Thiên Kim Thật Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 720:

Chương 720:Chương 720:
Chuong 720:
Người nọ cười lớn: "Có con trai rồi, còn muốn con gái làm gì nữa? Yêu thương con gái cũng chỉ là bát đắc dĩ vì không có con trai, lại là đứa con duy nhất mà thôi."
Thiết Đản: 22 2
Cậu ta không còn là cậu bé trói gà không chặt chỉ có thể bị nhốt mười lăm năm trước nữa, cũng không còn là thiếu niên mười năm trước chỉ có thể dựa vào người trong lòng trợ giúp mới thoát khỏi thôn trang, bây giờ cậu ta đã nắm giữ thuật điều khiển cổ và đã sớm Vượt qua sư phụ.
Thiết Đản hạ cổ vợ chồng quản lý thôn và đứa con trai duy nhất của bọn họ, dưới sự uy hiếp, cậu ta đã biết được rất nhiều chuyện. Thì ra vợ chồng quản lý trước kia là người hầu trong nhà của người chủ, từng có một cặp song sinh rất đáng yêu, nhưng đã bị người chủ ngược đãi mà chết. Sau khi xảy ra chuyện, người nhà của người chủ vì muốn trấn an và bịt miệng bọn họ nên đã đưa hai người sang bên này. "Đúng là quả báo mà." Quản lý khóc lóc nói,"Tôi biết ông ta rất thích những cặp song sinh, còn giúp ông ta tìm kiếm rất nhiều người, nhưng không nghĩ tới ngay cả con của tôi mà ông ta cũng không tha. Từ đó về sau, vợ của tôi có thai đứa nào cũng đều mắt, tất cả đều là quả báo." Thiết Đản toàn thân lạnh lẽo, giống như rơi vào ham băng, cậu ta đột nhiên có một suy đoán thực đáng sợ, mặt trắng nhợt hỏi: "Cho nên năm đó ông chính là người đã nói cho ông ta biết chuyện của cặp song sinh?”
Quản lý gật đầu, lúc này Thiết Đản mới ý thức được từ đầu tới cuối mình chỉ là một con cờ bị đem ra chịu tội thay cho mọi người thấy, còn tội phạm thực sự lại đang ở trước mặt.
Khó trách vợ chồng bọn họ lại muốn bảo vệ cậu ta, không phải bọn họ tốt bụng lương thiện gì mà căn bản là bởi vì cậu ta không có tội.
Chẳng trách cho tới bây giờ cậu ta chưa từng thấy một nhà bốn quỷ hồn đó đến tìm cậu ta báo thù, không phải mệnh của cậu ta cứng rắn mà bởi vì cậu ta không phải là hung thủ thực sự hại chết bọn họ.
Năm đó cậu ta chỉ mới có sáu tuổi, làm sao lại nghĩ ra được việc đi mật báo cơ chứ?
Bởi vì cậu ta tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của vợ chồng quản lý thôn.
Lúc ấy, người vợ đã nói: "Sắp đến lúc nghỉ hè rồi, cặp song sinh càng lớn càng đẹp, nếu bị chủ nhân biết thì phải làm sao bây giờ?"
Quản lý thôn nói: "Bọn họ sống ở trong thôn trang, sớm muộn gì cũng bị nhìn thấy, nếu tôi nói cho ông ta biết trước, nói không chừng còn nhận được ban thưởng gì đó."
Thiết Đản sáu tuổi chỉ muốn ăn no, cho nên đã đổi tin tức về cặp song sinh sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện để lấy một bữa cơm no, rồi sau đó bị một cánh cửa nhốt lại chính là 5 năm.
Vậy thì Thiện Nhi... cô ấy có biết không?
Tô Vân Thiều cũng đang hỏi: "Ông ơi, Thiện Nhi có biết không?"
"Ông cũng không rõ." Ông lão lắc đầu thở dài,"Thiện Nhi là một cô gái có tắm lòng lương thiện và khéo hiểu lòng người, cho dù có thật sự biết, cũng sẽ không nói ra."
Thiết Đản muốn đi tìm Thiện Nhị, trực tiếp hỏi cô ấy.
Cậu ta không nghĩ ra mình cụ thể muốn hỏi cái gì, hỏi như thế nào, chỉ muốn gặp Thiện Nhi một lần, có lẽ so với những chuyện đã qua, cậu ta càng muốn biết hiện tại cô ấy sống có tốt không.
"Thiện Nhi đang ở đâu???"
Nhắc tới đây, ánh mắt của vợ chồng quản lý lóe lên một tia do dự, chỉ nói là Thiện Nhi đã chết, cũng không nói vì sao cô ấy chết, chết khi nào, ngay cả phần mộ của Thiện Nhi ở đâu cũng không trả lời được.
Thiết Đản nỗi giận, cậu ta dùng cổ tra tấn đứa con trai duy nhất trước mặt bọn họ, khiến đối phương lăn lộn trên mặt đắt, liên tục gào thét. "Nói không?”
"Tôi nói!" Người em trai không thể chịu nổi nữa, túm lấy ống quần của Thiết Đản, khẩn cầu nói,"Tôi nói mal Anh tha cho tôi di
Quản lý thôn: "Lương Nhi!"
Vợ quản lý thôn: "Lương Nhi!"
Lương Nhi mắt điếc tai ngơ trước lời cảnh cáo của cha mẹ, vội vàng nói ra chân tướng mà cha mẹ không thể trốn tránh: "Chị của tôi không muốn gả, người nọ đã kéo chị đến trước cửa thôn trang, gọi tất cả người hầu trong thôn trang tới, làm nhục chị ấy trước mặt bọn họ, sau đó lại để cho đám hộ vệ của anh ta thay phiên làm nhục chị ấy... Chị ấy đã luận quần trong lòng, đêm đó đã nhảy xuống giếng." Su that nay con dau long hon nhiều so với việc Thiện Nhi bị ép làm thông phòng, như vậy tốt xấu gì cũng còn một cái mạng, còn sống thì còn có ngày gặp lại, nhưng chân tướng đã khiến bọn họ vĩnh viễn âm dương cách biệt.
Thiết Đản đã từng cảm thấy Thiện Nhi quá lương thiện, ở trong thôn trang có lẽ còn tốt, nhưng nếu người chủ đó đến thì có thể sẽ không an toàn.
Một câu thành sắm.
Người chủ háo sắc đã chết, nhưng vẫn còn có tên chủ nhân háo sắc thứ hai.
Cặp song sinh đáng yêu đã chết, thì còn có con gái xinh đẹp.
Thiết Đản không hiểu đã xảy ra chuyện như vậy rồi tại sao vợ chồng quản lý thôn còn muốn giấu diễm giúp tên hung thủ kia, không nói ra sự thật cho cậu ta biết.
Quản lý thôn: "Nói cho cậu biết thì thế nào? Cậu chỉ có thể đối phó với người bình thường như chúng tôi, còn chủ nhân thì quen biết với đạo sĩ chân chính trong Huyền môn, chỉ cần giơ lên một ngón tay cũng có thể dễ dàng đè chết cậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận