Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 608:

Chương 608:Chương 608:
Chương 608:
Về điểm này, Ngân Sương cũng cảm thấy rất kỳ lạ.
Lời nguyền của nó hiển nhiên đã thành công, nhưng nó không có đủ năm trăm năm tu vi để trả giá, sao người dân thôn Vân vẫn không thể rời đi được?
Cho đến khi một cô gái được gả đến thị trấn sau khi chết vẫn lại sinh ra trong thôn Vân, Ngân Sương mới hiểu được.
Nó chỉ muốn ngăn cản những người dân thôn Vân không được rời khỏi thôn nên cảm thấy ba trăm năm tu vi là đã đủ.
Nhưng lời nguyền nó hạ đã thành lập điều kiện khiến người thôn Vân vĩnh viễn luân hồi tại thôn Vân, bảo sao lại muốn lấy năm trăm năm tu vi của nàng.
Người thôn Vân thực sự sợ hãi, rõ ràng bọn họ có thể đi ra ngoài, nhưng vẫn mang theo ký ức và trở về nơi đây, hình như họ vĩnh viễn không thể rời khỏi thôn Vân, như đang ngồi trong lao ngục vậy.
Vì thế, Vân Hinh và Vân Văn Hiên tìm một tên cặn bã trong Huyền môn tới, họ bán đi cây hèo linh mấy trăm năm tuổi, dùng số tiền lớn để mua sắm rất nhiều thứ có thể mượn vận đổi mệnh.
Tên cặn bã của Huyền môn không muốn lần nào cũng phải tới, nguyên nhân chính là vì nếu thủ đoạn bản thỉu như vậy bị người trong Huyền môn phát hiện ra, họ nhất định sẽ tới phá, có thể khiến gã bị thương, cho nên gã dạy lại một số phép thuật nhỏ đơn giản cho những người có tài năng học phép thuật.
Tất cả những người trong thôn, từ người già đến trẻ nhỏ đều học loại phép thuật này.
Có người học mãi cũng không được, ví dụ như Vân Văn Hiên, nhưng có người vừa học đã giỏi, ví dụ như Vân Hinh.
Tuy rằng Thiên Đạo không làm gì với hồn phách của Ngân Sương, nhưng nó cũng không thể tiếp tục tu luyện, không thể chuyển từ yêu tu thành quỷ tu.
Nó không thể làm gì, chỉ có thể đứng xem như một người ngoài cuộc, bất lực nhìn Vân Hinh cùng Vân Văn Hiên dẫn dắt cả thôn buôn bán người, bán phụ nữ trong thôn ra ngoài rồi lại mua phụ nữ từ bên ngoài về.
Họ muốn dựa vào cách này để gia tăng dân số trong thôn Vân và đây những người trong thôn Vân ra ngoài, càng xa càng tốt.
Sự thật chứng minh, loại phương pháp này có hiệu quả.
Bốn chữ "Người của thôn Vân" không có yêu cầu điều kiện, chỉ nằm trong một phần lời nguyen của nó với Thiên Đạo, chỉ cần ai đó bị gả vào hoặc là ở rễ tại thôn Vân, sau đó thông đồng với những người dân khác tại thôn Vân làm bậy, thì ấn ký nguyên rủa sẽ xuất hiện trên người kẻ đó: chính là hoa văn hình đám mây kia.
Ngân Sương lo lắng quan sát, nó chỉ muốn nhắm vào những kẻ đã hại chết Bạch Sương, không muốn liên lụy tới người khác, nhưng lời nguyền đã hình thành, nó còn mất sạch tu vi, không thể làm được gì khác.
Tới năm nọ, Vu Quỳnh bước vào thôn Vân.
Người con gái xinh đẹp như hoa quỳnh đó lại không thể có được tình yêu hoàn hảo như ngôn ngữ hoa thứ ba của hoa quỳnh, cô ấy héo úa dần trong sự ghê tởm, chẳng sống được mấy năm đã qua đời, bỏ lại Vu Diệu nhỏ bé đáng thương.
Không được mấy năm, lại có một cô gái bị lừa bán đến thôn Vân, cô gái kia bị đánh gãy hai chân, chọc mù một bên mắt, trở thành món đồ giải tỏa dục vọng của đàn ông, nhưng tới lúc chết cô ay cũng không chịu thỏa hiệp.
Trước khi chết, cô gái ấy đã thấy được gương mặt không đành lòng của Ngân Sương.
"Cô đừng khóc, thân thể của tôi đã bị vấy bản, nhưng hồn phách của tôi vẫn trong sạch, tôi muốn rời đi một cách thật sạch sẽ, cô phải mừng cho tôi mới phải."
Ngân Sương quỳ xuống đất khóc lớn: "Rắt xin lỗi, rất xin lỗi cô, nếu lúc trước tôi ra tay tàn nhẫn hơn, thì giờ cô đã không gặp phải hoàn cảnh này."
Cô gái hỏi làm sao vậy, Ngân Sương liền đem hết chuyện của em gái kể ra, cô gái ấy vô cũng đồng tình với nó, cô ấy còn hỏi: "Ngân Sương, tôi đã sắp chết rồi, nếu cô có thể thì cứ nhập vào cơ thể của tôi, có phải như vậy sẽ giúp cô tiếp tục thực hiện được nguyện vọng của mình không?"
Ngân Sương lắc đầu: "Tôi không biết, tôi chưa từng thử, cũng không biết Thiên Đạo cho phép hay không."
Thời gian của cô gái đã không còn nhiều, mỗi một câu nói ra đều phải ho rất lâu, cô ấy nó: "Có lẽ, chính Thiên Đạo cũng hy vọng cô có thể thu dọn được cục diện rối rắm này, vì thế mới không để hồn phách của cô tan biến chăng?"
Ngân Sương cảm thay lời của cô gái ấy rất có lý, vì thế nó đã đồng ý, một giây trước khi cô gái ấy chết, nó đã nhập vào cơ the ấy.
Cô gái mỉm cười đi theo âm sai xuống địa phủ, mà Ngân Sương lại trở thành cô gái, một người phụ nữ không có tên và được người ta gọi là bà lão.
Vu Diệu biết khắp người bà lão đều bị thương, nên cô ấy thường xuyên lén đưa thuốc tới, cũng bởi vì vậy, Ngân Sương thấy được Ngân Dực đóng giả thành chiếc vòng tay treo lên cổ tay của Vu Diệu.
Chỉ liếc mắt một cái, nó liền nhận ra đó chính là đứa con thất lạc của mình.
Ngân Sương chưa từng làm tròn trách nhiệm của một người mẹ dù chỉ một ngày, nên không dám nhận con, chỉ đem kinh nghiệm tu luyện của mình truyền lại cho Ngân Dực, dặn nó nhất định phải đề phòng người trong thôn Vân, đặc biệt là Vân Gia Thụ và Vân Lệ Lệ.
Bởi vì kiếp này, Vân Văn Hiên đã trở thành Vân Gia Thụ, Vân Hinh lại thành con gái của trưởng thôn - Vân Lệ Lệ.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận