Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 861:

Chương 861:Chương 861:
Chương 861:
Sau đó lại giải thích cho mọi người hiểu oán khí là gì và có ảnh hưởng ra sao.
Sau khi biết được có oán khí quá nhiều sẽ khiến gia đình sào sáo không yên, nghiêm trọng hơn còn ảnh hưởng tới tính mạng, may cô gái liền bắt đầu hoảng hốt.
"Không giấu gì đại sư, dạo gần đây tôi và bạn trai thường xuyên cãi nhau."
"Cô nói tôi mới phát hiện ra, tính tình của tôi dạo gần đây có hơi cục súc, nhìn ai cũng không thuận mắt, luôn muốn kiếm chuyện với mọi người."
"Làm sao đây? Chúng tôi sẽ không xảy ra chuyện chứ?"
"Đại sư, hay cô bán thêm cho tôi vài lá bùa bình an đi?”
Câu nói cuối cùng kia vừa thốt ra, đám chị em lập tức hiểu ra, liền tranh nhau đòi mua bùa bình an của Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều: "..."
Nếu đã dùng thân phận đại sư nhờ đám chị em này cung cấp tin tình báo thì cô cũng có thể bán cho họ một ít bùa bình an. Chỉ là số lượng bùa bình an còn lại trong túi của cô cũng không còn nhiều, số lượng nhiều nhất mà mỗi người đặt mua cũng chỉ có thể là một lá.
Tô Vân Thiều cũng không lấy tiền của bọn họ, sau khi đếm số lượng người cô liền lấy ra số lượng bùa bình an tương ứng rồi đặt ở trên bàn trà.
"Hai ngày nữa em rảnh sẽ vẽ thêm vài lá bùa bình an và em sẽ giao cho chị Tử Duyệt. Máy chị có thể hỏi chị ấy để lấy, còn mấy lá bùa này coi như là thù lao hôm nay em làm phiền máy chị. Sau khi trở về nếu mọi người còn có tình tiết nào muốn nói có thể liên hệ với chị Tử Duyệt, đồng thời em cũng mong ràng mọi người sẽ giữ bí mật về những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.”
Đám chị em: 2 2 2
Đám chị em cẩn thận hỏi: "Không thể liên lạc với đại sư sao?"
"Gần đây em còn có chút việc phải làm, nên cũng không tiện lắm." Lời nói của Tô Vân Thiều chính là sự thật, nhưng với đám chị em mà nói thì lại biến thành đại sư không muốn cho bọn họ phương thức liên lạc của bản thân.
Máy người họ nhận lấy bùa bình an rồi lục đục rời đi. Trong phòng chỉ còn lại Tống Như Băng, Bộc Tử Duyệt và Tô Vân Thiều.
Bộc Tử Duyệt nhìn về phía Tô Vân Thiều: "Vân Thiều, cả ngày hôm nay chị vẫn chưa nhìn thấy em lấy điện thoại ra xem."
"Tam thời không cần." Tô Vân Thieu dặn dò Bộc Tử Duyệt: "Chị Tử Duyệt, nếu máy chị ấy có việc muốn nói với chị, chị có thể nói chuyện riêng với Y Y hoặc gửi tin nhắn vào trong nhóm, đừng cố gắng tìm em hay liên lạc với em, còn về phần bùa bình an thì em cũng sẽ thông qua Y Y hoặc anh trai của em để đưa cho chị."
Bộc Tử Duyệt càng nghe mấy lời này càng cảm thấy không đúng: "Vân Thiều, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?"
Tô Vân Thiều có chút khó xử, nói bớt lại một chút thì Bộc Tử Duyệt nghe không hiểu, hơn nữa sẽ còn lo lắng, nhưng nếu nói nhiều thì e rằng cô ấy sẽ càng lo lắng hơn.
Tống Như Băng nhìn ra sự khó xử của cô, vậy nên liền liếc mắt ra hiệu cho Bộc Tử Duyệt. Không phải Bộc Tử Duyệt không nhìn ra, chỉ là cô ấy quả thật rất lo lắng cho Tô Van Thiều.
"Được rồi, chị không hỏi nữa, nhưng em phải chú ý an toàn đấy."
Sau khi bàn bạc xong những chuyện liên quan, Tô Vân Thiều liền đi trước.
Cô vừa đi, Tống Như Băng liền bám lấy Bộc Tử Duyệt bắt đầu hỏi: "Trước đây tớ hỏi cậu là vị đại sư nào vẽ bùa bình an mà hữu hiệu đến vậy, cậu còn giấu tớ không chịu nói, hoá ra là vị đại sư trẻ tuổi này, thật sự không đủ sức thuyết phục mà."
"Vân Thiều thật sự rất lợi hại." Tô Vân Thiều cũng không nói không thể nhắc tới chuyện của đại hội Huyền môn nên Bộc Tử Duyệt đã nói ra tất cả. Mặt khác, Tô Van Thiều đã gọi xe trở về nhà.
Thời tiết hôm nay rất đẹp, mẹ Tô dắt theo mấy bé yêu quái vào trong vườn chơi xích đu. Vừa nhìn thấy con gái trở về thì vui mừng vẫy vẫy tay: "Vân Vân, con đã về rồi à."
Vừa cất tiếng gọi, Viên Viên lập tức nhảy từ trên xích đu xuống, sau đó cùng Nhu Mễ chạy với tốc độ hơn trăm mét xông về phía Tô Vân Thiều.
Trong nhà nuôi nhiều động vật thuộc danh sách bảo vệ của quốc gia nên không thể để người dân xung quanh phát hiện ra có gì đó khác thường, Tô Vân Thiều đã thêm một ảo trận vào bên trong trận pháp trước kia. Nếu không đi vào trong nhà họ Tô mà chỉ đứng ở bên ngoài thì sẽ chẳng một ai có thể nghe thấy hay nhìn thấy bất cứ sự khác thường nào. Vậy nên người trong nhà và mấy bé yêu quái cũng có thể nô đùa thỏa thích mà không phải sợ bị ai đó nhìn thấy.
Tô Vân Thiều ngồi xổm xuống, mỗi tay ôm một đứa vào lòng.
"Mẹ, mẹ từng nghe nói đến thâm mỹ viện Hương Nhã chưa?"
Cuộc sống thường ngày của các quý phu nhân chỉ xoay quanh đi dạo và mua sắm, còn số lần đến các trung tâm, thẳm mỹ viện làm đẹp dưỡng sinh thì nhiều không ke siết. Nhưng đối với thẳm mỹ viện này mà nói, mẹ Tô thật sự không có lấy một chút ấn tượng.
Ngược lại là Viên Viên đang ngồi trong lòng cô lại giơ móng vuốt trước: "Viên Viên biết! Di cũng nhận được lời mời nhưng phải chăm sóc bọn em nên mới không đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận