Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 751:

Chương 751:Chương 751:
Chương 751:
Tất cả những cảm xúc và ký ức tiêu cực đều được Thiện Nhi áo đỏ tiếp thu cả, bởi vậy khi cô ấy có thể hoạt động, cô ấy đã nhân dịp tai họa do cổ trùng gây ra ở trong thôn mà giết chết sạch đám người đã ức hiếp Thiện Nhi lúc trước.
"Để cho bọn chúng bị cổ trùng cắn chết, đơn giản biết bao nhiêu cơ chứ?" Hai mắt Thiện Nhi áo đỏ sáng bừng bừng, khoa tay múa chân mà nói: "Không phải bọn chúng thích bắt nạt, ức hiếp người khác hay sao? Thế là tôi khiến bọn họ thân bắt do kỷ mà chà đạp lẫn nhau, chặt đứt công cụ phạm tội của bọn chúng, cắt nát trước mặt bọn chúng, để cho bọn chúng bị cổ trùng ăn dần ăn mòn khi còn đang thanh tỉnh."
Tất cả những người đàn ông có mặt trực tiếp ở đó đều cảm thấy dưới thân lạnh ngắt, tay chân lập tức nhũn ra, tự dưng thấy hơi nhức nhức.
"Sao nào?" Thiện Nhi áo đỏ như thể một đứa bé mới phát hiện ra món đồ chơi mới: "Có phải rất tuyệt không?”
Tô Vân Thiều: "..."
"Thế ba mẹ của Thiện Nhi thì sao?"
"Bọn họ ấy hả? Thật không may làm sao, bọn họ đã bị cổ trùng cắn chết trong lúc tôi đang hôn mê." Thiện Nhi áo đỏ bĩu môi: "Tôi vẫn chưa được ra tay xả giận nữa." "Tôi không phản đối chuyện cô dày vò bọn họ, nhưng tới mức độ này thì đã vượt qua mức độ xác định nhân quả rồi, bảo sao mùi máu tanh với nghiệp chướng trên người cô lại nặng như thế."
Nghe hết cả quá trình, Tô Vân Thiều cũng không xác định được lưới trời lồng lộng của Thiên Đạo có cho lọt qua không nữa: "Nếu như cô ra tay với ba mẹ ruột thì còn nguy hiểm hơn nữa đấy."
"Thôi cô đừng nghĩ làm sao để cứu tôi nữa." Thiện Nhi áo đỏ ởi chân trần đá đá hòn đá nhỏ, vừa nãy cô ấy còn kích động kể lại quá trình báo thù của mình, lúc này lại quay về dáng vẻ chán muốn chết.
"Lúc sét trời đến, cô chỉ cần bảo vệ Thiện Nhi ngốc là được rồi. Tôi đã giết nhiều người và quỷ đến như thế, không còn đường cứu chữa nữa. Chúng ta đều biết Thiên Đạo sẽ không cho phép tôi được sống sót, cứu lấy tôi chỉ làm cô thêm phiền mà thôi."
"Chưa chắc đã thế đâu." Tô Vân Thiều và Thiện Nhi áo đỏ đều không phải là Thiên Đạo, không biết Thiên Đạo sẽ đưa ra quyết định như thế nào: "Sao cô không thử xem thế nào mà đã từ bỏ rồi vậy?"
Thiện Nhi áo đỏ nói: "Tô Vân Thiều, không phải là cô muốn nhận Thiện Nhi ngốc về làm quỷ sai hay sao? Cô nhận con bé về đi, con bé có thể làm giúp cô được nhiều chuyện đó. Sau khi giải quyết xong chuyện ở thôn Cổ, con bé mà không đi theo cô thì con bé cũng chẳng có chỗ mà đi. Với tính cách ngốc nghếch đó của con bé mà không đi theo cái người nhiều tâm nhãn không khác gì cái sàng như cô thì dễ bị người và quỷ bắt nạt lắm."
Tô Vân Thiều: ?3?
Không phải, cô nói qua nói lại đã đủ rồi, sao còn công kích cá nhân nữa thế?
Thiện Nhi đồng ý làm quỷ sai cho Tô Vân Thiều, nhưng mà chuyện của Thiện Nhi áo đỏ thì không dễ giải quyết tí nào.
Nếu như lúc xảy ra chuyện mà cô ấy giết người thì còn có thể được xem là tự vệ, nhưng chuyện đã qua lâu như vậy rồi mới quay lại hành hạ hung thủ tới chết thì bị tính là giết người rồi, phải chịu sự trừng phạt của Thiên Đạo.
Mặc dù lúc đó Thiện Nhi có lý do là do gặp chuyện bất ngờ nên phải rơi vào trạng thái ngủ say, không thể tỉnh lại để trả thù ngay, chỉ có thể chờ sau khi tỉnh lại mới có thể báo thù được, nhưng không ai có thể dám chắc rằng Thiên Đạo có xem xét cả tình huống đó không.
"Nếu cô đã lo lắng cho con bé thì cô càng phải nỗ lực để sống, ở bên cạnh con bé để chăm sóc cho con bé chứ."
"Chắc là do tôi sống lâu quá nên cảm thấy chán quá rồi, tôi không tìm được lý do gì để sống nữa cả." Thiện Nhi áo đỏ không biết việc một con quỷ sống hơn bốn trăm tuổi như mình đi bàn bạc chuyện này với một cô gái mới mười bảy tuổi thì có tác dụng gì không, chỉ là do có người hỏi nên cô ấy trả lời lại mà thôi.
Có lẽ là do cảm thấy mình sắp chết rồi, không có gì cần phải giấu giem chỉ nữa cho nên Ngạc Nhi mới nói nhiều hơn như vậy.
Tô Vân Thiều thì khác. Cô còn có rất nhiều chuyện muốn làm, còn có rất nhiều người mà cô muốn bảo vệ.
Tô Vân Thiều chưa bao giờ cảm thấy sống là một chuyện nhàm chán, nếu như thế giới này được hòa bình thì cô sẵn sàng tìm một nơi hẻo lánh để sống một cuộc sống dưỡng lão ôm mèo và chơi với chó, như thế thì sẽ càng tốt hơn.
"Ngạc Nhi, nếu cô không cần cái mạng của cô thì hãy để tôi dùng nó thay cô đi. Nếu như cô không tìm được lý do gì để tiếp tục sống thì hãy giao nó cho tôi, hãy ở bên cạnh tôi, tôi sẽ cho cô thấy được thế gian này đẹp và thú vị đến nhường nào."
Thiện Nhi áo đỏ: 222
Bạn cần đăng nhập để bình luận