Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1318: Kiếp Này Của Vân - Cảnh

Chương 1318: Kiếp Này Của Vân - CảnhChương 1318: Kiếp Này Của Vân - Cảnh
Chương 1318: Kiếp Này Của Vân - Cảnh
Trước đây toàn là Diễm Vương cố bày ra đủ trò để quyến rũ cô. Tắm xong quấn cái khăn tắm ra ngoài, thi thoảng làm rơi cái khăn tắm cũng là mấy thao tác thông thường mà thôi.
Tô Vân Thiêu không ngờ Diêm Vương mặc áo đỏ sẽ kích thích tới mức như thế. Được rồi, sau này sẽ mua thêm cho anh may bộ nữa vậy.
"Mặc cho em ngắm trước." Diêm Vương chậm rãi xoay một vòng: “Trông đẹp không?”
Tô Vân Thiều gật đầu, nào có phải là tạm được? Quá được luôn ấy chứ! Người thiết kế đồ cưới quá hiểu Diêm Vương nên đã lột tả được hết ưu điểm trên người anh, làm cô khó có thể rời mắt.
Diêm Vương rất hài lòng với biểu hiện của cô. Nếu như ánh mắt của cô không nóng bỏng tới mức như muốn lột hết đồ trên người anh xuống thì càng tốt hơn.
"Không thì em cũng mặc thử xem sao?"
Tô Vân Thiều không ngờ Diêm Vương lại chuẩn bị đám cưới theo kiểu truyền thống. Cô nghĩ tới chuyện lát nữa phải đội mũ phượng, khăn quàng vai nặng ne lên người đã thấy nhức đầu rồi đấy, nhưng cô lại không từ chối.
Có thể chuẩn bị tới mức này trong một buổi chiều cho thấy Diêm Vương đã bí mật chuẩn bị cho hôn lễ này bao nhiêu, mong đợi nó tới mức nào.
"Ừm, lại đây giúp em với."
Áo cưới phải mặc rất nhiều lớp, chỉ nghĩ thôi đã thấy phiền rồi, không ai giúp còn phiền nữa.
Vì cô thay quần áo nên các yêu quái và quỷ sai khác cũng không vào trong tam cung. Cuối cùng hai người họ đổi qua đổi lại cọ luôn ra lửa lăn luôn lên giường, nghĩ là sắp kết hôn luôn rồi nên không sử dụng biện pháp tránh thai nào cả.
Ai ngờ, trúng thưởng luôn sau một lần.
Vì chuyện bất ngờ này nên hôn lễ được quyết định tổ chức vào ngày hoàng đạo của tháng sau. Cho du Diem Vuong c6 chuan bị tốt tới đâu đi chăng nữa thì gửi thiệp mời cưới trước ngày cưới có một tháng làm ai cũng thấy quá vội vàng. Vậy nên Tô Y Y cảm thấy rất không vui.
"Chị, sao chị lại không biết bảo vệ bản thân mình thế cơ chứ? Nếu không thì chị đã không bị người ta nghi ngờ là có khi nào cưới chạy bầu hay không rồi."
Có lẽ do kiếp trước Tô Vân Thiều đã phải chịu cái nhìn phán xét và bị bắt phải xuôi theo ý kiến của người khác quá nhiều nên kiếp này cô chẳng mấy để tâm xem người khác nghĩ thế nào về cô nữa.
"Miệng đời mình không quản lý được đâu. Cuộc sống là của mình, bọn họ có nói thêm nữa cũng không làm chị thiếu mắt sợi tóc nào cả, nó giống như chuyện ngoài kia cứ đồn thổi thiên kim thật với thiên kim giả thì cũng chẳng ảnh hưởng gì tới chúng ta chút nào, chẳng phải sao?"
Tô Y Y nghe thế thì vui lắm, liên tục gật đầu: "Đúng thế."
"Hơn nữa..." Hiếm khi nào Tô Vân Thiều nói nhỏ với vẻ chột dạ đến thế: "Là do chị không nhịn được trước vẻ quyến rũ của anh ay á."
Hiếm khi nào Diêm Vương mặc như thé, lại còn lượn qua lượn lại trước mặt cô như vậy. Lúc thắt dây lưng cho cô thì sinh ra tiếp xúc tay chân một cách vô cùng thân mật. Thời cơ quá đẹp nên cô không nhịn được mà đẩy ngã anh y như tưởng tượng trong đầu. Cô tự tay rút chiếc thắt lưng màu vàng trên tắm áo đỏ kia xuống.
Mùi vị rất là ngon nghẻ, ngon tới mức làm cô sinh ra tâm lý ôm chút may mẫn.
Tô Y Y: "... Còn giờ thì chị đang phải trả giá cho một giây không nhịn được kia kìa."
Ham mê sắc đẹp trong giây lát đổi lại gần một năm trời chỉ có thể nhìn người đẹp chứ không được ăn, chẳng phải là kìm nén muốn chết hay sao?
Tô Vân Thiều: "..."
"Thôi không nhắc tới mấy cái chuyện làm người khác đau lòng nữa. Nhân lúc hôm nay vẫn còn rảnh rỗi, tìm tên để đặt cho bé con trước đi."
Thật ra Tô Y Y rất muốn hỏi: "Chị à, rốt cuộc thì chị lấy đâu ra tự tin là mình sẽ đặt được tên hay thế?" Nhưng nghĩ lại thì Tô Vân Thieu đang là phụ nữ mang thai, dù bé con trong bụng cô mới được có mấy ngày tuổi thì Tô YY vẫn thấy mình nên uyễn chuyển một chút.
"Chị ơi, chị đã hỏi ý kiến của anh rễ chưa?"
"Anh ấy bảo muốn chờ thêm hai tháng nữa, khi nào biết được giới tính của bé thì mới tính đến chuyện đặt tên." Bệnh viện thì không có kiểm tra giới tính thai nhi cơ mà hai người họ, một là Thiên đạo, một là Diêm Vương, muốn biết giới tính thai nhi chẳng phải là chuyện quá đơn giản hay sao?
"Anh re nói đúng đó!" Tô Y Y dụ dỗ Tô Vân Thiều hãy nghe theo Diêm Vương, tạm thời không đặt tên, quay qua bàn bạc với người thân và bạn bè.
Tô Y Y: Nào nào nào, nhân lúc chị đi nghỉ trưa thì ngoi lên đề xuất tên cho bé con nào!
Tô Y Y: Mọi người nhớ đưa ra y kiến nào hay hay nha, đừng có để cho ba mẹ anh chị của tớ đặt tên nhé!
Bách Tinh Thần: Hiểu mà.
Tần Giản: Người nhà của cậu đúng là có gen mạnh thật...
Tô Húc Dương: Tưởng anh không tồn tại hay gì? Cao Nhiên: Đặt theo họ Diêm Vương hay lấy theo họ của Vân Thiều thế?
Bách Tinh Thần: Lâu Thinh Vũ?
Tần Giản: Nghe na ná Phó Tòng Linh nhở, được nha, Tỉnh Tinh giỏi ghê!
Hứa Đôn: Tớ có thắc mắc nho nhỏ thế này.
Hứa Đôn: Mọi người có chắc là Diêm Vương sẽ sử dụng tên mà chúng ta đặt cho bé không?
Tô Húc Dương: Tên đó chưa đủ hay à? Sao lại không dùng? Chẳng lẽ định đặt là Tô Đôn Đôn với Lâu Đôn Đôn à?
Tô Y Y: Anh à, anh quên Băng Đôn Đôn rồi!
Cao Nhiên: Cái tên Thịnh Vũ nay nghe hay ma nhi, ghep vao ho Lâu hay họ Tô đều on cả.
Tô Y Y: Thế chọn cái này nhé?
Tô Húc Dương: Vân Vân đồng ý đã chứ?
Lôi Sơ Mạn: Hửm? Xác định là con gái rồi hả?
Tô Y Y: Chưa biết nữa.
Ngọc Bạch Y: Thế nghĩ thêm may cái dự bị đi.
Chín tháng sau, Tô Vân Thiều hạ sinh một bé gái vào ngày mưa phùn không dứt, thế là cô chọn ra một cái tên hợp với hoàn cảnh lại rất hay trong cả đống tên dài mà bạn bè đã đề xuất.
"Sau này, tên con là Thinh Vũ, tên mụ là gì thì hay nhỉ?" Diêm Vương ôm cả vợ lẫn con gái vào lòng, cười thấy rõ lúm đồng tiền: "Mãn Mãn."
"Mãn trong viên mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận