Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 788:

Chương 788:Chương 788:
Chương 788:
Hằng Bình đành phải liên hệ với các đệ tử, dặn dò bọn họ trả lại điện thoại vừa mới thu cách đây không lâu cho các thí sinh.
Thế là, Tô Vân Thiều đang nhàn nhã ăn uống ở tiệm lau bỗng thấy đệ tử của phái Thanh Sơn chạy tới.
Đối phương nhỏ giọng nói lại một lần việc không có điện thoại thì bất tiện thế nào cùng với chuyện quy tắc mới được thay đổi, rồi trả lại hai cái điện thoại và tai nghe Bluetooth cho Tô Vân Thiều.
Bách Hiểu Thử vui vẻ nói: "Hi hì, Đại hội tranh tài của giới Huyền môn đã có hơn bốn trăm năm lịch sử, đây là lần đầu tiên thay đổi quy tắc trong khi thi đấu, rốt cuộc là vì sao nhỉ?"
Đệ tử không trả lời lại: "Nếu không còn gì thắc mắc thì tôi xin phép di trước."
Tô Vân Thiều nói: "Làm phiền anh rồi."
Đệ tử rời đi không quay đầu lại, nhưng sau khi nghĩ ngợi gì đó lại xoay ngược trở về, trên mặt hiện rõ vẻ nghiêm túc: "Nếu cậu tình nguyện nói cho tôi biết bí quyết để tăng chiều cao từ bằng nửa bàn tay lên tới một mét chín thì tôi sẽ nói cho cậu biết nguyên nhân tại sao."
"Phụt!" Tô Vân Thiều vội vàng che miệng, cô nghiêng đầu, lén lút CƯỜI. Bách Hiểu Thử:!!!
Anh ta tức tới xù lông, nghiêm mặt lại, tức giận nói: “Anh trai đây sau khi độ kiếp rồi hóa hình đã là thế này rồi, đây là vấn đề về thiên phú của chủng tộc, vấn đề về gen. Cậu là con người thuần chủng, muốn cao tới một mét chín thì mỗi ngày nhớ uống thêm một ly sữa bò, một ngày ba bữa cũng ăn nhiều lên một chút, ngủ sớm dậy sớm."
Đệ tử nhỏ lam bẩm nói: "Tôi thử qua rồi, nhưng vô dụng."
Sau đó cậu ta vứt lại một câu "Ban giám khảo cảm thấy không có điện thoại thì không tiện cho lắm" rồi bỏ đi.
Tô Vân Thiều không cười nữa mà nghiêm túc nhúng thịt và rau xanh vào nồi lau: "Ban giám khảo năm nay tiến bộ dữ vậy sao?"
"Nghĩ sao vậy?" Bách Hiểu Thử trợn trắng mắt xem thường: "Tuy ban giám khảo của mỗi kỳ Đại hội tranh tài của giới Huyền môn không giống nhau, nhưng những người đức cao vọng trọng có thể khiến kẻ khác phải ne phục trong giới Huyền môn nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có bằng đó, nếu thật sự muốn thay đổi quy tắc thì chẳng bao giờ đợi đến lúc cuộc thi đang diễn ra đâu, tôi đoán chín mươi chín phần trăm là vào nhờ năng lực đồng tiền của kim chủ rồi."
Tô Vân Thiều: 222
"Ý anh là sao?"
"Cô không biết hả?" Anh ta kinh ngạc nhìn cô, thấy cô có vẻ không giống đang giả bộ lại càng ngạc nhiên hơn: "Coi nhưữ cô nhận được thư mời tham gia Đại hội tranh tài của giới Huyền môn, không cần tham gia lễ khai mạc và vòng thi sơ khảo nhưng cũng không đến mức không biết nhà tài trợ của cuộc thi - tập đoàn Cố thị chứ?"
Tô Vân Thiều đúng là không biết thật, cô vớt miếng bắp đã chín lên để vào chén anh ta, rồi nói: "Kể nghe chút đi.”
Cô cũng không ngạc nhiên lắm khi chỉ mới ăn được nửa nồi lau thì anh ta đã biết nhiều tới vậy dù lúc mới gặp mặt còn chẳng hề nhận ra cô là ai, nếu không thì sao anh ta lại dám tự xưng là Bách Hiểu Thử giỏi kiếm tiền của Huyền mon chu?
Anh ta bày ra vẻ mặt ghét bỏ như kiểu "Có mỗi mẫu bắp chút éc đó mà cô cũng muốn cạy miệng tôi sao?", nhưng chiếc đũa trong tay lại nhanh chóng gắp lên gặm cắn say xưa, hệt như đang gặm cổ vịt vậy.
"Ngược dòng thời gian để tìm hiểu thì tập đoàn Cố thị đã có hơn hai trăm năm lịch sử rồi, nhà họ bắt đầu lập nghiệp đâu đó chừng trước sự kiện nội loạn của Huyền môn. Vào thời điểm ấy, đó chỉ là một công xưởng tư nhân nhỏ không chính quy, ngay cả một cái tên và địa điểm làm việc đàng hoàng cũng không có. Nhưng giờ thì đã thành công trở thành tập đoàn doanh nghiệp hàng đầu trong nước, ông trùm trong giới rồi đấy."
"Tập đoàn Cố thị nhờ vào đầu cơ trận bàn, bùa chú và bảo khí mà ăn nên làm ra trong thời kỳ nội chiến của Huyền môn. Cô cũng biết mấy thứ đồ của Huyền môn đắt cỡ nào rồi, phần lớn còn là hàng dùng một lần, mà mỗi lần người trong Huyền môn đánh nhau lại chẳng bao giờ có chuyện qua loa, nương tay, thế nên chuyện tiêu tốn mấy trăm ngàn, thậm chí máy triệu cho chiến tranh cũng là chuyện rất bình thường. Sau đó, dựa vào những tài sản tích lũy được lúc ấy, họ liên tục đầu tư, kiếm tiền rồi lại tái đầu tư, trong quá trình này còn dính dáng đến vài việc không tiện tiết lộ nữa, nhưng tóm lại bây giờ đã thành công tẩy trắng và thay đổi hình tượng rồi."
Ngoại trừ bùa bình an, bùa nói thật thì Tô Vân Thiều không bán những loại bùa chú khác. Tiền thu được từ việc bán bùa chú nếu không quyên góp làm từ thiện thì cũng dùng để đầu tư xây dựng trạm cứu hộ động vật lang thang do cô mở, không thì chỉ cần tiền mà cô bán bùa chú cũng đủ để nhà họ Tô trở thành nhà giàu nhất rồi.
Thị trường bùa chú trong nước thật sự quá có tiềm năng rồi.
Những người không có kỹ năng vẽ bùa trong Huyền môn cũng cần mà những người bình thường có hiểu biết về Huyền môn cũng muốn, hơn nữa còn thích trữ hàng một cách vô tội va như không cần tiền vậy, điển hình là thành viên trong đại đội trinh sát đó, mỗi lần đều mua ít nhất năm, mười lá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận