Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 1157:

Chương 1157:Chương 1157:
Chuong 1157:
"A di đà phật, vì luyện chế ra bốn con huyết thi này, sợ là đã có may chục vạn người đã phải chịu tai họa bất ngờ."
Cố Trường Trạch từ trên cao nhìn xuống Tô Vân Thiều: "Mày là người thay trời hành đạo thì đã sao? Mày có thể đánh thắng được nhiều cương thi như vậy ở xung quanh tao không?”
Nếu là kiếp trước, Cố Trường Trạch đã chuẩn bị được rất nhiều Quỷ Vương, vua cương thi cùng đông đảo tay sai, mà Tô Vân Thiều chẳng có gì trong tay căn bản không có cơ hội chiến thắng, nhưng bây giờ Cố Trường Trạch lại chẳng có nhiều Quỷ Vương, vua cương thi và tay sai...
Tô Vân Thiều cười: "Một mình tôi thì đương nhiên không được rồi, nhưng nếu tất cả 390 nhân tài đứng đầu Huyền môn của các nước cùng đồng tâm hiệp lực, tôi không tin sẽ không thể đánh bại được lão quái vật như ông."
Lão quái vật Cố Trường Trạch:
Ông ta biết Tô Vân Thiều không hề nói nhảm, trong lòng bùng nỗ nguy cơ, vội hét lớn một tiếng: "Giết bọn chúng!"
Đám cương thi theo tiếng mà động, nhào về phía mười tám thí sinh.
Đúng lúc này, Tô Vân Thiều nâng tay lên rồi lại hạ xuống. Quách Uyễn Thanh và Tuệ Tâm ném hàng chục lá bùa bóng nước, cá Thái Cực Dương và cá đen nhỏ đã ngồi chờ rất lâu trước màn hình đều lần lượt hành động, triệu hồi ra lốc xoáy, thông qua nước uống mà các thí sinh mang theo bên người hoặc những bóng nước do đội Tô Vân Thiều ném ra, đưa những thí sinh đang nghỉ ngơi hoặc đang thi đấu tới quảng trường trung tâm.
Các thí sinh:222
Khán giả: "..."
Ban giám khảo: "..."
Trăm triệu lần không ngờ tới Tô Vân Thiều lại là người thế này!
Có Trường Trạch đều bị chọc tức đến mức nói lắp,"... Mày cũng khá lắm."
"Quá khen, nào có giỏi bằng ông đâu?" Tô Vân Thiều mỉm cười, quay đầu lại nhìn về phía các thí sinh,"Các vị không phiền nếu tôi triệu hồi cả đồng đội của mọi người tới chứ?”
Các thí sinh đến từ các nước đều đồng loạt gật đầu thật mạnh: "Không ngại!!!"
Mắt thấy mình sắp phải đối mặt với sự vây hãm và tấn công của hai đến ba nghìn con cương thị, đừng nói là chỉ triệu hồi đồng đội của họ tới, cho dù Tô Vân Thiều có triệu hồi cả ban giám khảo tới đây bọn họ cũng chẳng có ý kiến gì.
Nhận được sự đồng ý của mọi người, cá Thái Cực Dương và cá đen nhỏ quay lại triệu hồi Phương Hữu Đức và Đông Kiến Bạch và cả những thí sinh dự bị đã được tập hợp lại một chỗ từ sớm.
Số lượng thành viên phe ta tăng từ 18 người lên đến 650 người, trung bình mỗi người chỉ cần đối phó với ba hoặc bốn con cương thi là đủ rồi.
Tình thế nguy cấp bị đảo ngược chỉ trong chốc lát.
Các vị đội trưởng và đội viên của năm nước đã liều sống liều chết, đánh giết cương thi, bám theo ba người Tô Vân Thiều suốt đường tới đây suýt chút nữa vì "tình cảm dâng trào” mà chửi bới.
Nếu biết trước Tô Vân Thiều sẽ triệu hồi cả đám tới đây một lượt, bọn họ cứ yên phận ngồi chờ trong cung điện để nghỉ ngơi, tập trung sức lực để làm chuyện lớn không phải tốt hơn sao?
"Bắt đầu rồi." Tô Vân Thiều ném ra một lá bùa gọi sét.
"Đùng đoàng ——” một tia sét màu xanh đen nổ tung trong quảng trường trống rỗng, ánh sáng màu xanh đen từ sét và ánh sáng màu trắng từ những viên ngọc trắng chiếu sáng khuôn mặt của từng con cương thi và các thí sinh.
"Giết!"
"Xông lên!"
Thí sinh các nước và đám cương thi nhanh chóng nhảy vào chiến đấu.
Tiếng thét chói tai, tiếng kêu, tiếng nỗ mạnh, tiếng vũ khí sắc bén đâm thủng thi thể, mùi máu tươi, mùi mae hôi, mùi nước thuốc xen lẫn cả vào nhau.
Tô Vân Thieu đứng nhìn Cố Trường Trạch từ xa, không tiếng động nói: Hôm nay chính là ngày chết của ông!
Cách đó vài trăm mét, Cố Trường Trạch quả thực đã nhận ra được sát ý từ phía Tô Vân Thiều, nhưng ông ta cũng không thèm để ý.
Người muốn giết ông ta nhiều như vậy, đã có nổi một kẻ thành công hay chưa?
Ông ta cúi đầu nhìn cảnh hỗn loạn tại quảng trường, nghĩ rằng kế hoạch của mình đã sắp thành công, trong lòng vô cùng vui Sướng.
Biết được ông ta ở chỗ này thì đã sao? Triệu tập nhiều người như vậy tới đây thì thế nào? Chẳng ai có thể ngăn cản được kế hoạch vĩ đại của ông ta.
Thí sinh các nước và đám cương thi tập trung tại quảng trường, số lượng rất nhiều, rất nhiều người, rất nhiều người và cương thi, căn bản không thể phân biệt được ai với ai, đánh đắm may cái là sẽ đổi đối thủ, nếu không can thận còn đánh nhằm cả thí sinh.
Đối với người có chiêu thức rộng rãi, đặc biệt bất tiện, ví dụ như mấy người Quách Uyễển Thanh, Phương Hữu Đức chỉ cảm thấy mình bị bó tay bó chân, rất khó phát huy thực lực chân chính của mình.
Trận chiến hỗn loạn kéo dài nửa tiếng đồng hồ, những cương thi yếu đã bị chặt đứt tay chân, để lộ ra khe hở.
Khán giả nín thở tập trung chờ trận đại chiến khoảng nửa tiếng đồng hồ, nhưng vẫn không thấy Tô Vân Thiều ra tay mà Cố Trường Trạch cũng chưa ra tay, trên đầu họ hiện đầy dấu cham hỏi.
Người nhà họ Tô và các bạn nhỏ đều dùng bùa để mở mắt Âm Dương, lúc này mới nhìn thấy Có Trường Trạch gây náo loạn cả nhân gian trông như thế nào, có chút nghi hoặc vì sao Tô Vân Thiều không ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận