Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 944:

Chương 944:Chương 944:
Chương 944:
Tần Giản và Lôi Sơ Mạn mới bên nhau chưa lâu, đang trong đỉnh cao của thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, bọn họ không cảm thấy bản thân mình sẽ thích người khác trong thời gian này, nhưng nếu thật sự có hoa đào nát nào đó đến thì rất phiền hà nên cũng gật đầu.
Tần Giản nhận lấy việc báo cáo tiến độ: "Mấy ngày cậu không ở đây thì việc tớ và Mạn Mạn yêu nhau khá là lớn, thứ hai là Tinh Tinh đại biểu trường học tham gia cuộc thi vật lý, quen rồi thì không cảm thấy gì cả. So với mấy cái này, chúng tớ càng muốn biết cậu đã làm cái gì hơn.” Ánh mắt của mấy người bạn này sáng rực, cho dù bọn họ đã biết được không ít chuyện từ chỗ của Cao Nhiên, Tô Y Y và Tô Húc Dương cũng nói một chút ở trong nhóm, nhưng dù sao bọn họ vẫn muốn biết nhiều hơn.
Tô Vân Thiều rất rõ bọn họ có lòng tám chuyện rất lớn nên trước khi tới đã chuẩn bị xong rồi.
"Lúc tham gia đại hội Huyền môn thì Nguyễn Mai vẫn luôn đi theo tớ, bao giờ nghỉ trưa thì để cô ấy kể chuyện cho may cậu đi."
"Được!" Mấy người đều cười lên.
Chuông chuẩn bị vào học vang lên, mấy người tự trở về chỗ ngồi của mình, Bách Tinh Thần ngồi ở bàn trên quay đầu xuống hỏi: "Mọi chuyện có thuận lợi không?”
Tô Vân Thiều: "Thuận lợi."
"Vẫn còn chuyện gì khó giải quyết à?"
"Vẫn có thể giải quyết được."
Qua mấy câu ngắn ngủi, Bách Tỉnh Thân biết cô không sao, nhìn cũng không giống dáng vẻ đang cậy mạnh thì cũng yên tâm.
Lúc tham gia đại hội Huyền môn, Tô Vân Thiều đột nhiên mắt tích một khoảng thời gian, nhìn thấy người vẫn còn nguyên vẹn không vấn đề gì mà trở về thì cậu ta cũng không cần phải hỏi thêm gì nữa.
Chuông vào học vang lên, tiết đầu tiên là tiết toán.
Tô thiên sư mở quyển sách vô cùng lạ lam này ra, nghe nội dung giáo viên đang giảng: "..."
Địa vị học tra* của cô có thể phải hạ thêm một cấp nữa rồi.
**“*“học tra: học sinh có học lực kém
Khả năng bắm đốt ngón tay của cô không tệ, theo lý thì phương diện toán học của cô sẽ không quá kém, chẳng qua từ khi sống lại đến nay cô thật sự chưa từng nghiêm túc học tập.
So với việc học tập và thi đại học chỉ có thể có lợi cho mình, cô càng quan tâm đến cả nhân gian và địa phủ hơn.
Cho dù ký ức hỗn loạn của đời trước vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, cô cũng có thể căn cứ vào những dấu vết hiện tại đã lộ ra để đoán được rốt cuộc đời trước Cố Phóng đã khuấy đảo địa phủ đến gió tanh mưa máu nhường nào.
Mà thôi.
Tô Vân Thiều làm hai việc cùng lúc, vừa nghe nội dung bài giảng lạ lẫm của giáo viên toán học, vừa nghĩ tới việc lát nữa sẽ vẽ bùa bình an cực phẩm cho các bạn nhỏ.
Đây mới là mục đích chính của việc hôm nay cô đến lớp.
Đương nhiên cũng là để nâng cao số điểm chuyên cần ít ỏi đến thảm thương của chính mình.
Vừa đến giờ nghỉ trưa mọi người đã mau chóng chạy về phía phòng ăn. Cửa phòng bao vừa đóng lại, Tô Vân Thiều dán ngay một lá bùa cách âm lên trên cửa, sau đó bảo Tần Giản nằm sắp ở trên ghé, lộ cánh tay ra.
Tần Giản không biết Tô Vân Thiều muốn làm gì, nhưng tin tưởng Tô Vân Thieu sẽ không hại mình nên cậu ta chẳng hỏi lấy một câu mà làm theo lời cô nói, hoàn toàn không nhìn thấy ánh mắt đồng tình của Tô Y Y.
Mọi người ở đây cũng chỉ có Lôi Sơ Mạn và Bách Tinh Thần phát hiện ra, người trước là vì sự nhạy bén của con gái trong thời kỳ yêu đương đối với ánh mắt của người khác giới đặt lên người bạn trai mình, người sau là vì bản thân cần thận nên phát hiện. Khi hai người còn đang nghi ngờ thì nghe thấy âm thanh "Á..." thảm thương của Tần Giản: "Vân Thiều, cậu đang mưu sát à? Đau đau đau...”
Dù miệng có gào thét thê thảm hơn nữa thì cậu ta cũng không hành động lung tung, không dám ảnh hưởng tới nét bút đang vẽ trên cánh tay mình của Tô Vân Thiều.
Tô Vân Thiều bận vẽ bùa không rảnh mà trả lời lại cậu ta nên Tô Y Y là người đứng ra nói chuyện
"Không phải lúc trước đã nói với mọi người rồi à, chị không liên lạc với mọi người, cũng không để mọi người liên lạc với chị là vì đề phòng có người bắt mọi người lại ép hỏi tung tích của chị ấy. Bây giờ bắt được người nhưng boss sau màn vẫn còn, đúng lúc chị có thể vẽ bùa bình an cực phẩm nên đã sắp xếp vẽ cho mọi người.
Có hai chữ cực phẩm này, ai nghe thấy cũng biết đây là đồ tốt, Tần Giản không kêu gào nữa.
Lôi Sơ Mạn thấy cậu ta đau tới đầu đầy ma hôi thì có chút đau lòng, sợ quấy ray việc vẽ bùa của Tô Vân Thiều, cô ấy cũng chỉ có thể dùng ánh mắt động viên cậu ta một chút, Tần Giản nhân cơ hội này trao đổi ánh mắt với cô ấy, bắt đầu liếc mắt đưa tình, nhìn đến nỗi các bạn đều cạn lời.
Để dời lực chú ý của bọn họ, Nguyễn Mai dùng cách kể chuyện trầm bổng lên xuống thuật lại chuyện của thẩm mỹ viện Hương Nhã cho mọi người nghe.
Máy người nghe mà nhíu chặt mày, thử nhớ lại xem trong nhà mình có ai từng đến đó hay không. ... Hình như là có thật? ÁI
Bạn cần đăng nhập để bình luận