Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 149:

Chương 149:Chương 149:
Chương 149:
"Vậy thì chúng ta lên kế hoạch trước đi!"
Suy nghĩ về một lĩnh vực mình chưa từng đụng đến quá phiền phức, nếu đã có sẵn tắm gương của trạm cứu hộ ở trước mắt thì không cần phải tự đâm vào chỗ chết nữa.
Bọn họ quyết định tới các trạm cứu hộ trong thành phố tìm hiểu tình hình thị trường trước để tham khảo, có khi các tiền bối còn sẽ nhiệt tình cho bọn họ một số lời khuyên nữa.
Nhóm Tô Vân Thiều thương lượng đâu vào đấy, dần dần hấp dẫn sự tham gia của các thành viên trong tổ trừng phạt, nghe nói họ định thành lập trạm cứu hộ động vật lang thang, người nào cũng đồng ý bằng hai tay hai chân.
Nữ quỷ nói: "Động vật lang thang ở bên ngoài đều được đưa tới trạm cứu hộ, việc này phần lớn có thể tránh được khả năng các con vật bị đám khốn nạn ngược đãi."
Nam quỷ đeo kính tiếp lời: "Chi phí đầu tư ban đầu để thành lập trạm cứu hộ rất lớn, nếu tình nguyện viên quá khó tìm thì mấy người chúng tôi cũng có thể giúp đỡ."
Nam quỷ đầu đỉnh: "Đàn em luôn có nhiều lý do để không học tập như vậy, chúng ta không làm nhà giáo được nữa thì dù gì cũng phải kiếm chút chuyện có ý nghĩa để làm, như vậy cũng khá tốt!"
Học sinh cá biệt Tô Vân Thiều: ".." Bị tốn thương đấy nhé.
"Mấy người chúng tôi đều phải đi học đi làm, không thể thường xuyên tới được, những công việc ban đầu có mọi người giám sát cũng tốt."
Bởi vì câu nói kia của nữ quỷ, Tần Sóc đột nhiên nảy ra một ý tưởng: "Trạm cứu hộ có thể hợp tác với mọi thành phần trong xã hội, nhất là trẻ nhỏ, trước khi tam quan của bọn nhỏ được hoàn thiện, chúng ta có thể vun đắp tình cảm giữa bọn nhỏ và động vật, như vậy có thể hạn chế được tình trạng ngược đãi động vật rồi."
Nghe anh ấy nói như vậy, Tô Van Thiều cũng nảy ra suy nghĩ: "Có thể khuyến khích nhận nuôi thay vì mua, để những người có xu hướng muốn nuôi thú cưng có thể đến trạm cứu hộ tìm hiểu về việc nuôi thú cưng và thử tiếp xúc thân mật với chúng. Sau mấy ngày tiếp xúc, nếu vẫn muốn nuôi thì có thể làm thủ tục nhận nuôi, nếu không thể chịu nổi việc phải dọn phân cho chó mèo thì có thể không nhận nuôi nữa, còn hơn là vứt bỏ sau khi mua chúng."
"Để quảng bá thì..." Lôi Sơ Mạn nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu: "Nếu không quan tâm đến chi phí quảng cáo, thật ra có thể tìm tới những tài khoản hot Weibo có tích V các thứ để quảng bá."
Triệu Tình Họa yếu ớt giơ tay: "Không phải ở bến xe buýt có quảng cáo dịch vụ công ích hay sao? Rất nhiều người có thể nhìn thấy trong lúc chờ xe buýt. Chúng ta có thể quay một vài video công ích về động vật lang thang rồi đặt ở đó được không?"
Hứa Đôn: "Tìm một đội ngũ chuyên nghiệp và những người nỗi tiếng để quay quảng cáo công ích có hiệu quả hơn là chúng ta tự quay nhiều, nhưng mà chỉ phí hợp tác với người nổi tiếng quá cao, cho dù là đàn chị Vân Thiều ra tay thì cũng có thể sẽ hơi quá sức đấy."
Dù sao các quảng cáo dịch vụ công ích hiện nay trên thị trường đều mời những ngôi sao tương đối quen mặt với mọi người, dùng số lượng để tạo nên chất lượng mà.
Chỉ mời mấy người nổi tiếng tới quay quảng cáo công ích nghe có vẻ keo kiệt, đối tượng khán giả cũng không quá rộng rãi.
Tần Giản nghĩ thầm, nếu có người nỗi tiếng chịu quay miễn phí thì tốt biết máy.
Trong khoảnh khắc ấy, trong đầu cậu ấy bỗng lóe lên suy nghĩ, chợt nghĩ tới một người nỗi tiếng có thể quay miễn phí.
"Ngọc Bạch YT"
Da đầu của Bách Tinh Thần nháy mắt tê ran rần, cậu ấy có dự cảm không tốt: "Đừng nói là cậu định tìm cậu ấy đấy nhé?"
Tần Giản cười một cách vô cung dang yeu,Bach Tinh Than mệt mỏi nhằm mắt lại, Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa bắt lực đỡ trán.
Biểu cảm của bốn người bọn họ khiến những người và quỷ khác ở xung quanh đều ngơ ngác: Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tần Giản nhìn Tô Vân Thiều, nói: "Ngọc Bạch Y chính là người bạn cùng bàn chẳng bao giờ đến trường của cậu đấy, mọi người đều là bạn cùng lớp, đi nhờ cậu ấy giúp đỡ một chút chắc là sẽ không bị đuổi ra ngoài đâu nhỉ?"
Tô Vân Thiều: "..."
Cô lựa chọn hỏi Bách Tinh Thần đáng tin nhất trong số bốn người này: "Cậu thấy được không?"
Bách Tinh Thần do dự một lúc lâu, sau đó uyen chuyển đáp: "Ngọc Bạch Y chỉ treo tên ở trong trường, không thường xuyên đến lớp, thái độ của cậu ấy với bạn học cũng khá tốt, chắc là được."
"Chắc là?" Tô Vân Thiều bắt được từ khóa quan trọng.
Lôi Sơ Mạn: "Gánh nặng thần tượng của Ngọc Bạch Y rất nặng, cậu ấy luôn đồng ý chụp ảnh ký tên mỗi khi có người hâm mộ yêu cầu, theo lý mà nói thì kiểu người này chắc hẳn sẽ đồng ý làm những việc có thể mang lại danh tiếng cho mình."
Triệu Tình Họa: "Nhưng đằng sau cậu ấy còn có công ty quản lý, cho dù cậu ấy đồng ý, nhưng công ty không đồng ý thì cũng hết cách à." Nói tới nói lui, chuyện tìm Ngọc Bạch Y giúp đỡ vẫn chưa nắm chắc, khả năng có thể thành công là năm mươi năm mươi.
Chẳng qua là bỏ thêm chút tiền thôi ay mà, Tô Vân Thiều cũng không định cân nhắc tới Ngọc Bạch Y, nhưng Tần Giản lại nói: "Quan hệ giữa tớ và cậu ấy cũng khá tốt, để tớ thử trước xem sao, nếu không được thì tính tiếp."
Có sự tham gia của Ngọc Bạch Y và đội sản xuất mà cậu ấy thân quen sẽ giúp tiến độ quay chụp quảng cáo công ích nhanh hơn rất nhiều, cũng bớt được rất nhiều VIỆC.
Mọi người bàn bạc với nhau, cảm thấy Tần Giản nói không sai, có thể thử hỏi trước xem sao, nếu đối phương từ chối thì có thể cân nhắc tới những phương án khác.
Tô Vân Thiều gật đầu: "Không cần ép buộc, bỏ tiền ra đơn giản hơn việc nợ ân tình nhiều."
Nợ ân tình thì luôn phải trả lại, còn chưa biết tương lai sẽ gặp phải khó khăn gì, có thể không nợ thì tốt nhất là đừng nợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận