Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1121:

Chương 1121:Chương 1121:
Chuong 1121:
Bút lông, mèo con, đứa trẻ, chiếc chuông đều tram mặc, các học sinh cũng không dám hỏi cứ tiếp tục như vậy sẽ có hậu quả gì, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết không có khả năng là chuyện tốt.
Tô Vân Thiều thay đổi đề tài: "Tớ không phải là học sinh của trường này, nhưng đã tới đây hai lần, hai lần trước cũng không phát hiện nơi này có oán khí nồng đậm như vậy, là đã xảy ra chuyện gì sao?"
Chiếc chuông leng keng rung động, dường như là đang nói cái gì đó.
Bút lông lắc lắc thân bút, viết: 【 Quả chuông này rất lâu trước kia bị một học sinh đánh rơi ở trong sân trường, trải qua rất nhiều năm, trước đây trong trường học có máy lệ quỷ sẽ hấp thu toàn bộ oán khí ở xung quanh đây, về sau không thấy mấy lệ quỷ đâu nữa, oán khí liền bị chiếc chuông này hấp thu. ]
Đây là đang nói tới Phương Vĩ và ba con quỷ học bá, Tô Vân Thiều, Bách Tinh Thần, Hứa Đôn trong lòng đều biết rõ điều này.
Các nam nữ sinh này là học sinh vừa mới nhập học trong năm nay, lại không cùng các đàn anh đàn chị đóng phí bảo vệ cho lệ quỷ, cũng không biết trường học đã xảy ra chuyện gì, nghe nói nơi này nguyên lai còn có lệ quỷ, từng người một sợ tới mức khuôn mặt nhỏ tái đi.
Học sinh và giáo viên trong trường cho dù sinh ra oán khí nhiều hơn nữa, cũng không đến mức tạo thành một cái kết giới, Tô Vân Thiều hoài nghỉ trong đó còn có chuyện khác: "Còn chuyện gì nữa không?”
Đứa bé y y nha nha nói liên tục, cuộn len cũng lăn tới lăn lui, bút lông phiên dịch: "Bọn họ cũng không phải là người trong trường, chỉ là bị oán khí bên này hấp dẫn."
Tô Vân Thiều: "Vậy còn cậu thì sao?"
Bút lông do dự một chút: [ Thật ra tôi bị một món đồ trong trường hap dẫn tới đây, trước khi tới còn tỉnh tỉnh mê mê, sau khi tới liền thay đổi. Tôi cũng không biết cô có thể hiểu ý của tôi hay không, chính là cái loại cảm giác đầu óc chợt thông suốt và rộng mở. ]
Tô Vân Thiều thấy nó miêu tả có điểm giống như dấu hiệu của yêu quái sau khi được đặt tên, liền nói: "Có phải lúc đầu là cảm giác nghĩ cái gì cũng mơ hồ, nhưng sau khi đến đây thì suy nghĩ trở nên rất thông thuận, đúng không”
Bút lông mãnh liệt gật đầu: [ Đúng vậy! ]
Tô Vân Thiều: "Vậy kết giới nơi này là từ đâu tới?”
Bút lông chợt tỉnh táo lại, thân bút nghiêng sang một bên, gõ ở trên mu bàn tay Tô Vân Thiều:
[ lời thật lòng không phải chỉ hỏi một câu thôi sao? Cô đã hỏi bao nhiêu câu rồi? Cô phạm quy. 】
Tô Vân Thiều: "..."
"Phóc". Đây là lần đầu tiên trong đêm nay các học sinh chứng kiến Tô Vân Thiều bị thua thiệt, lại còn bị chính bút lông từng hai lần bị mình làm cho cứng họng, không biết vì sao lại có chút vui vẻ.
Vốn tưởng rằng Tô Vân Thiều hiểu được nhiều như vậy, cảm giác khoảng cách giữa cô với bọn họ là quá xa, ngược lại bây giờ mới giống như là bạn cùng lứa tuôi.
Tô Vân Thiều sờ sờ mũi, đúng là tại cô quá sốt ruột dò xét tình huống mà làm trái với quy tắc trò chơi.
Nhưng con người mà, đó là chủng tộc hiểu được mi lực của ngôn ngữ nhất.
"Các cậu tùy tiện mà làm ra tất cả những thứ này, trước đó cũng không nói rõ quy tắc trò chơi, ai biết các cậu có đang muốn tính toán hại người hay không chứ? Tớ chỉ muốn hỏi thăm rõ ràng để sớm phát hiện các cậu không có lòng hại người để có thể chơi thật vui vẻ sao?”
Mèo, chiếc chuông, cuộn len đều cảm thấy có đạo lý, bút lông nghe thì cảm thấy đúng là như vậy, lại giống như là đang ngụy biện. Nếu như nó có mắt, lúc này đã vì hồ nghi mà đánh giá Tô Vân Thiều nhiều lần, luôn cảm thấy con người này không có ý tốt.
Tô Vân Thiều sống hai đời, ở cái tuổi này cũng không thật sự muốn cùng các bạn nhỏ chơi trốn tìm hay ném khăn tay.
"Đúng rồi, tớ có thể hỏi một van đề nữa không, vì sao mèo vừa kêu thì ánh đèn ở ba tòa nhà dạy học đều tắt?"
Bút lông: [ Tiếng mèo kêu là tín hiệu, chơi trốn tìm trong bóng tối càng thêm kích thích. ]
Các học sinh: "..."
Tô Vân Thiều phụ trách công việc hỏi thăm, Bách Tinh Thần và Hứa Đôn phân công hợp tác, đem toàn bộ tình báo biết được trước mắt thông qua tin nhắn mà gửi cho Cao Nhiên.
Một người biên tập nhiều văn bản như vậy thật sự không kịp, lien dựa theo thứ tự đánh số để biên soạn, để Cao Nhiên căn cứ vào số thứ tự mà xem.
Chờ anh ta hiểu được đến cùng đã xảy ra chuyện gì ở trong ngôi trường kia, mức độ nguy hiểm cũng không cao, thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, sau đó cùng Tô Vân Thiều thương lượng phương pháp giải quyết.
Cao Nhiên: 【 Em dự định để cho bọn nó tự mình hủy kết giới, hay là dùng sét trời phá vỡ? Nếu bọn nó chỉ muốn chơi trò chơi cùng với các bạn học sinh, thì lực sát thương hẳn sẽ không quá lớn. ]
Tô Vân Thiều: [ Em đã dùng bùa nói thật, những lời bọn nó nói đều là nói thật, tốt nhất vẫn là để cho chính bọn nó tự hủy bỏ, nếu dùng sét trời phá vỡ thì sẽ gây ra động tĩnh quá lớn, không che giấu được. ]
Bạn cần đăng nhập để bình luận