Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 136:

Chương 136:Chương 136:
Chương 136:
Cô vốn cho rằng là người lạ tới nhà ở nên Tô Y Y cũng cần thời gian để tìm hiểu và làm quen, nhưng bây giờ nghĩ lại... Chỉ sợ là do những tin đồn linh tinh này.
"Cảm ơn cậu."
"Không có chi, nhớ thứ mà tớ nhờ cậu làm."
"Tớ đang làm đây."
"Tớ rất chờ mong nó." Bách Tỉnh Thần cười cúp điện thoại.
Tô Vân Thiều đặt điện thoại xuống, đi đến cách vách gõ cửa.
Tô Y Y vui vẻ mở cửa cho cô vào phòng: "Chị, ngày mai hai chị em mình chung một nhóm, dù đi đâu chị cũng không được bỏ lại em nhal”
Tô Van Thiều "ừm" một tiếng, sau đó nói ra mục đích cô sang đây: "Em có nghe được tin đồn về hai chị em chúng ta đang lan truyền trong vòng không?"
"Hả, đến giờ mà vẫn còn đang lan truyền sao?" Tô Y Y không thể tin chớp chớp mắt: "Chị em chúng ta tốt đến mức thiếu chút nữa mặc chung một cái quần luôn rồi, bọn họ còn nghĩ chúng ta muốn giành công ty với tranh giành chồng chưa cưới nữa à?”
Xem ra là biết rồi.
Tô Vân Thiều: "Em biết từ khi nào?”
"Không lâu sau khi em biết mình không phải là con gái ruột của ba mẹ." Tô Y Y tính thử thời gian: "Khoảng cỡ bốn tháng trước ấy."
Tô Vân Thiều mới trở lại chưa đầy một tháng, cho nên những tin đồn thất thiệt đó đã quanh quần bên tai Tô Y Y ròng rã suốt mấy tháng trời.
"Em tin không?”
Thân thể Tô Y Y thoáng cứng đờ, sau đó cô ấy nở nụ cười ngượng ngùng, chìa ngón cái với ngón trỏ ra, mở rộng sau đó làm động tác ném đi.
"Em thề, em chỉ tin có chút xíu thôi Thật mà chị, sau khi chị em mình thật sự tiếp xúc với nhau em cũng biết những tin đồn đó chỉ là tin đồn mà thôi.
Tuyệt đối không thể tin!" Tô Van Thiều thở dài, Tô YY sợ chị gái buồn nên vội vàng nói: "Sau khi chị trở về, ba mẹ và anh trai đối xử tốt với chị nhưng cũng không có phớt lờ em, họ còn muốn đối xử với hai chị em mình càng tốt hơn nữa kìa, chị có bạn bè của chị, không hề có ý gì với Phó Diệp, hoàn toàn khác với lời đồn chị muốn giành ba mẹ với chồng chưa cưới của em, nên chắc chắn em sẽ không tinI"
Tô Vân Thiều xoa xoa thái dương đang đau nhói, sâu sắc nhận ra trách nhiệm làm chị của cô quan trọng như thế nào, cô em gái này của cô quá dễ lừa.
"Chị về phòng đây, em ngủ sớm một chút đi."
Sau khi Tô Vân Thiều rời đi, Tô Y Y ôm con búp bê xoa xoa vặn vặn một lúc lâu, bất an hỏi hệ thống: "Hệ thống, chị tôi có thất vọng về tôi không?"
Hệ thống liếc nhìn sang phòng bên cạnh, Tô Vân Thiều đang nói chuyện với Nguyễn Mai, cô ấy vẫn làm việc chăm chỉ, không có vẻ gì là thất vọng.
"Nếu cậu nói dối thì chị ấy mới thất vọng."
"Cũng đúng!" Tô Y Y ngay lập tức được dỗ dành: "Tôi sẽ cố gắng gom góp điểm tích lũy, tranh thủ mua thứ gì tốt cho chị ấy!"
Hệ thống: "Kí chủ cố lên, xung phong!"
Ở phòng bên cạnh, Tô Vân Thiều hỏi: "Nguyễn Mai, công đức của cô từ đâu mà có vậy?"
Nguyễn Mai ngơ ngác: "Công đức gì?"
Sau khi Tô Vân Thiều giải thích công đức là gì, Nguyễn Mai vẫn không hiểu tại sao mình lại có được thứ đó, suy nghĩ một hồi lâu rồi mới đưa ra kết luận: "Có phải vì tôi đã đi theo luật sư Hồ giúp đỡ những người bị bạo lực gia đình ly hôn thoát khỏi be khổ nên mới có không?"
Có thể, nhưng cũng không chắc chắn.
Tô Vân Thiều cần gặp trực tiếp luật sư Hồ trước khi đưa ra kết luận.
"Thiên sư Tô cần công đức sao?" Nếu như vậy, trong lòng Nguyễn Mai đã có tính toán.
Tô Vân Thiều thừa nhận: "Tôi đã làm hỏng đồ của người khác nên cần dùng công đức để sửa chữa chúng."
"Iôi đưa công đức cho cô, cô có thể cứu luật sư Hồ giúp tôi không? Bọn họ nói cô không gì không làm được, nhất định cô có thể cứu được luật sư Hồ!" Ánh mắt Nguyễn Mai nhìn Tô Vân Thiều tựa như người sắp chết đuối cuối cùng cũng bắt được một chiếc phao cứu mạng.
Đôi mắt Tô Vân Thiều lướt qua bốn quỷ một yêu, không gì không làm được?
Khoác lác hơi lố rồi nhal
Ba con quỷ học bá vội vàng nói phải đi dạy dỗ Chúc Dân Học, còn Vân Khê thì chui vào trong thân người giấy nhỏ yên lặng nằm xuống giả chết, đào yêu nhỏ ưỡn ngực chống nạnh, tự tin nói: "Tâng bốc cô cũng không được à?”
Tô Vân Thiều: "..." Làm ơn đừng có yêu ma quỷ quái nào tới đây nữa, cô chịu không nỗi nữa rồi!
"Tôi cần phải gặp tận mắt luật sư Hồ, xem tình trạng của cô ấy như thế nào mới biết được tôi có thể cứu hay không."
"Tôi dẫn cô đi!" Nguyễn Mai vội vàng đứng dậy.
"Ngày mai đi." Tô Vân Thiệu ngăn Nguyễn Mai lại: "Bây giờ đã muộn rồi, tôi còn phải chuẩn bị đồ cho ngày mai nữa." Nguyễn Mai lo lắng bồn chồn cả đêm, mới rạng sáng đã đứng bên mép giường đánh thức Tô Vân Thiều.
Nhìn bầu trời đầy mây đen, Tô Vân Thiều thay quần áo đến phòng tập, tập luyện nửa giờ, sau khi cô và Tô Y Y ăn sáng xong, đang định bước ra ngoài thì bên ngoài đã đỗ mưa to.
Hiếm khi thấy hai chị em cùng nhau ra ngoài, ba Tô gọi hai người lên xe: "Hai chị em đi đâu vậy? Ba chở tụi con đi."
Tô Y Y báo tên nhà hàng xong, ba Tô cũng không cảm thấy có vân đề gì, ông chở hai cô con gái đến trước cửa nhà hàng sau đó mới lái xe đến công ty.
Hai người họ đến nơi cũng không tính là muộn, nhưng Tan Giản và Bách Tinh Thần đã tới trước rồi.
Không lâu sau, những người khác cũng đến.
Khi mọi người đến đông đủ, Tô Vân Thiều chia ba người giấy nhỏ đã bị ba con quỷ học bá nhập vào cho mọi người, còn đưa cho mỗi người hai lá bùa sắm sét và giải thích cách sử dụng chúng.
"Nếu gặp nơi không thể vào được thì hãy để bọn họ giúp đỡ, đa số mọi người đều không nhìn thấy quỷ nên sẽ không đề phòng, nhưng dương khí sẽ làm hại đến bọn họ, đừng để bọn họ đi dưới ánh mặt trời."
Bạn cần đăng nhập để bình luận