Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 719:

Chương 719:Chương 719:
Chuong 719:
Thiếu niên mười một tuổi thoạt nhìn trông như mười ba mười bốn tuổi, và cũng chẳng ai biết cậu ta ngoại trừ những người hầu đưa đậu và sữa đậu nành đến nơi xay bột.
Ngay cả cặp vợ chồng quản lý rất tốt bụng kia, cũng chỉ cách cánh cửa hỏi han vài câu chứ chưa từng gặp qua.
Thiết Đản rời đi rất thuận lợi, nhưng lại đụng phải một bức tường ở bên ngoài.
Khi đó đang thực hiện chính sách hộ khẩu rất nghiêm ngặt, không cho phép dời hộ khẩu, đi khỏi nơi ở, muốn đi nơi khác cần phải có giấy đi đường thì mới được.
Thiện Nhi biết cần có giấy đi đường, nhưng không biết làm sao để lấy được giấy đi đường mà không làm kinh động đến người khác, vậy nên việc này chỉ có thể dựa vào Thiết Đản tự mình nghĩ ra biện pháp.
Không có giấy đi đường, nửa bước cũng khó đi, Thiết Đản giống như chuột chạy qua đường, trốn chui trốn lủi khắp nơi, nhưng chính hành động kì quái này đã thu hút sự chú ý của người khác.
Thứ nhất là quan binh, thứ hai là kẻ xấu.
Người nuôi cổ nhìn trúng thân hình trẻ trung và cường tráng của cậu ta, bắt cậu ta đi làm vật thí nghiệm để thử cổ mới dưỡng ra, bởi vì những người trước bị cổ cắn một cái đã chết, không biết rõ hiệu quả như thế nào, cho nên đối phương muốn tìm một người có thân thể tốt hơn để có thể kiên trì lâu hơn.
Thiết Đản không may bị bắt, nhưng vận may của cậu ta cũng coi như tốt, không chỉ không chết, còn thành công để cho cổ nhận chủ.
Điều này làm cho người nuôi cỗ tức muốn chết.
Đối phương phải mất mấy năm gian khổ mới dưỡng ra được Cổ, lại bị vật thí nghiệm cướp đi, cái quái gì đây?
Thiết Đản vội vàng quỳ xuống hành lễ với sư phụ, nói rằng thân phận làm vật thí nghiệm của mình chính là giúp sư phụ khảo nghiệm tư chất của đồ đệ.
Người nuôi cổ cảm thấy như vậy cũng được, đành nhận cậu ta làm đồ đệ bên người.
Đối phương vốn muốn tìm một cơ hội lấy Cổ ra lần nữa, không ngờ lại phát hiện cơ thể của Thiết Đản vậy mà vô cùng thích hợp để nuôi cổ, trí nhớ lại tốt, có thể nhớ kỹ đủ loại phương thức dưỡng cổ phức tạp và những chú ý nhỏ khác nhau, quả thật là một đồ đệ có đủ tư chất.
Một thời gian sau, người nuôi cổ thật sự coi trọng tài năng của cậu ta, cũng nhận Thiết Đản làm đồ đệ để bồi dưỡng cho thật tốt, lại nói với Thiết Đản: "Nếu như con chỉ là đồ đệ của sư phụ, sư phụ cũng chỉ có thể dạy những thứ này mà thôi, nhưng nếu con là con rễ của sư phụ, thì sư phụ sẽ không tiếc mà dạy cho con tất cả những gì sư phụ biết."
Con gái Yến Nhi của ông ta mê muội trận pháp, không có hứng thú với Cổ và không có ý định kế thừa những tài năng của ông ta trong lĩnh vực này.
Người nuôi cổ không muốn tâm huyết mấy chục năm qua của mình bị lãng phí, nên mới nghĩ ra biện pháp như vậy.
Trong lòng Thiết Đản chỉ có Thiện Nhi, cũng không muốn cưới con gái của người nuôi cổ, nhưng lại không dám từ chối nên cậu ta đã đi tìm Yến Nhi.
Còn về phần Yến Nhi thì trong lòng chỉ có trận pháp, cũng không có hứng thú gì đối với tình yêu nam nữ.
Vào thời đại đó, phụ nữ mà không kết hôn sẽ bị người ta lên án, cô ta không còn cách nào khác buộc phải đưa ra biện pháp hợp tác.
Yến Nhi muốn có một người chồng trên danh nghĩa để chặn miệng người đời, Thiết Đản lại muốn có được bí quyết cuối cùng về việc dưỡng Cổ Vương của người nuôi cổ, sau khi hai người suy đi tính lại thì quyết định hợp tác và nhanh chóng kết hôn.
Thiết Đản cho rằng cậu ta trở thành con rễ của người nuôi cổ là có thể có được Cổ Vương, ai biết được ông ta còn chừa lại một chiêu, nói là muốn để lại Cổ Vương cho cháu trai tương lai.
Thiết Đản và Yến Nhi không có chút tình cảm nào, Yến Nhi lại càng không muốn sinh con lãng phí thời gian nghiên cứu trận pháp nên làm sao chịu sinh cháu trai đây?
Giằng co vài năm, Thiết Đản tính toán thời gian, cảm thấy Thiện Nhi hẳn đã sớm lập gia đình từ lâu rồi, mình lại cưới Yến Nhi thì cũng phải chịu trách nhiệm với người vợ này và buông bỏ một vài ý định thôi.
Vài năm sau đó, đứa con đầu lòng của hai người đã chào đời.
Bởi vì Yến Nhi sau khi mang thai vẫn không từ bỏ nghiên cứu về trận pháp, nên trong lúc nghiên cứu trận pháp bị phá vỡ đã ảnh hưởng đến thai nhi khiến cô ta phải sinh non, cơ thể của đứa bé mới được sinh ra không tốt lắm, nên người nuôi cổ đã tặng Cổ Vương mình nuôi cho đứa bé.
Nhắc tới cũng kỳ quái, từ khi có Cổ thì cơ thể của đứa nhỏ càng ngày càng tốt lên.
Vợ con song toàn, cuộc sống của Thiết Đản cũng coi như viên mãn, nhưng trong lòng cậu ta còn nghĩ đến Thiện Nhi, đành mượn lý do về quê thăm mẹ mà một mình trở về thôn trang.
Đến nơi, cậu ta mới biết được một chuyện kinh hoàng.
Hóa ra năm đó Thiện Nhi nói cho cậu ta biết cái gọi là xem mắt hoàn toàn là giả, Thiện Nhi bị người con trai khôi ngô của người chủ coi trọng, bị bắt đi làm thông phòng, thậm chí còn không phải vợ lẻ.
Mà vợ chồng quản lý thì lại vui mừng hon hở đưa con gái di làm thông phòng để đổi lấy năm mươi lượng bạc.
Thiết Đản không thể hiểu nổi nên đã hỏi người trong thôn: "Không phải bọn họ rất thương con gái duy nhất sao? Tại sao lại đưa con mình đi làm thông phòng cho người ta chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận