lưu của mình, cũng có thể cho hiện ra tai mèo, đuôi mèo mềm mại cùng với đôi mắt long lanh chờ vuốt ve. Muốn thay đổi phong cách thế nào cũng được.
Diêm Vương cắn răng: "Cậu ta đâu phải yêu quái mèo, rõ ràng là yêu quái hồ ly thì có!"
Thấy Hựu Hựu học được cách quyến rũ người khác, Diêm Vương tức muốn no phổi. Anh cũng hùng hùng he he chạy đi học tập, chờ đến khi trình độ cũng ra gì và này nọ xong thì bắt đầu quay về rù quên Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều: "..."
Làm người hưởng lợi, cô rất vui vẻ đón nhận việc đó, đương nhiên còn không quên lén giơ ngón tay cái khen Hựu Hựu: Làm tốt lắm cưng ơi, tiếp tục cố gắng nhé!
Chờ đến khi Trúc Thanh đi rồi, nhìn máu của Đào Yêu hóa thành chu sa, mà bản thể của Trúc Thanh thì hóa thành lá bùa, Tô Vân Thiều đau lòng nôn ra mấy ngụm máu, bên trong còn trộn lẫn một ít mảnh vụn nội tạng.
Cuộc đời của Trúc Thanh không được suôn sẻ cho lắm, cô ấy có được linh trí vào lúc linh khí dồi dào nhất, nhưng qua mấy trăm năm thì tu vi càng ngày càng ởi xuống, phải nhờ Tô Vân Thiều ban tên cho thì mới dần dần có thể biến thành một bé Loli. Trúc Thanh hoàn toàn không hiểu gì về thế giới hiện đại cả, tất cả đều do cô một tay dẫn dắt thì cô ấy mới từ từ hòa nhập được với xã hội bây giờ.
Một yêu quái có tuổi thọ đã hơn may trăm năm như Trúc Thanh lại thích ngọt như một đứa trẻ, cô ấy thường hỏi xin Tô Vân Thiều một ít tiền tiêu vặt để đi siêu thị mua kẹo ăn, đôi gò má phúng phính thường hay phông lên vì ngậm quá nhiều kẹo.
Bởi vì gương mặt quá mức đáng yêu, cô ấy còn từng bị bọn buôn người dụ dỗ và bắt cóc chỉ bằng... mấy viên kẹo.
Có điều kết quả là Trúc Thanh đã lừa sạch tiền của bọn buôn người để mua kẹo, sau khi "xúc" cả đám vào đồn cảnh sát xong, cô ay còn mời máy đồng chí cảnh sát đang làm việc vất vả ăn kẹo nữa chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận