Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1238:

Chương 1238:Chương 1238:
Chuong 1238:
Cô nghiêng mặt, môi nhẹ nhàng chạm lên má Diêm Vương: "Cảm ơn anh đã đập nồi dìm thuyền, cảm ơn các kế hoạch mà anh vạch ra, cảm ơn anh vẫn luôn ủng hộ em từ đẳng sau."
Vành tai trắng nõn của Diêm Vương dần đỏ lên. May đang là buổi tối, tai lại được giấu dưới mái tóc dài nên không lộ rõ.
"Em là người vợ mà anh đã chọn. Bọn họ là người nhà, là bạn bè của em thì cũng là người mà anh cần phải bảo vệ. Giữa hai chúng ta không cần nói lời cảm ơn."
Không ai làm không cho ai điều gì, nên không cần nói lời cảm ơn. Lâu Cảnh yêu ai yêu cả đường đi, tự nguyện trả giá, Tô Vân Thiều cũng sẽ không xem đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
"Cứu thế giới xong chúng mình kết hôn nhé."
Diêm Vương: 山
Tự dưng được cau hôn bất ngờ như thế làm cho Diêm Vương choáng váng. Đôi mắt phượng hẹp dài xinh đẹp trợn tròn, nhìn cô với vẻ ngốc nghếch giống như chẳng thể nào giải thích được tại sao đang êm đẹp mà tự dưng cô lại nói thé.
"Anh thế này tức là từ chối hả?" Tô Vân Thiều hỏi lại.
Diêm Vương: 山
Anh vội vàng phủ nhận: "Sao có thể? Anh cầu còn không được ấy chứ!”
Anh vừa dứt lời thì nhìn thấy ý cười lan tràn trong ánh mắt của Tô Vân Thiều, ngay lập tức nhận ra là mình đã trúng kế rồi.
"Xét thấy em nguyện ý gả cho anh, không thèm so đo với em.” Ngoài mặt, Diêm Vương tỏ vẻ rộng lượng chứ thật ra trong lòng đã hờn muốn chết.
Vì kiếp trước bị vợ giành mắt thế chủ động nên anh đã quyết tâm đời này sẽ đi trước một bước, cuối cùng vẫn chậm một chân, dỗi lắm đáy!
Không được rồi, trong lòng vẫn thấy dỗi lắm.
"Câu này của em cứ làm anh có cảm giác nói trước bước không qua ấy, hay là em rút về đi, đợi khi nào anh chuẩn bị xong nghi thức cầu hôn thật là long trọng thì em đồng ý lại, có được không?"
Hai người họ ở bên nhau tận hai kiếp, đã sớm tiến tới giai đoạn vợ chồng già cả rồi, lại còn trải qua một lần sống chết có nhau thì quan trọng nhiều đến hình thức làm gì nữa?
Tô Vân Thiều không thèm để ý đến mấy lời chống chế của anh, nói một câu làm anh tắt ngay: "Tối nay anh có ở lại đây không?”
Mặt Diêm Vương chuyển hồng ngay lập tức, nóng rực cả lên, ánh mắt mơ màng không dám đối diện với CÔ.
"Có." Nói tới vấn đề phá hủy thế giới thì ai cũng cảm thấy chuyện này vô cùng hoang đường, không thể nào tin tưởng được.
Trên thị trường đúng là có rất nhiều tiểu thuyết hay phim truyền hình, điện ảnh lấy đề tài tận thé, nhưng những thứ này chỉ là sự tưởng tượng của tác giả mà thôi, không ai liên hệ nó với thực tế, cũng không có ai tin tưởng việc thế giới sẽ bị phá hủy.
Đội trưởng của các nước sau khi quay về đều nhanh chóng báo cáo với cấp trên.
Đầu tiên là các đội trưởng thuyết phục cấp trên, sau đó là cấp trên đi thuyết phục cấp trên của mình, từ từ báo lên từng bậc từng bậc một, thậm chí còn gặp phải trường hợp một cấp trên ngay khúc giữa nào đó đã nghỉ ngơi, không nhận báo cáo nữa.
Khi người lãnh đạo tối cao của các quốc gia nhận được tin tức thì đã tầm sáng đến giữa trưa hôm sau, thậm chí còn có trường hợp lãnh đạo nghe được việc này vào giờ nghỉ trưa ăn cơm, do các thư ký và cấp dưới đã xem nó như chuyện cười mà kể cho nhau nghe.
Buổi sáng Tô Vân Thiều luyện công xong về phòng, Diêm Vương vẫn còn nằm trên giường, chăn kéo lên che tới cằm, thất thần nhìn trần nhà, giống như một con cá ướp muối không có ước mơ.
Hoàng cung vẫn chưa dọn vào ở được, nhóm yêu quái và Quỷ sai thì có chỗ ở riêng của mình nên đã dời ra ngoài, bạn của cô thì qua nhà trúc ở, vừa hay tiện cho hai người họ ngủ chung một phòng.
Cô dán một lá bùa yên tĩnh lên cửa, bên trong có xảy ra chuyện gì thì bên ngoài cũng không biết được.
"Anh không dậy nỗi hả?"
Vừa nói, Tô Vân Thiều vừa nhặt áo khoác màu đen rơi trên mặt đất lên, để qua một bên, bảo: "Quần áo anh rớt hết xuống đất rồi, anh muốn mặc đại chờ về tới điện Diêm Vương rồi thay đồ mới hay là em lấy một bộ của anh trai em qua cho anh?”
"Trong không gian của anh có đồ, anh còn cao hơn anh trai em, mặc đồ của anh trai em vào sẽ biến thành mặc quan lửng." Một tay Diêm Vương chống lên nệm, một tay khác khoác lên eo, bởi vì hành động này của anh mà cái chăn bị trượt xuống dưới, miễn cưỡng dừng lại trên eo, lộ ra một vài dấu vết trên ngực anh.
".. Đến mức này luôn hả?" Mắt Tô Vân Thiều giật nhẹ vì hành động quá khoa trương của người nào đó: "Anh có muốn... Đỡ eo, ưỡn bụng đi hai bước luôn không?”
"Lâu lắm rồi anh không rèn luyện nên xương cốt yếu đi." Diêm Vương mặt không biến sắc mà buông cánh tay đang chống eo xuống, vén chăn lên, để lộ toàn bộ dáng người.
Anh là kiểu người mặc đồ thì thấy gầy mà cởi đồ lại rất săn chắc. Lúc mặc kiểu áo rộng rãi thời xưa, chỉ có vòng eo thon gọn là hiện rõ vì có đai lưng siết chặt, nhưng một khi cởi quần áo ra sẽ thấy được cơ bụng săn chắc bên trong, hình dáng cơ bụng vô cùng xinh đẹp, suýt nữa là Tô Vân Thiều đã không nhịn nổi vươn tay ra vuốt ve rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận