Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 709:

Chương 709:Chương 709:
Chuong 709:
Thật ra vẽ bùa cũng không khó, nếu thường xuyên luyện tập cũng có thể giúp tốc độ tăng lên, đạt được tốc độ giống hệt cô vừa làm ban nãy. Nhưng nếu muốn đạt đến trình độ không chế được sức mạnh của lá bùa đến mức độ chính xác đến vậy thì lại vô cùng khó. Nếu không có thiên phú và một sự nỗ lực nhất định thì chắc chắn không thể làm được.
Chiêu thức này của Tô Vân Thiều khiến Đông Kiến Bạch ngay tại đó và đại đa số những người xem phát sóng trực tiếp phải kinh ngạc.
Đông Nguyên cảm thán nói: "Chẳng trách được Hằng Thuật đạo hữu lại nói trình độ bùa chú của Tô Vân Thiều còn cao hơn chúng tôi."
Kỳ Hồng Liên đố kị đến mức thiếu chút nữa cắn rách cả khăn tay: "Nữ đệ tử xuất sắc lại còn xinh đẹp đến như vậy, vậy mà lại không phải đệ tử của Hồng Liên môn tôi, quả thực quá buôn cười!"
Hằng Bình công bằng mà bình luận: "Bất ke là chiêu thức năm quỷ vận tài ban nãy, hay bùa nước và bùa lửa của bây giờ, Tô Vân Thiều cũng không câu nệ cách dùng thuật pháp hay bùa chú của bản thân. Nói cách khác cô ấy là một người trẻ tuổi có tư duy rất linh hoạt, vô cùng am hiểu trong việc thay đổi cho phù hợp."
Cũng là đệ tử giỏi mà những môn phái theo khuôn phép cũ kĩ của bọn họ rất khó đào tạo ra được.
Nếu Tô Vân Thiều chỉ được thế này, vậy cũng chỉ là một nhân tài trẻ tuổi có chút thiên phú. Hoặc có lẽ là bởi vì sư phụ cô đã đọc qua rất nhiều thứ, mới có thể đào tạo ra một đồ đệ như vậy.
Ban giám khảo hết lời tán ngợi Tô Vân Thiều có hiểu biết rộng, lại còn trẻ tuổi, cũng rất có tương lai. Nhưng ngoại trừ Kỳ Hồng Liên luôn có mức độ thiện cảm vượt qua tám mươi phần trăm ra, thì không có một ai có suy nghĩ muốn thu nhận cô làm đệ tử.
Ngay cả Cố Trạch, lúc này cũng không để Tô Vân Thiều vào mắt.
Trong huyền môn có rất nhiều thiên tài trẻ tuổi oanh liệt một thời, nhưng cũng phải xem xem những thiên tài đó có tiếp tục phát triển không.
Càng là những thiên tài trên con đường tu luyện luôn luôn thuận lợi chưa từng gặp phải khó khăn, chưa từng nếm trải thất bại thì một khi gặp phải khó khăn liền dễ dàng suy sụp, không thể gượng dậy nổi. Những thiên tài có thiên phú là những người dễ đối phó nhất.
Mà ở bên kia, rốt cuộc Tô Vân Thiều cũng đã tắm rửa cho hai con cổ trùng sạch sẽ, nâng bọn nó lên trên tay.
Cổ Âm Dương dùng đầu cọ cọ vào ngón tay cái của Tô Vân Thiều, đây là muốn nói nó đã đói bụng rồi, nó muốn ăn.
Tô Vân Thiều móc từ bên trong ba lô đeo sau lưng ra một cái hộp, vừa mở hộp ra, đám người Tuệ Tâm và những người cùng xem phát sóng trực tiếp đều thay được thứ đựng bên trong hộp.
Cổ trùng màu đen vừa nhỏ vừa dài giống hệt những gợn sóng ăn tăn, một con rồi lại thêm một con, một lớp rồi lại thêm một lớp, tầng tầng lớp lớp khiến người xem nhận ra số lượng vô cùng nhiều, khiến da đầu của người xem lập tức tê dại.
Phương Hữu Đức: "Tô đạo hữu, cô cũng biết nuôi c6 sao?"
Phùng Thành: "Mang theo bên người nhiều như vậy, vậy thì không còn được tính là ở mức độ biết thôi đâu? Phải là vô cùng am hiểu mới đúng."
Tiêu Thành: "Chị Vân Thiều, chị đỉnh quá!"
Trước đây Tuệ Tâm đã từng nhìn thấy Cổ Âm Dương giúp Phan Tây Tây và Phan Bối Bối giải cổ, nhưng lại không biết Tô Vân Thiều còn nuôi loại cổ khác: "Tô đạo hữu, đây là?"
"Là đồ ăn của viên đá nhỏ." Tô Vân Thiều đặt Cổ Âm Dương ở mép hộp.
Cổ Âm Dương dùng thân thể tròn vo bám chắc vào mép hộp, nó vươn đuôi khều ra một con rồi cho vào miệng. Rõ ràng bản thân đang ăn nhưng nó cũng không quên hôm nay nó vừa thu nhận một tiểu đệ. Vậy nên nó đã dùng đuôi chuyển một con co trùng cho bé mập.
Người bạn bé mập chưa từng nhìn thấy loại thức ăn này lại vô cùng vui vẻ ăn hết chỗ đồ ăn mà viên đá nhỏ ném qua.
Nó vừa mới ăn, tất cả mọi người lại phát hiện có gì đó không đúng.
Thân hình nguyên bản của bé mập toàn bộ đều là màu trắng chỉ trừ hai con mắt là màu đen. Nhưng sau khi nó ăn xong cổ trùng màu đen, cả cơ thể của nó đã lập tức biến thành màu đen. Không đến một phút lại biến trở lại thành màu trắng.
Hoàn toàn giống hệt loại trùng biến đổi màu sắc theo sự thay đổi của môi trường xung quanh. Tô Van Thieu:??3?
Vì để chắc chắn hai mắt của mình không hề sinh ra ảo giác, Tô Vân Thiều còn muốn thử nghiệm thêm một lần nữa: "Viên đá nhỏ, em lại cho bé mập thêm hai con nữa đi.”
Cổ Âm Dương lập tức nghe lời, nó dùng chiếc đuôi chuyền qua cho bé mập thêm hai con nữa. Bé mập cũng không từ chối, ném qua bao nhiêu cổ trùng liền ăn hết bấy nhiêu.
Mà lần này, cơ thể của bé mập đã chuyển màu từ trắng sang đen, lại biến lại từ đen sang trắng càng thêm rõ ràng.
Những hiểu biết của Tô Vân Thiều đối với loài Cổ quả thật không nhiều lắm. Nếu điện thoại đi động vẫn còn ở đây, cô có thể hỏi Diêm Vương xem anh có biết không. Hiện giờ cũng chỉ có thể ghi nhớ những đặc điểm và sự biến đổi của bé mập, đợi tới lúc thi xong vòng bán kết, cô lấy lại được điện thoại di động thì sẽ hỏi anh sau.
"Hai em cứ tiếp tục ăn đi."
Nhận được mệnh lệnh của Tô Vân Thiều, viên đá nhỏ và bé mập bò dài trên mép hộp, bọn nó cùng nhau chia sẻ đồ ăn với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận