Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 377:

Chương 377:Chương 377:
Chuong 377:
Lời nói như vậy sáng nay ba quỷ sai mới nói ra, cả giọng điệu và lời thoại cũng là mượn lại từ lời của họ, cô không cần nỗ lực một chút nào.
Mau chốt là: Nghe còn rất có sức thuyết phục nữa.
Tuy chưa bao giờ đọc mấy loại tieu thuyết hay xem phim truyền hình như vậy, nhưng Trác Kinh Luân cũng có chút dao động.
"Anh, anh ở nước ngoài, nước ngoài sao lại có thứ kia được chứ? Ở đó chỉ cần một lời không hợp nhau là lập tức rút súng ra hỏi thăm rồi."
Tô Vân Thiều ngoắc ngoắc ngón tay về hướng các bạn nhỏ đang núp, các bạn nhỏ lập tức chạy ra, mồm năm miệng mười, trò chuyện rôm rả.
"Đã là độc thì chẳng phân biệt thời đại hay quốc gia đâu."
"Nổ súng giết người thì phải ngồi tù, dùng độc chỉ cần không có chứng cứ là có thể nhở nhơ tự do rồi."
"Đổi thành anh, nhất định anh cũng muốn được tự do thoải mái ở bên ngoài đúng không."
"Chẳng nhẽ anh thực sự bị người ta hạ độc chăng?”
"Nếu không phải như vậy, ai có thể bảo đảm sau này anh sẽ không bao giờ bị tái phát bệnh nữa." Các bạn nhỏ vây quanh Trác Kinh Luân, trái một câu, phải một lời, nghe có vẻ nói có sách mách có chứng, đến nỗi Trác Kinh Luân đã nảy sinh cảm giác mình có thể đã bị hạ độc thật.
Mơ mơ màng màng, không đủ tỉnh táo, bao gồm cả mất trí nhớ, đều có thể giải thích di chứng sau khi trúng độc.
Trong lúc bọn họ đang lừa đối Trác Kinh Luân, Bách Tinh Thần lặng lẽ lùi đến bên cạnh Tô Vân Thiều, dùng ánh mắt hỏi cô: Sao rồi?
Tô Vân Thiều lắc đầu: Quá kỳ lạ, khả năng phải tính toán quá nhiều, tạm thời không tìm ra manh mối.
Bách Tinh Thần suy nghĩ một chút, sau đó hạ thấp giọng hỏi: "Không thể bắm đốt ngón tay bói một chút, hoặc là dùng đôi mắt gì đó để xem một chút sao?
Tô Vân Thiều ra hiệu cho Bách Tỉnh Thần xem tay của mình, cô đang không ngừng bấm đốt ngón tay đây.
Cô đã tính ra các loại biến số qua sinh thần bát tự của Trác Kinh Luân, nhưng không có nổi một cái nào phù hợp cả.
Nói chuyện ở đây rất dễ bị người khác nghe được, Tô Vân Thiều vội vàng chuyển sang gõ chữ trên di động.
Tô Vân Thiều: [Tớ đã tính tất cả thời gian mặt trăng lên, trăng toả, trăng tàn mà anh ra có thể sinh ra, chỉ có một cái duy nhất tương đối phù hợp với ngày sinh, cho thấy anh ta phải chết yêu, nếu như miễn cưỡng cứu được cũng phải sống trong tình trạng người thực vật. 】
Bách Tinh Thần: 【 Rõ ràng là không trùng khớp với Trác Kinh Luân đang tung tăng nhảy nhót bây giờ, hẳn là không phải anh ta. ]
Tô Vân Thiều: [ Tớ tìm người khác tính hộ xem. ]
Người đầu tiên Tô Vân Thiều nghĩ đến chính là Hằng Thuật, trước kia, khi cô hỏi thời gian sinh ra của Trác Kinh Luân, ba Tô còn chẳng thèm hỏi xem cô muốn làm gì mà đã trả lời luôn.
Thời gian này, đúng là trùng hợp với que tính chết yêu sống trong trạng thái người thực vật nửa sống nửa chết mà Tô Vân Thiều đã tính ra.
Cô gửi toàn bộ tên ma Trác Kinh Luân đã từng dùng, tên đang dùng hiện nay, sinh thần bát tự và ảnh chụp của anh ta gửi cho Hằng Thuật, nhờ ông ta tính giúp mình.
Hằng Thuật trả lời được, rồi bam đốt ngón tay tới mười phút, rồi nhắn tin lại: [ Tôi bấm đốt ngón tay hai lần, kết quả tính ra đều rất kỳ quái, tôi dùng cả bàn tính mệnh tính qua hai lần nữa. Người này trước sáu tuổi bản mệnh biểu hiện sẽ chết yêu, đây vốn là số phận của anh ta, nhưng tới hiện tại anh ta vẫn còn sống, đến hai mươi mốt tuổi vẫn duy trì tướng mặt và mệnh cách chết yêu, nhưng một nửa bản mệnh lại cho thấy cơ thể của cậu ta rất khoẻ mạnh, thật sự không thể tưởng tượng được! }
Đến Hằng Thuật còn phải hoài nghi chính kết quả mà mình tính ra được, dùng cách bắm đốt ngón tay hay dùng cách tính mệnh cũng ra được bốn biến, đủ thấy được tướng mạo và mệnh cách của Trác Kinh Luân kỳ quái ra sao.
Tô Vân Thiều chuyển tiếp tin nhắn tới cho Diêm Vương, chỗ anh ta có thần khí là Số Sinh Tử, có thể kiểm tra được sinh tử của người trong nước.
Nếu Trác Kinh Luân phải chết vì bệnh nặng lúc còn nhỏ, vậy thì hồn phách hiện tại đang chiếm cứ thân xác của Trác Kinh Luân hẳn là của một người nước ngoài, như vậy thì trong quá trình hồn phách và thân xác dung hợp, diện mạo của anh ta mới dần dần giống như người nước ngoài, biến thành gương mặt giống con lai đến thế.
Tuy nhiên, khả năng dường như có thể xảy ra nhất này sau khi nhận được câu trả lời của Diêm Vương thì lại biến thành không có khả năng.
Diêm Vương nói: [ Chưa chết. ]
Tô Vân Thiều: ?
Vậy thì rắc rối rồi.
Diêm Vương Í Làm sao vậy? 】
Tô Vân Thiều: 【 Anh ta vốn là người nên chết nhưng lại không chết, mệnh cách một nửa chết trẻ, một nửa khỏe mạnh, rõ ràng là người Trung thuần chủng, tổ tiên ba đời không kết hôn với dân tộc thiểu số, nhưng sống ở nước ngoài mấy năm, càng lớn lên, lại càng trông giống người nước ngoài. }
Tô Vân Thiều: Í[ Em vốn tưởng rằng là đoạt xác hoặc là đổi hồn, hồn phách của người nước ngoài bám vào thân xác của người trong nước, nhưng anh lại nói là anh ta chưa chết, vậy suy đoán của em sai rồi. 】
Diêm Vương: Í Sao lại không dùng tới ấn Diêm Vương để xem hồn phách của anh ta? 】
Tô Vân Thiều: [ Đó là ấn Diêm Vương của anh. 】
Diêm Vương: Í Dùng đi. 】
Ấn Diêm Vương có rất nhiều cách sử dụng, căn cứ vào những khẩu quyết khác nhau, có thể xem được nhân quả, thấy được hồn phách, v. v... hai cách kể trên chính là cách mà Diêm Cương đã dạy cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận