Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 648:

Chương 648:Chương 648:
Chương 648:
Thấy vậy, cha mẹ của cô bé có chút kinh ngạc, nhìn về phía ba mẹ Tô: "Cái này...”
Ba Tô nói một cách chắc chắn: "Con gái của tôi có biết một chút y học."
Mẹ Tô nói: "Cứ nhìn thử trước đã."
Tô Vân Thiều còn quá nhỏ, cha mẹ của cô bé cũng không hy vọng gì, sự thật đã chứng minh rằng Tô Vân Thiều cũng không phát hiện ra điều gì cả.
"Cơ thể của cô bé không có vấn đề gì, chỉ cần chăm sóc từ từ là được rồi." Tô Vân Thiều tặng vài sợi nguyên khí đi vào cơ thể của cô bé để giúp cô bé gột rửa cơ thể, trọng điểm là tim phổi, coi như là bồi thường cho cô bé vì đã bắt cô bé phải rời xa người bạn nhỏ của mình.
Cơ thể của cô bé không hề có vết thương ngoài hay trong nào, nguyên khí được giữ lại trong tim và phổi có thể giúp cô bé dần dần khỏe mạnh hơn, không còn dễ mắc bệnh như bây giờ nữa.
Cha mẹ của cô bé đang nghĩ mấy lời của Tô Vân Thiều chẳng có ý nghĩa gì, nhưng khi nhìn thấy cô gái nhỏ nắm chặt lấy tay Tô Vân Thiều không buông, hình như cô bé đã phát hiện ra điều gì đó, tiền lại gần Tô Vân Thiều theo bản năng.
"Chị ơi, Nam Nam thoải mái quá."
Cha mẹ của cô bé:?22
Từ góc nhìn của họ, họ chỉ thấy Tô Vân Thiều bắt mạch cho con gái mà thôi, cũng chưa làm gì cả, sao cô bé lại cảm thấy thoải mái được cơ chứ?
Càng khiến cho người khác giật hơn chính là, chú báo tuyết nhỏ đang nằm trên đùi của Tô Vân Thiều không thế không mở to mắt, quay đầu lại lập tức rúc vào trong áo của Tô Vân Thiều, ngoan ngoãn nằm cuộn tròn trong bụng cô, khiến bụng cô phình lên, thoạt nhìn như thể đang mang thai ba tháng vậy.
Tô Vân Thiều: "..."
Những người khác: "..." "Mi Mi2" Cô bé sờ sờ báo tuyết nhỏ cách một lớp quần áo, hoang mang hỏi,"Em đang làm gì thế?"
"Ngao..." Hình như báo tuyết nhỏ đang muốn nói gì đó, nhưng mà ở đây không có người nào hay yêu quái nào có thể nghe hiểu nó nói gì.
Cô bé lại tỏ vẻ nghe hiểu báo tuyết nhỏ đang nói gì, gật gật đầu: "Mi Mi cũng thích chị gái hả? Nam Nam cũng thích chị gái lắm!"
Cô bé nhìn vào vị trí báo tuyết nhỏ đang nằm, do dự mà nhìn Tô Vân Thiều,"Chị ơi, em có thể chui vào không?”
Tô Vân Thiều: "..."
Mọi người cùng kêu lên: "Không thế!" Cô be tui thân bĩu môi, cô be hâm mộ Mi Mi có thể nằm ở đó, nhưng vẫn ngoan ngoãn không làm ầm lên.
Trên đùi Tô Vân Thiều có một con yêu quái, trên bụng cũng có một con, cho nên không tiện cử động, cô bèn quay đầu nói với Tô Y Y:"Y Y, em ra xe lấy giúp chị ba lá bùa bình an tới đây."
"Được al" Nghe được số lượng bùa bình an, Tô Y Y lập tức biết được chỗ bùa này là để đưa cho gia đình ba người ở trên thảo nguyên này, nên cô ấy nhanh chóng chạy ra xe để lấy bùa bình an tới, lần lượt chia cho từng người một.
Ba Tô: "Bùa bình an này rất linh nghiệm." Mẹ Tô: "Ngày thường cứ đeo nó bên người, đừng để nó dính nước, lúc nguy hiểm có thể bảo vệ tính mạng cho mọi người."
Tô Húc Dương: "Máy chuyện Huyền học thế này, tin nhiều một chút cũng không có hại gì.”
Cha mẹ của cô bé: "..." Họ cứ cảm thấy năm người nhà họ Tô hình như đang đẩy mạnh tiêu thụ cho bùa bình an thì phải.
Nhưng người nhà họ Tô không hề đòi tiền, chắc là họ chỉ tốt bụng mà cho họ bùa bình an, để giúp họ an tâm hơn.
Lông tơ ngắn ngủn mềm mại của báo tuyết nhỏ dán lên người cô, tên nhóc này không nhúc nhích gì, thoạt nhìn giống như một chiếc túi chườm nóng nhỏ, khiến cô rất thoải mái.
Cách một lớp quần áo, Tô Vân Thiều sờ sờ báo tuyết nhỏ, báo tuyết nhỏ cũng giơ móng vuốt lên chạm vào tay cô, khỏi phải nói trông đáng yêu thế nào, đến nỗi khiến cho toàn bộ người nhà họ Tô ghen tị đỏ cả mắt.
Tô Vân Thiều: "Khi nào thì cảnh sát tới đây?"
Cha của cô bé: "Chỗ chúng tôi ở quá xa, đôi khi gọi một hộp cơm phải đợi bốn năm tiếng đồng hồ mới nhận được, mà giờ đã là buổi chiều, có lẽ phải tới buổi tối cảnh sát mới tới đây được."
Kế hoạch ban đầu của cả nhà họ Tô là ngày mai sẽ lái xe đến sân bay, để người bên cho thuê xe nhận lại xe, sau đó họ sẽ lên máy bay quay trở ve thành phố B.
Bọn họ không thể ở lại đây chờ cảnh sát tới, cho nên đành phải chia tay với gia đình cô bé trước.
Tô Vân Thiều vất vả lắm mới tách báo tuyết nhỏ ra khỏi bụng mình, mà báo tuyết nhỏ lại dùng cả bốn chân ôm chặt lấy tay của cô, đến cả cái đuôi cũng dùng để cuối lên tay của Tô Vân Thiều, cố gắng dùng tất cả hành động để thể hiện ý nghĩa của nó.
Nhưng mà, người lạnh lùng vô tình như Tô thiên sư vẫn quyết định để lại báo tuyết nhỏ đang cố gắng bám lấy và muốn đi theo mình.
Người nhà họ Tô có chút không nỡ, nhưng họ cũng không thể dẫn báo tuyết nhỏ theo, bởi vì rốt cuộc cũng đã báo cảnh sát rồi, đến lúc cảnh sát tới mà không thấy báo tuyết nhỏ đâu, chẳng phải là cha mẹ cô bé kia đã lừa cảnh sát hay sao?
Về phần Viên Viên nói Tô Vân Thiều có thể sẽ mang thêm yêu quái về nhà, có lẽ là bởi vì nói trước bước không qua, cho nên hiện tại họ mới không thể dẫn theo báo tuyết về nhà, phải không?
Nghĩ theo hướng đó, họ cảm thấy không khiến Viên Viên ghen ti đau lòng cũng tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận