Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1251:

Chương 1251:Chương 1251:
Chuong 1251:
Nếu không phải vì cứu những người đó, Bách Tinh Thần đã không hạ cửa sổ xuống để cậu ấy và Vân Tiêu có thể dễ dàng ném bùa ra ngoài, vậy thì cũng sẽ không bị vụ nổ tiếp sau đó làm cho trầy xước vài miếng da.
Đại đội trinh sát của thành phố B là khách hàng trung thành nhất của bùa bình an do Tô Vân Thiều làm ra, họ biết rất rõ bùa bình an của cô có khả năng bảo vệ tốt như thế nào.
"Chuyện này đúng là có hơi kỳ lạ, để anh hỏi thử đồng nghiệp ở Bộ giao thông, sau đó đến hiện trường xem thử thế nào đã. Khi nào có kết quả thì anh sẽ báo lại với mấy đứa." Tần Sóc cầm lấy chìa khóa xe rồi thoát khỏi cuộc gọi video nhóm.
Không lâu sau, đám bạn lục tục chạy đến phòng bệnh, cũng xác định được trên người Bách Tinh Thần thật sự không có vết thương nào khác.
Tô Vân Thiều kiểm tra hai lần bằng mắt thường và nguyên khí rồi khẳng định ấn đường của Bách Tinh Thần không he bị đen.
Có lẽ trước đó không hề có điềm báo nào là nhờ cô đã dùng rất nhiều cách để bảo vệ Bách Tỉnh Thần, vì vậy tuy cậu ấy gặp chuyện nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, vẫn bình an vô sự.
Vân Tiêu áy náy cúi đầu, cái đuôi cũng rũ xuống, cả thân rắn trở nên iu xìu: "Đều tại em quá vô dụng, đã đi theo bên cạnh Tinh Tinh rồi mà vẫn để cậu ấy bị thương.”
Tô Vân Thiều còn chưa kịp an ủi thì Bách Tỉnh Thần đã nói: "Là tớ bảo Vân Tiêu không cần lo cho tớ mà hãy cùng nhau ném bùa bình an ra ngoài, tớ thà bị thương nhẹ còn hơn để những người đó chết."
Tai nạn xe chỉ xảy ra trong vỏn vẹn vài giây muốn cứu người trong thời gian ngắn như vậy, dựa vào phản ứng của bản thân Bách Tỉnh Thần thôi là chưa đủ.
Dù cho bùa bình an được gấp thành hình tam giác thì cũng là lá bùa bằng giấy mà thôi, nó khá nhẹ nên không thể bay xa được nên chỉ đành trông cậy vào Vân Tiêu, nhờ nó dùng đuôi rắn ném ra ngoài như đang chơi ném phi tiêu Vậy.
"Đáng tiếc..." Bách Tinh Thần lắc đầu thở dài: "Vẫn không thể cứu được ai."
"Hai người đã cố gắng hết sức rồi." Tô Vân Thiều xoa đầu của Bách Tinh Thần và Vân Tiêu, an ủi nói: "Hai người đã làm đến mức đó mà vẫn không cứu được bọn họ, chứng tỏ bọn họ đã tới số chết rồi."
Mười phút sau, Tần Giản gửi một video vào nhóm, đó là video giám sát hiện trường vụ tai nạn, được phát với tốc độ chậm nhất: "Vân Thiều, cậu xem này."
Trong video chiếu cảnh ở một đoạn ngã tư đường, xe của Bách Tỉnh Thần chạy theo hướng nam - bắc, và đang là đèn xanh, còn băng nhóm đua xe thì chạy theo hướng đông - tây và gặp đèn đỏ.
Tài xế của Bách Tinh Thần thấy đèn xanh nên chạy tiếp, cứ thế lao ra giữa ngã tư. Khi phát hiện bằng nhóm đua xe gặp đèn đỏ nhưng không có dấu hiệu giảm tốc độ, chú tài xế lo sẽ xảy ra tai nạn, lại thấy phía đối diện không có xe, thế là đã tăng ga để băng qua ngã tư nhanh hơn.
Xe đã đến giữa ngã tư rồi, nếu đạp thắng dừng lại thì sẽ chắn ngay giữa đường, vậy thì sẽ vi phạm quy định, nhưng nếu tiếp tục đi về phía trước với tốc độ ban đầu thì có thể sẽ xảy ra va chạm. Vì thế chỉ có một lựa chọn duy nhất là tăng tốc.
Không ngờ rằng băng nhóm đua xe không hề giảm tốc mà còn tăng tốc khi vượt qua ngã tư đèn đỏ, chiếc xe dẫn đầu đã tông thẳng vào đuôi xe nơi Bách Tinh Thần đang ngồi.
Cú va chạm này khá mạnh, trực tiếp khiến cho xe của Bách Tỉnh Thần quay vòng ngay tại chỗ, chiếc xe dẫn đầu kia cũng quay vòng theo. Sau đó chiếc xe thứ hai không kịp đánh lái nên đã tông vào xe thứ nhất rồi lật ngửa, điều kỳ lạ là những chiếc xe phía sau đều lặp lại hành động tương tự.
Băng nhóm đua xe có tổng cộng năm chiếc, mỗi chiếc đều mù quáng húc vào nhau như thể không hề nhìn thấy xe phía trước đang gặp sự cố vậy.
Sau nhiều lần va chạm, dầu trong chiếc xe đầu tiên bị rỉ, chảy "tí tách" ra ngoài, trông như chuẩn bị phát nỗ.
Lúc đó, Bách Tinh Thần hạ cửa số xuống, ném điện thoại ra, ngay sau đó lại ném một lá bùa bình an hình tam giác từ cửa so về phía những chiếc xe bị lật kia.
"Ầm!"
"Đùng!"
Vụ nỗ đã xảy ra, cuốn theo ngọn lửa, khí nỗ và các mảnh kim loại, thủy tinh.
"Khiếp quá!" Các bạn chỉ xem qua màn hình thôi đã thấy đáng SỢ.
Tần Giản cảm thấy vô cùng may mắn: "May mà lúc đó tài xế của cậu lựa chọn tăng tốc, nếu không thì chiếc xe dẫn đầu kia đã tông thẳng vào chỗ cậu đang ngồi rồi."
Mặc dù bùa ngọc mà Tô Vân Thieu đưa cho vẫn còn bảo vệ được tính mạng của Bách Tinh Thần một lần nữa. Nhưng nếu thật sự tông trúng vị trí đó, liệu Bách Tinh Thần có thể tỉnh táo như bây giờ, và có thể ném bùa bình an ra ngoài hay không thì còn chưa chắc.
Bách Tinh Thần gật đầu: "Chú tài xế cũng đang nằm ở bệnh viện này, có túi khí bảo vệ nên chú ấy không bị thương, chỉ cần nghỉ ngơi một đêm, nếu không có chuyện gì thì có thể xuất viện rồi. Xảy ra chuyện như vậy, tớ phải thưởng cho chú ấy mới được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận