Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 154:

Chương 154:Chương 154:
Chương 154:
Vì không tiện nói nhiều qua điện thoại nên cậu ấy chỉ nói là xảy ra chút chuyện, cần ba mẹ và người đại diện tới đây. Người bên kia nghe thấy có chuyện thì không hỏi nhiều mà trả lời sẽ lập tức có mặt.
Người đầu tiên tới là người đại diện mới rời đi không lâu.
Bình thường anh ta sẽ bam chuông cửa để thông báo là mình đã đến, còn lần này thì anh ta đã mở tung cửa, không thèm thay giày mà xông thẳng vào, tóm lấy Ngọc Bạch Y kiểm tra từ đầu đến chân một lượt rồi hỏi: "Chỗ nào xảy ra chuyện?”
Trong lòng Ngọc Bạch Y vô cùng ấm áp. Người đại diện thật sự rất quan tâm tới cậu ấy, nhìn anh ta gấp gáp đến độ đầu chảy đầy mồ hôi, chẳng để ý tới chuyện gì khác mà chỉ quan tâm hỏi cậu ay có bị làm sao không.
"Anh Từ, anh cứ bình tĩnh thay giày trước đã rồi ngồi xuống đây, chờ mọi người tới đông đủ rồi nói tiếp."
Lúc này người đại diện mới phát hiện ra mình đã vội vàng tới mức quên cả thay giày, để ý thấy có Tần Giản và Bách Tinh Thần vẫn còn đang ở đây, anh ta nở nụ cười gượng gạo, thay giày rồi lau sạch những chỗ mình đi qua hai lần, sau đó đứng ngồi không yên ở bên cạnh Ngọc Bạch Y.
Chẳng mấy chốc Tô Vân Thiều cũng tới nơi. Những người khác cũng muốn tham gia nhưng mà Ngọc Bạch Y là ngôi sao, sỉ số của bọn họ khá đông, ngoại trừ Lôi Sơ Mạn và Triều Tình Hoạ thì Ngọc Bạch Y không quen biết ai, không tiện gặp mặt cho lắm.
Thành ra lại nảy sinh vấn đề nên cho ai đi nên cho ai ở lại, cuối cùng Lôi Sơ Mạn và Triều Tình Hoạ cũng không ởi luôn.
Tô Vân Thiều đang thay giày ở cửa, chuông cửa lại vang lên.
Ba mẹ Ngọc tới, cả chị gái của cậu ấy cũng tới luôn. Ba người nhìn thấy trong phòng có nhiều người như thế trong phút chốc cũng cảm thầy hoang mang.
Mọi người thay giày xong thì ngồi trong phòng khách. Người đại diện và Ngọc Bạch Y ngồi một bên, ba mẹ Ngọc cùng với chị Ngọc ngồi ở bên kia, Tô Vân Thiều, Tần Giản cùng với Bách Tinh Thần ngồi chung một bên.
Nói là xảy ra chuyện nhưng Ngọc Bạch Y lại chẳng hề sốt ruột, trong phòng khách còn có thêm ba cô cậu đồng lứa Ngọc Bạch Y, nhìn thế nào cũng thấy kỳ lạ.
Ba Ngọc là người lớn tuổi nhát, lại là phụ huynh nên ông ấy lên tiếng trước: "Có chuyện gì vậy?"
"Thật ra thì con cũng không hiểu cho lắm." Ngọc Bạch Y cười ngượng, khóe mắt liếc nhìn về phía Tô Vân Thiều, cậu ấy chính là thiên sư cấp bậc lão đại đó hả?
Người nhà họ Ngoc: "Để cháu nói." Tần Giản ke lại một lượt những chuyện xảy ra trong hôm nay, sau đó giới thiệu thân phận của Tô Vân Thiều: “Thân phận thiên sư và năng lực của Vân Thiều đã được chính phủ công nhận, cả nhà cứ yên tâm, mọi chuyện sẽ được giải quyết nhanh gọn thôi."
Nếu không phải Tô Vân Thiều chỉ mới mười bảy tuổi, trông vẫn còn trẻ con, không có sức thuyết phục lắm thì cậu ấy cũng không cần phải nói câu đó.
"Được chính phủ công nhận là sao?" Người đại diện hỏi.
Bách Tinh Thần nói: "Đội cảnh sát hình sự thành phố, các lãnh đạo cấp cao cùng với các ngành đặc biệt đều biết đến thân phận và công nhận bản lĩnh của cậu ấy."
Người nhà họ Ngọc âm thầm hit một hơi lạnh, trâu bò vậy sao?
Dù sao thì bọn họ cũng lớn tuổi cả rồi, đã trải qua nhiều chuyện, chỉ tham suy nghĩ ở trong lòng, riêng Ngọc Bạch Y không kìm được mà kinh hãi la lên: "Bạn cùng bàn của tớ thuộc hàng có máu mặt vậy luôn!"
Tất cả mọi người: "..."
Kể chuyện, giới thiệu xong xuôi hết rồi, Tô Vân Thiều nói thẳng vào vấn đề chính: "Nuôi quỷ nhỏ là cách gọi theo nước ta, còn theo nước T thì đây còn gọi là kumanthong, nghĩa là nuôi dưỡng thi thể của đứa trẻ tử vong một cách không bình thường, cụ thể như thế nào thì con không nói được."
Mọi người liên tục gật đầu, biết đến loại chuyện này chỉ làm ban đêm nằm mơ thấy ác mộng, không biết đến mới tốt.
Tô Vân Thiều nói tiếp: "Nước T tin rằng nuôi quỷ có số tuổi càng nhỏ thì hiệu quả càng mạnh mẽ, thế nên có không ít người đã cố tính phá thai để luyện chế quỷ nhỏ. Thai nhi chưa hình thành tâm trí, bị ba mẹ bỏ rơi, lại không được sinh ra một cách bình thường, bị hành hạ bởi luyện chế mà sinh ra oán khí ngút trời.
Năng lực của quỷ nhỏ là có hạn còn dục vọng của con người là vô hạn. Lúc mới mời về, quỷ nhỏ có thể giúp cho sự nghiệp của người mời trở nên vô cùng thuận lợi, nhưng khi năng lực của nó không đủ để đáp ứng dục vọng của người kia nữa thì có một số người sẽ yêu cầu chúng đi chiếm đoạt vận khí của người khác để mình hưởng dụng.”
Tô Vân Thiều đang nhắc tới chuyện "bị quỷ nhỏ cắn" cùng với "bị hút vận khí” mà cô đã nói đó.
Tần Giản coi như là được tiếp thu thêm kiến thức: "Nếu dùng cách tàn nhẫn như vậy để chế tạo ra quỷ nhỏ, những quỷ nhỏ day oán khí kia sẽ ngoan ngoan nghe lời sao?”
Đây cũng là điều mà người đại diện muốn hỏi. Lúc trước vì sự nghiệp của Ngọc Bạch Y mà anh ta đã mấy lần khuyên cậu ấy đi mời quỷ nhỏ về nhà. "Sao mà nghe lời được?” Tô Vân Thiều cười giễu nói: "Để xác định ai được lợi thì người đó phải lầy máu tươi của mình nuôi quỷ nhỏ, ngày ngày phải cung phụng, chăm sóc hết lòng, lòng tham của quỷ nhỏ cũng ngày một lớn, năng lực ngày càng mạnh, đến lúc không thể nuôi nổi hay không khống chế được nữa cũng chính là lúc bị cắn trả."
Bình thường Tô Vân Thiều lúc nào cũng hòa nhã. Đây là lần đầu tiên Bách Tinh Thần nhìn thấy cô lộ ra vẻ mặt ác cảm như vậy, có thể thấy cô chán ghét chuyện nuôi quỷ nhỏ này tới mức nào.
Nghe nói phải nuôi quỷ nhỏ bằng máu tươi, sắc mặt của người đại diện tái di vài phần. Anh ta chỉ biết việc mời quỷ nhỏ chứ không biết là phải dùng đến máu người để nuôi quỷ nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận