Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 197:

Chương 197:Chương 197:
Chuong 197:
Lúc này Tô Van Thiều mới ngang đầu lên hỏi: "Sao tiếng tim đập của anh lại yếu hơn người bình thường vậy?"
Diêm Vương bừng tỉnh trong phút chốc, thu lại cái tay đang định khoác lên vai của Tô Vân Thiều về: "Trời sinh đã thế rồi."
Tô Vân Thiều hiểu.
Cô vẫn là cô, không có nói ra may câu tỏ tình sến rện, chỉ vì cô thấy nhịp tim đập của Diêm Vương yếu hơn người thường nên mới lo lắng hỏi như thề thôi.
Kết quả và nguyên nhân bị đảo ngược, thành ra xuất hiện hiểu lầm. Tô Van Thieu nằm xuống nói: "Ngắm sao đi."
Diêm vương: "..."
Ở một nơi cách biệt thự một khoảng xa, Tô Y Y cầm tay Phó Diệp đi tìm góc tình yêu.
"Em có hơi sợ." Tô Y Y khẩn trương không dám đi tiếp: "Tại sao ở đây lại không có đèn đường vậy? Chỉ có mỗi đèn flash của điện thoại thì mờ quá.”
"Ở nước ngoài nên thế đấy." Phó Diệp cầm chặt lấy tay Tô Y Y: "Em đừng lo, có anh ở đây."
Hệ thống cũng cổ vũ: Ký chủ đừng sợ, cô vẫn còn bùa bình an với bùa ngọc của chị gái mà, thậm chí còn có cả bùa sắm sét nữa mài Gặp phải kẻ xấu thì cứ lấy bùa sắm sét ra mà đánh kẻ đói
Ánh mắt của Tô Y Y sáng rực lên: "Đúng rồi, em còn có bùa bình an, bùa ngọc và bùa sắm sét cơ mà, xem thử ai sợ ai?"
Nói rồi cô hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng kéo Phó Diệp đi.
Phó Diệp bị lôi đi xềnh xệch: "..."
Cho nên người chồng sắp cưới cao một mét tám mươi tám của em không mang lại cảm giác an toàn bằng một người chị vị thành niên đúng không?
Dỗi vô cùng luôn nha, những vẫn phải mỉm cười.
Hai người họ đi được một đoạn thì nghe thấy tiếng hát có tính xuyên thấu cực cao.
Tiếng hát kia nương theo sóng biển vỗ vào vách núi, truyền vào trong tai mang lại sự ngọt ngào, nghiêng tai lắng nghe lại như tiếng nỉ non khóc lóc kể lễ về một câu chuyện tình yêu đẹp de động lòng người vậy.
Có một cô gái xinh đẹp tới hòn đảo này để nghỉ dưỡng, gặp gỡ người con trai mang khí chất ưu buồn ở nơi này. Cô gái vừa gặp người con trai đó đã yêu, vừa thương vừa yêu, lấy ra toàn bộ chân thành cùng với nhiệt tình trao cho người con trai ưu buồn đó.
Người con trai đó cảm động trước người con gái, sự ưu buồn giữa hai mày càng ngày càng nhạt đi. Bọn họ ái mộ lẫn nhau, tâm ý tương thông, cảm thấy trên đời này sẽ chẳng có ai yêu mình, hiểu mình hơn thế này nữa.
Tô Y Y và Phó Diệp bước nhanh chân hơn, họ muốn biết diễn biến tiếp theo của câu chuyện tình yêu đó.
Một đêm nọ, người con trai đó quỳ một chân ở góc tình yêu nói lời hẹn thề trọn đời. Cô gái kia vô cùng mừng rỡ, lệ rơi đầy mặt mà gật đầu.
Sau kỳ nghỉ ngắn ngủi, người con trai kia đi theo cô gái này về ra mắt gia đình, ngỏ lời hỏi cưới với bố mẹ cô gái, nhưng nhà gái lại không đồng ý, cô gái phẫn hận rời đi, quay về góc tình yêu của cô ay với người con trai kia.
Hòn đảo này nỗi tiếng vì có hình trái tim, góc tình yêu kia lại là chỗ lõm vào ngay chính giữa hòn đảo. Nơi này có vách đá cao chót vót, bên dưới là đá ngầm sắc nhọn chẳng chịt lẫn nhau cùng với sóng biển vô tình lạnh như băng.
Tô Y Y với Phó Diệp càng lúc càng tới gần góc tình yêu, càng lúc càng đây nhanh tốc độ, đến gần bên bờ vực rồi mà họ vẫn không dừng bước như thể không hề phát hiện trước mặt không có đường đi vậy.
Trong nháy mắt đó, hệ thống liều mạng thét chói tai: Sam sét tới sắm sét tới sắm sét tới]
"Rào rào...”
"Rào rào...”
Hai tia sét màu xanh to bằng cánh tay đánh dung đùng trên trời, hung hăng đánh vào bóng người màu trắng có vẻ như đang đứng ở vách đá nhưng thật ra là lơ lửng giữa không trung.
"Á..." Bóng người màu trắng kia hét toáng lên, rơi tõm xuống biển không khác gì cánh diều đứt dây.
Cùng lúc đó, Tô Y Y và Phó Diệp cũng tỉnh hồn.
Hai người nhìn vách đá cheo leo dưới chân, vội vàng lùi lại hai bước, trong nháy mắt hai chân đã mềm nhữn.
Hệ thống gấp gáp tới mức suýt chút nữa là vác Tô Y Y lên vai mà chạy: Ký chủ mau chạy đi, ở đây có quỷ, mau đi tìm chị Vân Thiều đi
Tô Y Y nhìn lên màn hình điều khiển thì thấy đã mắt đi hai lá bùa, thầm cảm thấy may mắn vì mình không chống lại được sự làm nũng của hệ thống trong hình thể của mèo Ragdoll mà giao bùa sắm sét cho hệ thống cầm, nếu không thì đem nay cô và Phó Diệp đã ngã tan xương nát thịt rồi!
Tô Y Y kéo tay Phó Diệp, Phó Diệp kéo Tô Y Y, hai người họ mượn lực từ nhau mà chạy thẳng cẳng về phía biệt thự.
Trên đường đi, họ không cần biết mình nghe thấy cái gì, nhìn thấy cái gì cũng đều giả làm người đui mù không để tâm tới, cho tới khi chạy về đến biệt thự mới dừng lại, ôm ngực liên tục thở dốc.
Tần Giản: "Hai người bị làm sao thế?" Lôi Sơ Mạn: "Sao mà chạy như bị quỷ đuổi vậy hả?"
Hai người họ đang trên đường về thì nhìn thấy Tô Y Y và Phó Diệp, đang định chào thì thấy Tô Y Y và Phó Diệp liều mạng mà chạy, cảm thấy có gì đó không đúng nên cũng chạy theo.
Tô Y Y vẫn thở hon hen như cũ: "Đừng nói nữa, vừa nãy tớ gặp quỷ thật đáy!"
Phó Diệp chảy mò hôi lạnh. Vốn dĩ bọn họ chỉ mới nghe nói về quỷ thôi, ai ngờ mới tiếp xúc lần đầu đã suýt chút nữa là ngủm củ tỏi luôn, ôi, cảm ơn chị vợ tương lai rất nhiều!
"Y Y đã dùng hết hai lá bùa sắm sét." Tô Van Thiều phát đều cho nhóm bạn máy lá bùa sắm sét, nhưng đây là lần đầu sử dụng nên mọi người cũng muốn biết nó có hiệu quả ra sao.
Nhưng mà nhóm bạn đều đồng loạt lắc đầu, vẻ mặt sững sờ nói: "Bọn mình không nhìn thấy có sắm sét gì cải"
Bạn cần đăng nhập để bình luận