Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 830:

Chương 830:Chương 830:
Chương 830:
Hệ thống hiếm lắm mới được ký chủ nịnh bợ thì ưỡn thằng ngực, vô cùng kiêu hãnh, nhưng mà, ngay sau đó, nó lại lập tức nghi ngờ mình đang bị ký chủ thao túng tâm lý.
Bởi vì sau đó Tô Y Y lại nói:
[ Sở dĩ học sinh giỏi được coi là học sinh giỏi vì học sinh đó có thể đạt được thành tựu cao cho dù là trên bất cứ lĩnh vực nào. Cho dù các hệ thống học bá khác có làm tốt đến mức nào, thì chúng cũng chỉ là những hệ thống nghiên cứu khoa học mà thôi, Thống, còn hai chúng ta hợp tác với nhau cũng sẽ đạt được thành tựu trên lĩnh vực nghiên cứu kết hợp cả khoa học và huyền học, để những hệ thống học bá khác chỉ có thể ngang đầu mà nhìn cậu đầy ngưỡng mộ thôi!]
Hệ thống: 【.… 】
Hệ thống rất bình tĩnh: [ Cô muốn làm gì? ]
Tô Y Y nắm tay: [ Tôi phải dùng khoa học để nghiên cứu huyền học, để chứng minh rằng người không có thiên phú học đạo thuật vẫn có thể học được qua những công cụ học tập, từ đó về sau khi gặp phải những vấn đề về huyền học sẽ không cần tìm đến chị gái nữa! ]
Hệ thống: 【.… ] Cho nên câu nói cuối cùng kia chính là tiếng lòng của cô phải không? Cô là người siêu cấp mê chị gái đấy! Nói làm là làm.
Tô Y Y mở danh bạ ra tìm kiếm cách liên lạc với giáo sư Hồ.
Trước đó, vị giáo sư Hồ này đã chủ động chạy tới cửa để giúp bọn họ ôn tập môn vật lý cho kỳ thi đại học coi như là một cách báo đáp ơn cứu mạng, nhưng không ai cảm thấy hứng thú cả, làm cho vị giáo viên vật lý cấp cao này vô cùng đau lòng.
Mà bây giờ... Tô Y Y có tìm như thế nào cũng không tìm được cách liên lạc của ông, cô ấy đành phải xin sự giúp đỡ của hệ thống:
[ Thống, mau, cậu xem lại cơ sở dữ liệu giúp tôi, chắc chắn cậu chưa hề quên cách liên lạc với giáo sư Hồ!]
Hệ thống học bá bỗng dưng trở thành người kiểm tra cơ sở dữ liệu: "..."
Thấy ký chủ của mình cuối cùng vẫn đang chuẩn bị học vật lý, không hề vi phạm vào quy định nỗ lực học tập của hệ thống học bá, nó không tình nguyện mà nói ra con số kia.
Tô Y Y nhanh chóng gọi điện thoại: “Chào giáo sư Hồ, em là Tô Y Y, không biết thầy có còn nhớ tới em không?"
Tuy giáo sư Hồ đã lớn tuổi, nhưng không đãng trí, ông ấy nhớ rõ mình đã tới tận cửa nhà mà còn bị bọn nhỏ từ chối.
Nhưng chị em Tô Y Y và Tô Vân Thiều có ân tình to lớn với ông, vốn ông không có gì để báo đáp, ông không thể nói gì khác,"Tôi nhớ ra rồi."
Tô Y Y đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng ra: "Giáo sư, em muốn học vật lý với thày!"
Còn mục đích cuối cùng khi học vật lý chính là vì huyền học...
Tô Y Y tỏ vẻ quan tâm: Giáo sư Hồ đã lớn tuổi, loại chuyện như thế này tạm thời đừng nói cho vị giáo sư đức cao vọng trọng này biết thì tốt hơn.
Giáo sư Hồ không hiểu tại sao đột nhiên cô ấy lại như vậy, ông ấy rất sốc, chú sơn dương nhỏ lạc đường trong gió lạnh rốt cuộc cũng trở lại với vòng tay ấm áp rồi!
Ông kiêm tối nói: "Ban đầu tôi đồng ý trở thành giáo viên giúp các em ôn tập môn vật lý để thi đại học, nếu em vẫn muốn học những thứ khác với tôi, chỉ có chút quyết tâm như vậy là không đủ đâu."
Hai mắt Tô Y Y sáng ngời, khí thế hừng hực: "Giáo sư Hồ cứ yên tâm, em nguyện ý dan thân vào giới vật lý cả đời giống như thầy!"
Cô ấy nhất định phải nghiên cứu ra công cụ có thể kết hợp khoa học với huyền học!
Giáo sư Hồ: ".." Em vừa chịu kích thích gì sao?
Nhưng mà, từ tận đáy lòng ông ấy lại vang lên một câu: Gặp kích thích đúng lúc quái
Bên kia, trong một căn hầm tối đen, Tô Van Thiều và hai con mắt rất lớn đang trừng mắt nhìn nhau, mắt trừng đến sắp rớt ra ngoài rồi, vẫn không thấy đối phương mở miệng nói chuyện trước.
Đèn pin đã bị cô sử dụng dưới giếng Tỏa Long rất lâu, đã hết pin từ lâu rồi.
Phía dưới đen như mực, Tô Vân Thiều không nhìn rõ được cái thứ đã bắt mình đi rốt cuộc là loại yêu quái gì, cô đành phải lấy điện thoại từ trong túi ra, bật đèn flash lên.
Tuy không xác định được mục đích đối phương bắt mình là gì, nhưng Tô Vân Thieu không cảm nhận được địch ý hoặc là ác y từ đối phương, cô nghĩ cứ chiến đèn flash thẳng vào mặt đối phương như vậy thật không lịch sự, nên cô dứt khoát chiến đèn xuống đất, cũng tiện cho đối phương có thời gian thích ứng với ánh sáng.
Khi chiếu đèn xuống đất, cô mới thấy được một chiếc đuôi rắn lớn được bao trùm bởi lớp vảy màu đen, cái đuôi này chỉ nhỏ hơn eo của cô một chút.
Không phải Tô Vân Thiều chưa từng nhìn thấy nguyên hình của Vân Tiêu và Vân Đình, nhưng chiếc đuôi rắn này cho cô một cảm giác rất lạ, cô chiếu ánh sáng của đèn flash về phía trước, quả nhiên cô nhìn thấy được móng vuốt.
Khoảnh khắc nhìn thấy móng vuốt, cô cũng nhìn thấy được sợi dây xích trói buộc móng vuốt, sợi xích có gai cắm chặt vào móng vuốt, chỉ cần cử động nhẹ là máu sẽ bắn tung tóe khắp nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận