Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 165:

Chương 165:Chương 165:
Chương 165:
"Tai nạn xảy ra vào nửa tháng trước, vốn dĩ ngày nào cũng xảy ra chuyện lại còn dính đến cả mạng người, sau khi phong tỏa vài ngày thì công trường lại bắt đầu đi vào hoạt động thì lại không làm sao, cũng không biết họ đã làm cái gì nữa. Vân Thiều, chuyện này có liên quan tới phong thủy không?"
"Không nhìn thấy tận mắt thì không thể xác định được là tại sao." Tô Vân Thiều lại chú ý tới một ý khác hơn: "Tại sao chỗ đó lạ có một tòa nhà chưa xây xong?”
"Cái này thì tớ biết!" Lôi Sơ Mạn đã từng nghe ba cô ấy nhắc tới: "Tai nạn bắt đầu từ ngày đầu làm móng ở chỗ đó rồi. Hôm trước đào phải ổ rắn, hôm sau gặp động vật chết, hôm sau nữa công nhân xảy ra chuyện. Chuyện này nghe rất ma quỷ nên chẳng mấy chốc họ cũng không dám tiếp tục xây dựng nữa, chỉ có thể bỏ hoang nơi đó."
Ngọc Bạch Y thở dài: "Lá gan Vương tổng kia lớn thật đấy, không hồ là vợ chồng mượn gan trời."
"Phụt!" Mọi người đều bật lên cười ha hả.
Tô Vân Thiều không cười nổi: “Tớ đi xem sao."
Tòa nhà bỏ hoang liên tục xảy ra chuyện bỗng gió yên sóng lặng làm cô ấy không yên. Tần Giản còn rất nhiều điều muốn nói nhưng thấy cô như thế thì chỉ có thể nuốt ngược lại vào trong lòng, đi cùng với Tô Vân Thiều đến tòa nhà bỏ hoang đó kiểm tra.
Nhóm bọn họ đông người lại còn kéo nhau tới kiểm tra công trường nhà người ta. Nhiều người thì càng nổi bật. Cuối cùng họ quyết định để Tần Giản cùng với Bách Tinh Thần sẽ đi cùng, còn những người khác sẽ ngồi chờ trong phòng của nhà hàng, kiểm tra qua video được gửi lên nhóm.
Tới nơi, đầu tiên là Tô Vân Thiều kiểm tra phong thủy xung quanh tòa nhà bỏ hoang này.
Khu vực có tòa nhà đang xây dựng dở dang này đã bị phong tỏa do thường xuyên xảy ra tai nạn, khu vực khép kín, vắng lặng. Nhưng mà khu vực dân cư cùng với trung tâm mua sắm, các cơ quan tương quan được xây dựng trước đó thì nhân khí thịnh vượng, không có vấn đề gì về phong thủy cả.
Thật ra thì phong thủy không có mơ hồ khó hiểu như mọi người vẫn tưởng, không cần phân biệt bè phái gì, theo nguyên tắc chỉ cần cân bằng âm dương với ngũ hành là được.
Nói mấy cái này đám Tần Giản nghe cũng không hiểu nên Tô Vân Thiều chỉ nói sơ qua.
"Phong thủy thật ra chính là khảo sát hoàn cảnh tự nhiên xung quanh một địa điểm, sau đấy thì sử dụng và cải tạo hợp lý. Bao quanh nơi này là sông núi, có tầm nhìn rộng, môi trường sống tốt đều liên quan tới kiến thức địa chất học và cảnh quan môi trường. Kiến trúc hiện đại và khối hộp thống nhất, hầu hết đều có chiều quay từ bắc về nam, không có kiến trúc chọc trời, liên quan tới mảng kiến thức của kiến trúc học, sinh thái học.”
Mọi người: "..."” Cứ tưởng được học một khóa học về phong thủy Huyền môn mà sao nghe xong lại thành môn học tự nhiên về kiến trúc hiện đại thế này?
Vốn dĩ Tần Giản cho rằng cậu ấy, Ngọc Bạch Y với Tô Văn Thiều đều là những học sinh cá biệt, giờ thì một người chăm chỉ đi học diễn xuất, người kia lại là một học sinh giỏi môn học tự nhiên nhưng thích giấu nghề, bỏ mặc cậu ấy lại một mình, tự run ray trong chính danh xưng "học sinh cá biệt".
".. Vân Thiều, đi xem phong thủy mà còn phải học nhiều thứ như thế cơ à?"
Sao nghe chuyện học phong thủy còn mệt mỏi hơn chuyện học chín môn để thi vào đại học thế nhỉ?
"Cũng OK mà, nó thú vị lắm!" Tô Văn Thiều không nhận ra mình đã đâm một nhát dao vào lòng của một học sinh cá biệt là Tần Giả : "Phong thủy thiên về mượn thế, mượn thế của địa lý xung quanh, mượn hoàn cảnh nhân văn. Cùng là nhà nhưng bên trong các nhà biệt thự họ lại bố trí những trận phong thủy khác nhau..."
Nói được một nửa, Tô Vân Thiều thấy Tần Giản bỗng khom eo tay ôm ngực, bày ra dáng vẻ vô cùng đau đớn nên quan tâm hỏi: "Cậu sao thé?"
"Không sao đâu." Bách Tinh Thần cười nói: "Ánh sáng của học bá chói lọi quá làm cậu ấy mặc cảm ấy mà."
Tần Giản thầm nói trong lòng: Tỉnh Tỉnh, cậu đúng là anh em tốt của tớ, chuyên găm cho tớ mấy nhát dao ngọt xớt hài
Cậu ấy ôm lấy trái tim bị tổn thương đang đau âm ï, che dấu nỗi lòng nói: "Dạ vâng, tớ đang đau khổ vì học dốt không thuốc chữa đây."
Tô Văn Thiều: ".." Diễn viên gạo cội đây rồi.
Ba người họ đứng xa xa nhìn tòa nhà xây dựng dang dở kia. Không phải là họ không muốn đi vào trong mà vì tất cả những lối vào đều đã bị khóa lại, chỉ mở cửa cho xe chở vật liệu đi vào, còn người ngoài thì không được vào.
Nào có công trường nhà ai nghiêm ngặt như thế này chứ? Nhìn là biết có vấn đề rồi.
Ban ngày ban mặt bọn họ cũng không thể trèo tường vào công trường được, chỉ có thể quay về nhà hàng trước.
Vốn định để tối sẽ đến thêm chuyến nữa, kết quả tầm giờ cơm tối, mẹ Tô gọi điện bảo hôm nay ba Tô về ăn cơm, gọi hai chị em mau về nhà nên họ không thể làm gì khác hơn, đành để ngày hôm sau rồi tính.
Tô Vân Thiều không biết nhiều về công ty của ba Tô, cũng không hỏi nhiều về nó, cô nhìn sắc mặt ba Tô là biết tình hình kinh doanh của công ty cũng không tệ. Hơn nữa bình thường ba Tô hay di xã giao bên ngoài, không thể thường xuyên về nhà ăn cơm được.
Ngày có ba Tô về nhà ăn cơm, Tô Húc Dương sẽ tranh thủ trốn học, chạy từ trường đại học để về nhà, cô và Tô Y Y thì càng khỏi cần phải nói.
Tối nay, tâm trạng của ba Tô không tôi, còn khui hẳn một chai rượu vang đỏ uống với mẹ Tô.
Tô Văn Thiều và Tô Y Y thì lấy nước trái cây cụng ly với ba mẹ Tô. Tô Húc Dương bảo mình lớn rồi cũng muốn uống rượu, nhưng bị Tô Văn Thiều liếc cho một cái thì phải ngoan ngoãn nghe lời như chó con thôi.
Ba mẹ Tô cười nói: "Nhà này có chị cả rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận